Chương 7: Mưu đồ

Người phụ nữ đối diện kia cũng hướng tới điện thoại giảng hòa nói: “A Nhiên à, mấy ngày nay ba con cũng nhớ con, có rảnh thì trở về thăm nhiều hơn, đừng giận dỗi.” A Nhiên chẳng hề để ý trả lời: “Không sao, có dì ở cạnh là đủ rồi, nào còn đến lượt tôi.”

Người bên kia bị nghẹn một tiếng, không đáp ứng, đột nhiên di động bị đoạt lấy, giọng đàn ông lại vang lên quát: “Sao mày lại nói chuyện như thế hả? Sao lại không lễ phép với mẹ mày như vậy? Giáo dưỡng bị chó ăn rồi à? Tao nói cho mày biết, hai ngày sau trong nhà có tiệc, thân thích chú bác đều tới đây, mày bắt buộc phải trở về cho tao, bằng không mày tự gánh lấy hậu quả.”

Lúc này A Nhiên sinh không thể nhẫn nại làm theo lời ông ta, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Mẹ? Tôi làm gì có mẹ? Là mẹ mà mộ phần cỏ mọc dài mấy phân, hay là mẹ người mẫu nhỏ trên tin tức tình ái mấy ngày trước, hay là người mẹ bằng tuổi tôi còn đang đi học giống tôi?”

Đối phương trực tiếp nổi giận quăng điện thoại, điện thoại trong tay A Nhiên cũng nháy mắt cắt ngang. Cô tỏ vẻ không sao cả ném điện thoại di động lên bàn, cái khác thì không bàn tới nhưng phương diện mắng chửi người này cô vẫn làm tốt lắm.

Đường Hạo bị A Nhiên chọc tức thở không nổi, người phụ nữ mặc sườn xám diện mạo diễm lệ bên cạnh thấy ông ta tức giận lại không quên thêm mắm thêm muối, âm dương quái khí châm chọc A Nhiên.

“A Hạo, ông đừng nóng giận. Cô gái nhỏ ấy mà, hiện tại mới 17-18 tuổi, chẳng qua có chút phản nghịch, qua hai năm thì tốt rồi.”

Đường Hạo càng nghe càng tức, chửi ầm lên: “Qua hai năm, qua hai năm nữa tôi đã bị nó chọc tức đến xuống mồ rồi. Sao tôi lại sinh ra một nghiệt nữ như vậy chứ, nếu không phải hiện giờ dưới gối tôi không có đứa con nào khác, di sản và công ty này của tôi tuyệt không tới phiên nó kế thừa.”

Người phụ nữ nghe đến chuyện kế thừa di sản, trong mắt hiện lên một tia tinh quang cùng âm ngoan, lại ra chủ ý nói: “A Hạo, nếu không chúng ta đính hôn cho A Nhiên đi. Để con bé sinh cho ông đứa cháu ngoại, ông bồi dưỡng thật tốt, trẻ con bồi dưỡng từ nhỏ tự nhiên sẽ hướng về ông.”

Đường Hạo nghe lời này xong, nhìn người phụ nữ bên cạnh ông ta cười nói: “Vẫn là A Lệ thông minh, có điều đính hôn đương nhiên phải tìm nơi môn đăng hộ đối, không thể quá mạnh, bằng không thì tương đương với tìm cho nghiệt nữ này một nơi hậu thuẫn. Nhưng gia cảnh cũng không thể quá yếu, bằng không lại có vẻ hạ thấp thân phận mặt mũi Đường gia chúng ta.”

Vương Lệ thuận thế ngồi trên đùi Đường Hạo, hờn dỗi nói: “Ai nha, Kinh Thị này đều là của Đường gia. Dù gia cảnh có yếu đi nữa thì người khác còn có thể nói cái gì, việc cấp bách đương nhiên là để con bé sinh cháu ngoại trước.

Nếu những người khác không yên tâm, tôi đây ông còn chưa tin sao? Như vậy đi, tôi có cháu trai thân thích ở nơi xa, diện mạo cũng không tệ lắm, thân thể kiện toàn, không bằng đem nó cho A Nhiên.”

Vương Lệ thử nhìn biểu cảm Đường Hạo, Đường Hạo có chút do dự, Vương Lệ lại làm nũng ôm cổ Đường Hạo lắc lắc nói.: “Hiện giờ mấy người trong Đường gia đều nói ông không có người thừa kế muốn đổi người, nếu như cứ tìm mãi thì cũng không đủ thời gian, 2 năm sau có thể lại phải đổi tộc trưởng Đường gia một lần nữa.”

Đường Hạo nghe thấy tộc trưởng Đường gia, vì thế liền không chút do dự đem chuyện chung thân đại sự của con gái ông ta định ra qua loa như vậy.

Ông ta lại ôm Vương Lệ nói: “Vậy chuyện này liền vất vả bà rồi. Hôm nào tôi lại mua mấy cái túi xách trang sức hàng hiệu cho bà, muốn xe muốn biệt thự thì tùy tiện đi chọn.”

Vương Lệ cười duyên, Đường Hạo nhìn dung mạo diễm lệ trong lòng, tâm ngứa, nhịn không được duỗi tay với vào quần áo ả ta. Vương Lệ cũng biết người đàn ông lại muốn rồi, vì thế chủ động lấy tay ông ta trực tiếp đặt lên ngực mình.

Một cái tay khác trực tiếp cởi khóa quần người đàn ông, thay người đàn ông thư hoãn. Đường Hạo được làm cho thoải mái, trực tiếp bế người phụ nữ lên đi tới sô pha.

Người phụ nữ cũng thức thời để người đàn ông thay ả cởϊ qυầи lót, quần áo nửa người trên cô ta cố ý vô tình chỉ nửa lộ ra. Có một loại nửa lộ nửa không, mông lung gợi cảm, Đường Hạo vừa thấy cái này nào còn nhịn được.

Ấn người phụ nữ ở trên sô pha, kéo hai chân ra, thân mình đâm một cái tiến vào trong thân thể người phụ nữ.

Người phụ nữ cũng đúng lúc rêи ɾỉ một tiếng, huyệt người phụ nữ chặt chẽ ấm áp, làm Đường Hạo mất đi lý trí, ấn người phụ nữ ở trên sô pha điên cuồng đưa đẩy.

Vương Lệ cũng đúng lúc vươn cổ rêи ɾỉ, kiều suyễn thở phì phò. Càng kí©h thí©ɧ người đàn ông, hận không thể trực tiếp đâm xuyên người phụ nữ.

Một bên đưa đẩy, một bên chụp đánh cái mông trắng nõn của người phụ nữ hô: “Dâʍ đãиɠ, có phải lại ngứa không? Nước cũng thật nhiều.”

Trong phòng khách hoa lệ, người đàn ông cùng người phụ nữ rêи ɾỉ phập phồng lẫn nhau.