Chương 26

Không hỏi nguyên do, tất cả đều theo ý cô.

Khương Dư Miên đứng bên cạnh quản gia nghe vô cùng rõ ràng, khóe miệng cô cong lên một đường cong tự giễu.

Cô đắm chìm trong tấm lưới dịu dàng mà Lục Yến Thần bày ra, bây giờ mới nhìn rõ ràng, đấy hoàn toàn cũng không phải là chăm sóc đặc biệt gì.

Anh vốn chính là người như vậy, làm việc khiến cho người ta không thể bắt bẻ, nhìn như chăm sóc từng li từng tí, nhưng chẳng qua anh chỉ làm theo thói quen mà thôi.

Khương Dư Miên nhắm mắt lại, gió lạnh đập vào mặt khiến cô thông suốt, dường như mùa đông này lạnh hơn so với mấy năm qua.

Lúc trở lại nhà họ Lục, ông cụ Lục ân cần hỏi han cô, thấy sắc mặt Khương Dư Miên không tốt mới thả cô đi nghỉ ngơi.

Cô lại trông thấy tấm thảm quen thuộc, phòng ngủ được trang trí theo phong cách tương tự với biệt thự Thanh Sơn, mở mắt nhìn, tất cả đều là đồ vật anh tặng.

Lòng cô mang cảm kích Lục Yến Thần.

Cho dù Lục Yến Thần có mấy phần thật tình, đạt được lợi ích đều là cô, cô nên thấy đủ mới đúng.

Nhưng vì sao tim lại đau đến như vậy chứ?

Thật khó chịu mà, đến nước mắt cũng đều không nghe theo sự khống chế của cô.

-

Dưới lầu, Lục Tập mới từ sân bóng rổ trở về, mặc một chiếc áo len đơn bạc bị ông nội nhìn thấy mắng cho một trận: "Giữa mùa đông mặc ít như thế..."

Lục Tập ôm bóng rổ chạy đi dưới cây gậy ba-toong của ông nội, về đến phòng thì ném bóng rổ vào một góc hẻo lánh, móc ra một chiếc cài tóc còn chưa mở ra từ trong túi.

Đây là kế thứ ba do Lý Hàng Xuyên với Tô Bận hợp lực nghĩ ra.

Nếu như không thể tìm được những thứ Khương Dư Miên cần, lại không có cách nào mời cô ra ngoài ăn cơm, dứt khoát mua một món đồ nhỏ mà phần lớn con gái đều thích để thử thời vận vậy.

Tôn Bân nói: "Con gái đều thích những sự ngạc nhiên nhỏ bất ngờ, trên tivi đều diễn như thế."

Dù sao còn nước còn tát, cậu ấy tạm thời tin một lần, đánh xong trận bóng rổ, trên đường về nhà ghé vào một cửa hàng trang sức, chủ cửa hàng đề cử cho cậu ấy rất nhiều, nhưng cậu ấy chỉ chọn trúng cái cài tóc hình cừu non này thôi.

Tên Wechat của nhóc câm là Be be, không phải chính là cừu non hay sao?

Quả thật, cậu ấy muốn khen sự linh hoạt của mình một chút.

Lục Tập chuẩn bị mở ra, bỗng nhiên ý thức được mình còn chưa rửa tay, sợ làm bẩn cài tóc, dùng bọt xà phòng chà xát một lúc, rửa sạch sẽ mới ra ngoài.