Chương 3: Hại nước hại dân

Editor: Dâu

Thời gian trôi qua, kế hoạch của Doãn Hi Chi tiến triển thuận lợi.

Cô thậm chí còn không để ý, tất cả thời gian của cô đều dành cho hai hạt đậu nhỏ, để khoảng cách giữa cô và chúng ngày càng gần.

Cô không biết Đường Niệm và Đường Luyến thừa hưởng gen của ai. Họ học mọi thứ rất nhanh và liên tục nhảy lớp. Khi Doãn Hi Chi mười tuổi, hai em trai bảy tuổi đã học cùng lớp với cô.

Khi đó Doãn Hi Chi không những không có cảm giác nguy cơ uy hϊếp, còn cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, càng làm cô dạy dỗ hai đứa em này dễ dàng hơn.

Khi kỳ nghỉ đến, hai anh em ở trong phòng của Doãn Hi Chi, học và chơi cùng nhau, thậm chí còn ngủ chung một giường.

Ngay cả ba mẹ Đường cũng nghĩ rằng mối quan hệ giữa ba chị em họ thật khó tin nhưng đồng thời cũng rất hài lòng, đặc biệt là ba cô càng yên tâm và mạnh dạn đưa mẹ kế đi khắp nơi, bù đắp khoảng thời gian vui vẻ trước đây bị mất.

Cho đến khi Doãn Hi Chi mười hai tuổi, ý thức nữ tính của cô từ từ thức tỉnh khi thời điểm xuất hiện kinh nguyệt, không chỉ nội tâm mà còn cả trong cơ thể cô thay đổi.

Doãn Hi Chi bắt đầu chú ý đến Đường Niệm và Đường Luyến có sự khác biệt giữa con trai và con gái.

Lúc đó cô càng cố tình tránh xa họ một chút thì thay vào đó họ lại cố gắng đến gần cô hơn.

Bởi vì Đường Niệm và Đường Luyến được cô dạy dỗ không coi ai ra gì, không có bạn bè nào ngoại trừ cô.

Vì vậy, bất kể cô đi đâu, Đường Niệm và Đường Luyến luôn đi theo cô, sau khi Doãn Hi Chi nhận ra rằng không thể thoát khỏi chúng, dần dà cũng thành thói quen tự nhiên.

Đương nhiên, nhược điểm của việc luôn dính vào nhau là Doãn Hi Chi phát hiện ra cô không có bạn bè, nhưng cô cũng không bận tâm lắm, dù sao bạn bè cũng lợi dụng lẫn nhau.

Cô là đại tiểu thư của Đường gia, còn cần ai lợi dụng ai?

Điều duy nhất khiến cô hơi mất cân bằng là mặc dù học cùng lớp nhưng Đường Niệm và Đường Luyến lại nổi tiếng hơn cô rất nhiều, cách xa cô cả ngàn dặm so với ban đầu.

Cô nghĩ rằng tất cả là do nhan sắc xuất chúng của hai em trai quá nổi bật.

Cô nhìn Đường Niệm và Đường Liệt đang nhàn nhã ăn sáng, hai gương mặt tuấn tú càng ngày càng hại nước hại dân, cô không ngừng dùng nĩa chọc vào trứng và xúc xích trên đĩa.

Cô đã từng nhìn thấy, tại buổi lễ sắp tròn mười tám tuổi của cô, Đường Luyến bộ dáng lười biếng hướng cô kính rượu, lúc này cô nhìn mọi người xung quanh đều say khướt.

Còn Đường Niệm chỉ im lặng đứng bên cạnh cô, vươn lòng bàn tay thon dài lộ rõ khớp xương mạnh mẽ lấy đi ly rượu của Đường Luyến, vô tình làm ướt cái váy của cô.

Cho nên lễ trưởng thành của cô đã hoàn toàn trở thành một đấu trường cho hai đứa em trai.

Cô chỉ muốn phá vỡ sự nổi tiếng của hai người em trai này càng sớm càng tốt, để kế hoạch của cô đã được ấp ủ trong mười năm có thể được thực hiện sớm hơn.

Cô muốn làm những điều gì? Đương nhiên cô muốn hai đứa em trai của cô không thể kiểm soát được những thứ gì đó, nghiện ngập, biến chất.

Ngay sau đó, cô tổ chức một đợt tiệc khác.

Một lưới, một cái bẫy đã được giăng ra.