"Cảm ơn phụ thân, nữ nhi sẽ nhận lấy." Ai lại không muốn nhận tiền miễn phí, Vân Tịch Dao sẽ không chống lại những tờ ngân phiếu này, huống chi nàng thật sự cần những thứ này để dò đường và tự bảo vệ mình khi vào cung.“Hazz, lần này tiến cung cần phải thật tốt bảo vệ chính mình, ở trong đó rất sâu, không nên tin bất luận kẻ nào, chỉ có dựa vào chính mình hiểu chưa?"
“Dạ, những gì phụ thân nói con đều minh bạch.” Vân Tịch Dao nghe xong lời nói của hắn, ngữ khí hơi hòa hoãn, không nghĩ tới người phụ thân này còn có chút lương tâm, tới nhắc nhở nàng những thứ này.
Vân Khánh Phong nhìn thái độ mềm mỏng của nữ nhi cũng không nói nhiều, chỉ cảm thấy có chút xấu hổ với vợ cũ, người vợ ôn nhu lương thiện đó, hiện tại đã lâu không để ý tới nữ nhi của bà ấy, hắn chỉ hy vọng nữ nhi sau này tiến cung có thể bình an.
Hắn không trông mong nữ nhi được nhiều sủng ái, chỉ hi vọng nàng có thể bình an, trước đó hắn rất ít chú ý nàng, bây giờ phát hiện nàng cùng mình không mấy thân cận, hazz.
Vân Tịch Dao nhìn bóng dáng cô đơn của Vân Khánh Phong, nàng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, mấy năm nay ông ta không quan tâm đến nàng, tại sao bây giờ vào cung lại như vậy, rốt cuộc là hắn đối với nguyên chủ là tốt hay xấu. Nếu tốt sao có thể bỏ qua lâu như vậy, nhưng nếu xấu sao lại thương cảm như vậy.
Nàng có chút bối rối, nhưng quên đi, hiện tại nàng chuẩn bị tiến cung nên không muốn nghĩ tới chuyện của Vân Khánh Phong, có lẽ sau này sẽ hiếm khi gặp lại hắn, tốt nhất nàng nên rời đi càng sớm càng tốt.
Vân Tịch Dao mang theo đồ cưới mẫu thân lưu lại cùng Đào nhi ra khỏi Vân phủ, ngẩng đầu lên nhìn cuộc sống mấy ngày nay, sau đó thở dài rồi rời đi.
Ngồi trên xe ngựa nhìn thị vệ dẫn bọn họ vào cung, nàng đang suy nghĩ sau khi vào cung sẽ thu hút hoàng đế như thế nào.
Nàng nghe hệ thống nói qua, hoàng đế vẫn là xử nam chờ đến ba năm sau nữ chính xuất hiện, nàng phải nắm chặt cơ hội, trong ba năm này nhất định phải quyến rũ hoàng đế Tư Đồ Trạch, thuận tiện mang thai.
"Tiểu thư, chúng ta tới rồi." Đào Nhi vén rèm, đưa tay đỡ Vân Tịch Dao đi ra, Vân Tịch Dao nhìn về phía cửa cung, một khi đã bước vào, nàng khó có thể ra ngoài.
Vân Tịch Dao xuống xe, cùng người hộ tống đi vào, đi qua Ngự Hoa Viên và viện tú nữ, trực tiếp đi qua một khu vườn nhỏ mới đến nơi cần đến.
“Vân Quý Nhân, đây chính là Lan Hoa Cung.” Thái giám dẫn đầu chỉ vào toà nhà bên trong trồng chút hoa lan nói.
Vân Tịch Dao nhìn mấy cây hoa lan cùng vùng đất trống còn lại, ánh mắt xoay chuyển trong lòng nảy ra ý tưởng, vui vẻ tạ ơn về phía thái giám: “Tạ công công.” Sau đó, nàng ra hiệu cho Đào Nhi đưa bạc.
Đào Nhi nhìn ánh mắt hiểu ý, lấy ra một chiếc hà bao đưa cho thái giám, chỉ thấy thái giám mỉm cười rồi rời đi.
Vân Tịch Dao cùng Đào Nhi đi vào, nhìn thấy bốn cung nữ cùng bốn thái giám đứng ở một bên, thấy sự xuất hiện của nàng, lập tức quỳ xuống.
"Nô tài(Tiểu Chước Tử, tiểu Nhan tử, tiểu Ngư tử, tiểu Tháp tử) nô tỳ(Xuân Hoa, Hạ Hoa, Thu Hoa, Đông Hoa)gặp qua Vân Quý Nhân.”
“Được, đứng lên đi!” Vân Tịch Dao gật đầu, quan sát tỉ mỉ tám người này, nàng cần phải cẩn thận, trước mắt nhìn không ra 8 người bọn họ có tâm tư gì không, chỉ có thể quan sát trước.
“Tạ quý nhân.” Tám người đồng thanh tạ ơn rồi đứng dậy.
"Ừ, ta mới vào cung cũng không hiểu, có một số chuyện cần các ngươi nhắc nhở, từ nay về sau các ngươi cần phải chịu trách nhiệm quản lý Lan Hoa Cung. Đào Nhi là thị nữ mà ta mang đến sẽ cùng với Xuân Hoa là đại cung nữ bên cạnh ta, tiểu Chước tử là đại tổng quản chịu trách nhiệm đốc thúc những người khác, trước mắt cứ như vậy đi!" Vân Tịch Dao phân phó một chút, nhưng nàng không biết rằng phân phó của mình sẽ giúp nàng, một số người trong này quả thật có người sau lưng.