Chương 17: Ngươi cố ý quyến rũ trẫm

Hàm Nhụy thấy ánh mắt hắn không tốt, không khỏi lui về phía sau. Tất Linh Uyên tao nhã bước đến, một tay bắt được mắt cá chân mảnh khảnh của nàng kéo tới.

Hàm Nhụy không biết nam nhân có sức lực mạnh như vậy. Nàng liều mạng túm lấy thảm, nhưng chỉ cào ra vài dấu vết.

"Đây không phải là lâm hạnh, đây là tiết dục." Tất Linh Uyên đè nàng dưới thân mình, xé toạc vết rách trước ngực nàng. Hai ngực không bị trói buộc nhảy ra. Hàm Nhụy hơi cử động thì hai bầu ngực cũng run rẩy theo.

"Ngươi thường dùng cặp ngực to này đi dụ dỗ nam nhân phải không?" Tất Linh Uyên xốc yếm của nàng lên. Bàn tay to rộng của hắn chỉ có thể nắm được nửa bầu ngực.

"Vừa rồi có phải ngươi cũng quyến rũ Phúc vương như vậy không?"

"Không có!" Hàm Nhụy gần như khóc nức nở, nàng không muốn liên lụy Phúc vương.

Nhưng rơi vào trong mắt Tất Linh Uyên lại khiến trong lòng hắn lửa giận ngập trời. Hắn bóp chặt ngực nàng, lấy gậy thịt dưới quần ra, đặt bên môi nàng: "Há miệng, liếʍ nó."

Hàm Nhụy mím chặt môi. Tất Linh Uyên cầm cây hàng khủng phủ đầy gân xanh quẹt qυყ đầυ qua lại trên môi nàng. Tay kia hắn không ngừng vỗ lên ngực không nhẹ không nặng, cố ý không chạm vào đầṳ ѵú hồng hào của nàng.

Chỉ chốc lát sau, đầṳ ѵú từ từ nhô lên ửng đỏ. Hai vυ" bị vỗ đến đỏ lên, cực kỳ đáng thương.

Hơi thở của Hàm Nhụy trở nên gấp gáp. Nàng kẹp chặt hai chân, dường như có thứ gì đó chảy ra từ khe thịt.

Nàng cảm thấy núʍ ѵú kia đặc biệt ngứa ngáy, muốn đưa tay xoa nắn. Nhưng Hoàng thượng lại đè nàng lại, vỗ hết cái này đến cái khác.

Hốc mắt nàng nóng rực, ngập nước, vừa mở miệng lại là tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.

Tất Linh Uyên thấy nàng hơi hé miệng, lập tức nhét gậy thịt vào, nhét đến tràn đầy.

Đồ lẳиɠ ɭơ này lần đầu tiên ngậm gậy thịt đã hiểu được thu hàm răng lại, quấn lưỡi quanh thân gậy. Nàng chỉ dùng miệng đã khiến cho hắn nếm được cảm giác ngây ngất.

Bây giờ hai vυ" đều bị hắn đánh đỏ, lại càng khơi dậy du͙© vọиɠ của nàng. Tất Linh Uyên chống hai tay dưới đất, không nhịn được mà đưa đẩy gậy thịt.

Dươиɠ ѵậŧ hắn to khủng như thế, các phi tần hậu cung tuyệt đối sẽ không mở miệng ngậm lấy. Tất cả những gì các nàng có thể làm chỉ là tuân theo quy củ tổ tông, quy củ nằm trên giường, quy củ kêu vài tiếng.

Có phi tần không chịu nổi sự dũng mãnh Tất Linh Uyên cũng sẽ không miễn cưỡng. Hắn thường gọi cung nữ thϊếp thân của phi tần đó ngậm cho mình. Mà hắn lại quá mức to dài, bình thường phải hai ba cung nữ ngậm mυ"ŧ hắn mới có thể hoàn toàn phóng thích.

Các cung nữ cũng không hiểu, hắn bị răng cọ trúng mấy lần, riết rồi hắn không đến cung của những phi tần đó nữa.

Mấy cung nữ thϊếp thân trong cung Hoàng hậu coi như biết hầu hạ người, công phu trong miệng lợi hại hơn người bình thường một chút. Nhưng nói như thế nào nhỉ, cuối cùng là thiếu chút gì đó, bọn họ có chút nhàm chán.

Lâu ngày, mỗi lần hắn xuống giường Hoàng hậu đều thấy mấy cung nữ đó quỳ xuống muốn tới hầu hạ gậy thịt của hắn. Tất Linh Uyên không có hứng thú, không hề kêu các nàng hầu hạ nữa.

Hắn vốn tưởng là vấn đề của mình. Nhưng lần này gặp phải tiểu cung nô này, nghe nàng bú ʍúŧ tiếng nước phát ra chậc chậc. Hắn còn chưa chạm vào nàng đã rêи ɾỉ, nhìn cái mông trắng như tuyết kia có thể vặn xoắn ra hoa.

Vô cùng dâʍ ɖu͙©, gợi cảm tự nhiên.

"Ngươi cố ý quyến rũ trẫm..."

Tất Linh Uyên cúi đầu nhìn, chỉ thấy nàng đã nâng gậy thịt to lớn của mình, nuốt thật sâu rồi từ từ rút ra. "Bặc" một tiếng, nàng lưu luyến rút đầu khấc ra, sau đó thò lưỡi liếʍ khảy mã mắt.

"Ai dạy ngươi hả?"

Tất Linh Uyên thấy nàng dâʍ ɖu͙© như thế, tuyệt đối không có khả năng tự hiểu được. Nghĩ như vậy, trong lòng hắn cảm thấy bức bối.

Hàm Nhụy không nói lời nào, hai tay cầm long căn gân xanh phồng lên cọ tới cọ lui trên mặt mình tựa như chơi đùa .

Nàng không biết mình bị sao... chỉ là rất rất thích ăn gậy thịt này, không chỉ muốn ăn bằng miệng trên mà còn muốn ăn bằng cái miệng đói khát phía dưới...

Cái miệng phía dưới gọi là gì nhỉ?