Chương 18: Ấm áp

Trong suốt quá trình ăn tối Trình Thi thi thoảng lại liếc mắt nhìn Âu Dương Phong một chút. Còn lại thì lâu lâu nói với cô vài câu. Rất nhanh bữa ăn đã kết thúc. Âu Dương Phong lịch sự chào Trình Thi một cái rồi ôm cô đi về.

Ra gần đến cửa anh kéo kín áo khoác cho cô. Bây giờ đã hơn 20h00 càng về tối thời tiết càng lạnh hơn.

" Lạnh không?"

" Không lạnh lắm vẫn chịu đựng được "

Đưa chìa khóa cho người phụ trách lấy xe. Ôm cô lên xe bật máy sưởi rồi rời khỏi nơi đấy.

Rất nhanh xe đã đến cổng nhà, chạy xe thẳng vào gara rồi dừng hẳn. Xuống xe anh ôm cô đi vào trong nhà, đi lên phòng trên lầu hai.

Cửa vừa đóng lại một nụ hôn nóng bỏng in xuống môi cô.

" Ừm "

Chiếc lưõi của anh chui vào trong khoang miệng cô khuấy đảo mυ"ŧ đi hết những mật ngọt trong miệng cô. Hai tay cô vòng qua cổ anh mà ôm lấy.

Nụ hôn kết thúc hai má cơ đỏ bừng đôi mắt ngân ngấn nước. Cả người dựa vào người anh mà thở dốc.

Bàn tay anh bắt đầu thành thạo cởϊ áσ của cô ra.

" Ân đừng mà em còn chưa tắm."

" Không sao sáng tắm rồi, với lại trong mắt anh luac nào em cũng sạch sẽ hết, nên là làm xong chúng ta lại tắm. "

Từng món đồ dần dần được vứt lung tung trên mặt đất.

Anh được cô đặt cẩn thận lên chiếc giường êm ái.

Hôn lên đôi môi hơi sưng đỏ của cô, từ từ liếʍ mυ"ŧ rồi đưa chiếc lưỡi vào trong khoang miệng của cô.

Bàn tay đi xuống xoa nắn đôi bồng đào của Ngọc La Lam.

" Hình như anh thấy nó to hơn trước thì phải."

Anh phả hơi nóng vào vành tai cô thì thầm đưa chiếc lưỡi liếʍ nhẹ như lông ngỗng trêu đùa.

" Ân "

Dưới đôi bàn tay điêu luyện của Âu Dương Phong chẳng mấy chốc hai bầu ngực đã dựng thẳng đứng kí©h thí©ɧ phía dưới chảy ra thật nhiều nước hơn.

Dâʍ ŧᏂủy̠ của cô chảy ra ướt đẫm một mảng dưới thân, dòng nước sền sệt theo khe huyệt đi qua khu rừng thần bí mà chảy ra dưới ánh đèn ngủ trong phòng hắt lên những ánh vàng hấp dẫn ánh nhìn. Âu Dương Phong nhìn thấy cảnh này thì tỏ ra rất hài lòng. Tiểu yêu tinh của anh đúng là mẫn cảm mà mới như vậy mà đã tiết ra nhiều nước như thế.

Tầm mắt anh cứ mãi dừng lại ở nơi đó không di chuyển, hai cái tay anh banh rộng hai chân cô ra sang hai bên, rồi theo đó bắt đầu men theo cánh đùi trắng thon nhỏ của cô mà đi vào bên trong, ngón tay trêu đùa âm đế của cô.

" Ân ân. Khó chịu quá. Phong cho em đi. "

" Muốn anh cho em sao. Thì phải tự mình đến lấy thôi."

Nói rồi ngón tay anh tà ác miết mạnh âm đế của cô một phát.

" Aaaaaaaaaaaaaaaa "

Cô hét lên chói tai. Cả người như bị điện giật qua, các đầu ngón tay đâm vào lưng anh dơm dớm máu.

Anh để cô ngồi lên đùi anh, một bàn tay anh đặt trên eo cô. Ngón tay anh vẫn còn trong hoa huyệt của cô trêu chọc. Sau đó anh rút ngón tay ra nằm xuống giường.

" Anh sẽ nằm xuống, em tự mình động đi. "

Cô nhìn anh, rồi lại chuyển mắt nhìn xuống côn ŧᏂịŧ to lớn của anh. Mắt rưng rưng ngước lên nhìn anh. Anh cũng coi như không biết gì, chỉ nở nụ cười lưu manh nhìn cô.

" Anh..."

Cô bắt đầu hơn nhấc hông lên chống chân hình chữ M trên người anh. Chống đỡ côn ŧᏂịŧ của anh trước khe huyệt. Hai ngón tay tách khe huyệt của cô ra, rồi từ từ đẩy hông xuống nuốt lấy côn ŧᏂịŧ.

Nhìn động tác của cô từ từ như vậy anh không nhịn được mà đưa ta tóm eo cô ngồi xuống.

" Phụt "

" Ân ân. "

Cả hai người cùng rên lên. Cô bắt đầu luân động thân mình. Đẩy hông di chuyển lên xuống hai bàn tay đặt ở trên ngực anh làm điểm tựa mà lấy sức.

Nhìn cô sắp cạn kiệt hết sức lực anh mới không đàng lòng. Ngồi dậy di đặt hai bàn tay lên eo cô, tóm lấy cả người cô dùng sức mà lên xuống. Cô mệt lả hai cánh tay vòng qua cổ anh mà ôm lấy cả người vô lực tựa vào ngực anh, để mặc anh điều khiển thân mình lên lên xuống xuống.

Cao trào lần đầu ập đến với cô, cả người cô ưỡn cong ra đằng sau, anh cúi xuống gặm cắn hai đôi gò bồng đang run rẩy của cô. Buông đôi tay tóm eo cô ra, cả người cô không còn điểm tựa mà bị ngã ra giường. Anh tóm lấy hai bên hông cô lại bắt đầu luân động. Dáng của hai người họ lúc này là anh ngồi trên giường, cô vẫn đang ngồi trên đùi anh, phần người trên nằm ở trên giường, cả người cong lên nhất là chỗ hai người đang kết hợp.

Tình triều là vô tận, một màn này kéo dài suốt không biết qua bao nhiêu lâu mới dừng lại. Cô vì thừa hoan quá độ mà không biết đã thϊếp đi từ lúc nào. Còn Âu Dương Phong thì với khuôn mặt thỏa mãn côn ŧᏂịŧ vẫn chôn sâu trong hoa huyệt của cô mà ôm cô đi vào giấc ngủ.