Chương 18: Báo cáo

Công chúa vừa hồi phủ liền có người mật báo, "Công chúa bọn chúng ngày mai sẽ hành động, chưa rõ lấy lí do gì"

"Được rồi, tiếp tục theo dõi"

"Những người ám sát phò mã chính là người của Vĩnh Duy Trọng, xem ra hắn đã vì người mà làm loạn"

"Ừ thời gian này cho người bảo vệ phò mã kĩ một chút, bọn họ vì sao mà chết"

"Là bị mất đầu, còn vũ khí gì thì thuộc hạ không rõ"

Tri Liên mới lên tiếng, "Là một sợi dây lúc nô tì tìm thấy suýt chút nữa cũng bay đầu, vừa lùi lại mấy cái đầu liền rơi xuống, nô tì còn thấy mấy cái xác nằm trong bóng tối, vì vao vô quá nhanh nên đầu cũng theo lực mà rơi xuống hết thảy, thân thể phò mã không hề xây xước"

"Nếu như theo suy đoán của Tri Liên cô nương thì rất có khả năng, tất cả cơ chân của các cái xác đều có dấu hiệu dãn ra từ từ, không giống là đối đầu"

"Được rồi, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu, cần phối hợp nhanh nhất có thể, có thể lão cáo già đó tác động đến Vĩnh Duy Trọng"

"Tuân lệnh"

---

Phủ Ninh thừa tướng, mật báo cũng đã báo, "Chủ tử đã chuẩn bị xong, tất cả quân linh đã đổi thành người của Vĩnh Duy Trọng dù có bị lật mặt cũng không sợ dính lứu, phía Đông cũng đã phát binh tin tức bây giờ chắc đã đến tay hắn"

"Ngươi làm tốt lắm"

"Chủ tử tại sao người không hạ thủ đại phò mã"

"Nếu hạ thủ thì tiểu tử đó có đồng ý không? Với lại sau lưng phò mã có một người rất cao cường, lúc đó ngươi thấy đó hắn chỉ trốn một góc run rẩy mà tự động những cái đầu ấy rơi xuống như bị ai đó chặt, rất gọn gàng không kêu la"

"Chủ tử muốn né người phía sau"

"Tiểu nha đầu này thật sự đã quá lơ là rồi không nghĩ lại có thể tìm được một cao thủ để bảo vệ hắn"

"Nhưng chủ tử lúc đó đã kiểm tra không hư hỏng bất cứ thứ gì, lại không có dấu vế của nội công, chuyện này thực sự chưa có lời giải đáp"

"Vậy nên ta mới phải bổ sung Vĩnh Duy Trọng, con cờ ngụy tạo đương nhiên không phải ngu ngốc gì ta hành động như vậy, ngươi nhất định phải nhớ kĩ không thể để đám người kia làm phản nhất định có sai đều phải để cho Vĩnh Duy Trọng gánh, thành thì chỉ để nha đầu kia theo hắn thôi, không mất mác gì lại giữ vững biên cương"

"Chủ tử cao minh điều mà thuộc hạ lo lắng nhất không phải chỗ công chúa mà là chỗ Vĩnh Duy Trọng, nếu hắn lật mặt báo hắn tối nay sao?"

"Tiểu tử đó đã quá si mê nha đầu kia rồi, cũng sẽ không ngu ngốc làm vậy, nếu làm vậy thì hắn đã không quyết đoán như vậy rồi"

"Chủ tử nghỉ ngơi, ngày mai lấy đầu hắn xuống sẽ đên bước tiếp theo, ngày đăng cơ của chủ tử sẽ không còn xa nữa"

---

Y Thần sau khi tẩy rửa đốt đi quần áo, quay trở lại phòng ngủ ôm lấy chăn, hít thật sâu hương bạc hà nhưng vẫn không thể nào an tĩnh được, nằm lăn qua lăn lại cả giường, mùi hương độc nhất của Hoa Yên còn lưu lại nơi gối, như một hành động trẻ con, ôm lấy kĩ vật của mẫu thân, Y Thần ôm lấy cái gối của nàng ngủ một giấc an tĩnh

Lúc Hoa Yên cũng đã thay trung y thấy cái dáng vẻ thoải mái ôm cái gối của mình ngủ ngon lành, thật sự trong lòng nàng cảm thấy hạnh phúc, nàng chỉ hy vọng giờ phút này đừng trôi nữa, bởi ngày mai nàng phải đối diện với nhiều thứ, nàng nghiêng người nhìn thật kĩ, bắt đầu ghen tỵ với cái gối kéo nó ra chui vào vòng tay đấy sưởi ấm, "Tiểu Thần, ngày mai có chiến loạn, thật sự không biết phải làm sao nữa"

Y Thần có người lấy cái gối đi đương nhiên đã tỉnh, nhưng ngửi thấy chủ thể đương nhiên ôm lấy báu vật của mình, không nói chỉ trong tâm trả lời, "Thì nàng giao lại cho ta"

"Lão cáo già Ninh thừa tướng nhất định đã dùng một con cờ, dù có thất bại lão cũng không liên lụy"

"Thì ta gϊếŧ lão là xong mà"

"Nếu như chỉ đơn thuần gϊếŧ lão thì những cái chết kia xem như chết oan uổng, bổn cung muốn chính là lão bị bắt lại"

"Vậy ta điều tra được mà"

"Đã điều tra hơn 3 năm nay mà chứng cứ đều rất nhanh bị hủy"

"Vậy giả tạo cái chứng cứ là được"

"Thật phiến phức, lão còn kéo Vĩnh Duy Trọng vào"

"Vậy nàng quan tâm hắn hơn cả ta sao? Tại sao lại lo lắng cho hắn như vậy"

"Ta thật ngốc sao lại nói chuyện với người đang ngủ cơ chứ, thật tốt được tiểu Thần ôm thế này"

"Ta rất thích ôm nàng"

"Tiểu Thần thật sự trong lòng ngươi bổn cung có quan trọng không?"

"Có quan trọng lắm đó"

"Bổn cung chưa lần nào hạ độc ai khó, nhưng với ngươi tại sao phải suy nghĩ kĩ không thì sẽ mất ngươi, tiểu Thần ngươi đừng rời khỏi được không?"

"Được cả đời này bên cạnh nàng"

"Đừng đế ý ai khác chỉ mình bổn cung là đủ"

"Chỉ mình nàng thôi, Yên Yên"

"Ta muốn ngày mai trước khi rời phủ được ngươi hôn, nụ hôn với tình nhân không phải là mẫu tử đâu"

"Được mai ta sẽ hôn nàng"

"Ngày mai bổn cung sẽ không cho ngươi theo"

"Không theo để nàng liếc mắt đưa tình với hắn à"

"Nếu như ngươi theo bổn cung sợ mình không bảo vệ được ngươi mất, dù có thể bảo vệ được bản thân nhưng ngươi sẽ khiến bổn cung phân tâm"

"Vậy thì ta âm thầm theo nàng, lão cáo già ấy nhất định muốn cái đầu ngọc tỷ, đầu tiên phải hạ sát được hoàng thượng, xem ra ngày mai phải bảo vệ rồi, còn phải theo sát nàng nữa chứ, mai sẽ là một ngày bề bộn đây"

"Ngoan ngoãn ở nhà đợi ta, nhất định ta sẽ trở về"