Chương 16: năm huyết ngọc

Nhìn ánh mắt khó hiểu của Tô Uẩn, tính thích trêu ghẹo của Lý Huyền Chân nổi lên, ông không trả lời ngay, mà ngược lại vuốt cái cằm trơn bóng không có một cọng râu của mình. vẻ mặt cao thâm khó đoán nhìn Tô Uẩn, nhưng nét khoe khoang thoáng qua ánh mắt đã bán đứng ông. Giờ phút này Tô Uẩn nghi ngờ, ông già nghịch ngợm trước mắt mình thật là vị sư phụ lạnh lùng mà cô vừa thấy sao? Bây giờ lại trưng ra cái vẻ mặt này, giống như đang nói với Tô Uẩn, mau tới hỏi đi thì sư phụ mới nói cho ngươi biết.

Quên đi ánh mắt của Lý Huyền Chân, Tô Uẩn càng không hỏi tới, ngược lại tự mình đi tới kệ sách lấy sách ra đọc, chọc cho Lý Huyền Chân ở phía sau giận đến thổi râu trừng mắt, nhưng lại không thể làm gì, vất vả lắm mới thu được một nữ đệ tử, sao có thể không cho nó trêu chọc được. Thấy Tô Uẩn thật sự không hỏi, Lý Huyền Chân đành phải thoả hiệp, lấy quyển sách trên tay Tô Uẩn, nhìn Tô Uẩn nói.

“Cái này là huyết ngọc, sự hình thành của huyết ngọc có liên quan đến thi thể. Khi chôn cất một người, ngọc làm ra ngọc bội bắt buộc phải nhét vào cơ thể của người chết. Nếu người vừa chết nuốt ngọc viên ngọc đó xuống, khí sẽ đi vào yết hầu, tiến vào trong mạch máu dày đặc, để lâu ngàn năm, máu chết ngấm vào, tơ máu tiến vào tâm ngọc, hình thành một viên huyết ngọc tuyệt mỹ. Viên huyết ngọc này đã có từ ngàn năm trước, ẩn chứa một lượng linh khí rất dồi dào, ta đã cấp tốc luyện hoá nó thành Linh khí. Đôi mắt của ngươi khác với mắt người thường, sẽ chọc đến ma quỷ. Viên huyết ngọc này có thể bảo vệ ngươi không bị yêu ma mê hoặc tâm trí, đeo nó quanh năm cũng sẽ làm cho thân thể khoẻ mạnh." Lý Huyền Chân cầm viên huyết ngọc trong tay đặt trướ mặt Tô Uẩn, quả nhiên nhìn thoáng qua ở giữa viên huyết ngọc có ẩn chứa linh khí màu trắng.

Chỉ là phương pháp tạo ra một viên huyết ngọc có chút kinh khủng, thậm chí có chút quỷ quái, nhưng thực tế hình thành nên được một viên huyết ngọc cực kỳ khó khăn và hiếm thấy, tỷ lệ ngọc tốt như vậy trên thị trường chỉ sợ dù ra giá cũng không có người bán.

Tô Uẩn cầm huyết ngọc không hoàn chỉnh lên, xem ra ban đầu nó là một khối ngọc nguyên vẹn, hiện tại chỉ còn một nửa. Từ dấu vết tách ra ở giữa vuốt ve huyết ngọc một chút, chạm vào có chút ấm áp, khiến cả người vô cùng thoải mái, "Sư phụ, viên ngọc này của người sao chỉ còn một nửa?"

"Thực tế một viên huyết ngọc là Tổ sư truyền lại, ban đầu là một viên hoàn chỉnh, nhưng mấy năm trước viên huyết ngọc này đột nhiên vỡ thành hai nửa, bởi vậy nên ta luyện hoá nó thành hai khối Linh khí, một khối cho sư huynh ngươi, một khối hôm nay truyền lại cho ngươi.

Lý Huyền Chân vừa nói xong, Tô Uẩn đã nghe ra từ mấu chốt, sư huynh, cô còn có một người sư huynh, chuyện từ khi nào? Cô trừng lớn hai mắt nhìn Lý Huyền Chân, mở miệng hỏi, "Sư phụ, con còn có sư huynh sao? Sao con chưa từng thấy qua?" Tô Uẩn cầm viên huyết ngọc trong tay, nhìn đường vỡ ngay ngắn bên trên, liệu cô có thể dựa vào viên huyết ngọc này để nhận sư hinh hay không?

"Ngươi sẽ gặp sớm thôi." Vẻ mặt Lý Huyền Chân thần bí, cũng không nói nhiều, nhưng biểu tình lại khiến Tô Uẩn có cảm giác không tốt, không biết sư huynh của cô là người thế nào.

Sau đó, Lý Huyền Chân cầm một sợi tơ hồng, buộc chặt viên huyết ngọc đeo vào cổ Tổ Uẩn. Viên huyết ngọc dán vào ngực toả ra cảm giác ấm áp nhàn nhạt, vô cùng thoải mái. Viên huyết ngọc này là một vật cực kỳ quý giá, đeo lên người sẽ mang lại cho người ta cảm giác như thế.

"Được rồi, vi sư nói chuyện vô nghĩa vậy là đủ rồi. Hiện tại ta hỏi ngươ,i chúng ta là thầy tướng một mạch thì cần phải tu luyện những gì?" Lý Huyền Chân nghiêm mặt nhìn Tô Uẩn.