Chương 8

Sáng hôm sau, tôi kiểm tra và phát hiện, đường chỉ đỏ trên tay tôi không bị mất đi mà có xu hướng ngày càng lớn hơn.

Tôi tức giận đùng đùng xông vào bệnh viện. Khí sắc của thiếu niên khá hơn hôm trước, cậu ta nhìn thấy tôi cũng không tỏ ra giật mình.

“Cậu lừa tôi! Cậu mau nhìn xem! Vệt đỏ còn tiếp tục lớn hơn trước!”

“Chị không nghe lời tôi đưa canh cho người có cùng ngày tháng năm sinh với chị uống, tất nhiên là sẽ bị vô hiệu. Tôi nói đơn giản với chị, đây là cách lấy một mạng đổi một mạng, người đổi mạng với chị là người phải có quan hệ với chị.”

Tôi đứng sững tại chỗ, vì thương xót nên tôi không hề đưa bình đó cho Tiểu Mỹ đang mang thai uống, mà đưa cho một ông lão ăn xin qua đường.

“Tôi đáng lẽ không nên tin mấy lời quỷ quái của cậu!”

Tôi che lại cánh tay đang phát đau của mình, cậu bé chỉ vệt đỏ trên cánh tay của tôi rồi nói:

“Thực ra còn một cách nữa, nhưng vô cùng nguy hiểm. Tôi không khuyến khích chị làm theo cách này.”

Chàng trai mở ngăn kéo lấy ra một tờ giấy đỏ đặt lên giường bệnh.

“Chị nhỏ m.áu chị vào tờ giấy đỏ này, đặt nó vào bên trong quan tài của mẹ tôi vào đêm trăng tròn, đồng thời dùng kiế.m gỗ đào đâ.m tờ giấy đỏ này vào ngực mẹ tôi, như vậy có thể giải cổ.”

Chàng trai ngẩng đầu lên, không biết từ đâu lấy ra một con da.ao tự chế, vẻ mặt vô cảm cắ.t một miếng thịt trên cổ tay rồi gói trong giấy đỏ:

“Lấy m.áu của người bị hạ cổ, cùng với thịt từ người có cùng huyết thống với người hạ cổ làm dẫn, có thể giải trừ nguyền rủa. Người hạ cổ sẽ bị phản phệ, vĩnh kiếp không thể siêu sinh.”

Một ngày trời mưa tầm tã, đất cũng bị nước mưa làm mềm. Tôi dùng xẻng đào cuối cùng cũng đã đào được một quan tài màu nâu sẫm.

“Cuối cùng cũng tìm thấy bà rồi!”

Tôi ném xẻng đi, cởi mũ xuống, nhảy xuống bên trên quan tài, cậy nắp. Nước mưa đã xuốn trôi lớp bùn đất bên trên, dùng hết sức đẩy nắp quan tài ra liền nhìn thấy gương mặt vàng vọt của cô lao công đã bị nước mưa rửa trôi đi một phần. Gương mặt bà ấy vàng như sáp nến, đôi tay khoanh tròn trước ngực như đang ôm khư khư thứ gì đó.

Nước mưa làm mái tóc tôi ướt dính vào da đầu, đôi mắt lúc này đỏ hồng vì hận, cứng rắn lấy tay cậy miệng dì lao công, nhét tờ giấy đỏ đã chuẩn bị sẵn vào miệng dì ấy, lại cảm thấy chưa hả cơn giận, cúi sâu người vốc một nắm bùn nhét thêm vào.