Chương 14

Tạ ơn hoàn tất, Thái hậu xua tay, ý bảo bọn họ có thể rời đi, ba người còn lại hiển nhiên không được chọn, nhưng đây không phải là điều Vân Tịch Dao quan tâm, nàng cuối cùng có thể tự tin tiến vào cung, sau đó sẽ được sự sủng ái và tin tưởng của hoàng đế.【Đinh, chúc mừng ký chủ trúng tuyển thành công, ban thưởng một viên thẩm mỹ đan.】

Sau khi trở về Vân phủ được hai ngày, Vân Tịch Dao vẫn ở trong sân nhỏ của nàng không ra ngoài, cũng không có người quấy rầy nàng bởi vì Vân phu nhân đang lo lắng cho Vân Lan Dao, rất tức giận khi nàng ta không được tuyển chọn.

Hiện tại Vân phu nhân còn chưa gây phiền phức cho Vân Tịch Dao, chờ Vân Lan Dao dần dần bình phục, rất có thể sẽ nhớ tới người trúng tuyển là nàng đây.

Nguyên bản nàng còn đang suy nghĩ nên làm thế nào ứng phó, nhưng bởi vì thái giám tuyên chỉ trong cung đến, nàng không còn phải lo lắng nữa.

"Chúc mừng Vân đại nhân, thánh chỉ đã đến, mời nhị tiểu thư ra ngoài tiếp chỉ!" Thái giám một mặt nịnh nọt nói.

Vân Khánh Phong vui vẻ khi nhìn thấy thái giám tuyên chỉ đến, vội vàng phái người đến hậu viện tìm Vân Tịch Dao.

"Công công chờ chốc lát, ta đã phái người đi gọi rồi.” Vân Khánh Phong cười nói với thái giám, nhường bọn nha hoàn dâng trà.

Không đến một lát, Vân Tịch Dao cùng Đào Nhi đi vào, nhìn thấy thái giám, nàng cũng không có mấy kinh ngạc, chỉ cười nhạt nói: "Phụ thân, người gọi con?"

"Ừ, nhanh đến tiếp chỉ." Vân Thanh Phong mỉm cười nhìn cô con gái trước mặt, chợt nhận ra đã lâu không gặp, có chút mất tự nhiên, nhưng hắn cho rằng Thái giám truyền chỉ vẫn còn ở đó nên giả vờ bình tĩnh.

"Dạ, Vân Tịch Dao tiếp chỉ.” Vân Tịch Dao nghe lời quỳ xuống, Vân Khánh Phong cùng mọi người còn lại cũng đều quỳ xuống theo.

"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Sau khi quan sát thấy Vân Tịch Dao, nữ nhi của Vân Khánh Phong tính tình dịu dàng, trinh tĩnh cầm cung, huệ chất lan tâm, đặc biệt sắc phong làm chính lục phẩm quý nhân. Khâm thử.” Một đạo thánh chỉ nói xong, thái giám đem thánh chỉ đưa vào tay Vân Tịch Dao.

“Tạ Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Ý tứ của Vân Tịch Dao là cảm ơn.

Thái giám nhìn dáng vẻ Vân Tịch Dao cũng cảm thấy tán thưởng, dáng dấp cũng không tệ, liền chúc mừng, “chúc mừng quý nhân.”

“Cảm tạ công công.” Vân Tịch Dao hé miệng cười nói cám ơn.

Vân Khánh Phong một bên cũng cao hứng, không nghĩ tới nữ nhi sẽ được làm chính lục phẩm quý nhân tiến cung, như này hắn cũng yên tâm chút, dù sao từ đầu đến cuối đều là nữ nhi mình.

Thái giám không nói mấy lời, chỉ yêu cầu Vân Tịch Dao thu dọn đồ đạc vào cung trước buổi chiều tối , Vân Tịch Dao hiểu ý nên tiễn thái giám đi rồi quay người trở về phủ, không để ý đến Vân Thanh Phong đang đứng kế bên.

Việc Vân Tịch Dao bây giờ phải làm chính là thu dọn đồ đạc cần mang theo, lục phẩm quý nhân có thể mang một cung nữ vào cung, Đào Nhi nhất định phải mang theo, nàng cũng phải lấy của hồi môn mà nương nàng để lại mang đi, không thể để lại ở đây cho Vân phu nhân được.

Một phen chỉnh tới chỉnh lui, hầu như đều chỉnh tốt, tại chuẩn bị lúc đi ra, nhìn thấy cái người gọi là phụ thân đi đến.

“Tịch Dao, phụ thân biết những năm gần đây có lỗi với con, chỉ là bây giờ con phải vào cung , những thứ này con mang theo đi!” Vân Khánh Phong nói rồi đưa tay lấy ra mấy rương ngân phiếu đưa cho Vân Tịch Dao, hắn chỉ là muốn trước khi nàng rời đi để lại cho chút ấn tượng, hắn thực sự là coi nhẹ nàng đã lâu.