Chương 4: Giấc mộng đẹp

Editor: Dâu

Cậu nhóc mười lăm tuổi vừa qua tuổi thanh xuân, Doãn Hi Chi cảm thấy mình hẳn đã khiến hai người họ quá cô đơn và tự tôn, cho nên khiến hai cậu đối xử với đám con gái oanh oanh yến yến trong trường đều coi là cỏ rác.

Vì hai cậu chưa bao giờ ăn thịt heo hoặc nhìn heo chạy, nên không biết bụng heo khi nướng và nướng sẽ thơm như thế nào, nên tối nay cô sẽ mở "ao rượu, rừng thịt" cho hai đứa em của mình. Để chúng không bao giờ đi trở lại con đường rộng lớn dẫn đến giáo điều nɧu͙© ɖu͙©.

Cô cũng không tin, cô tìm rất nhiều hoa khôi học đường, người nổi tiếng trên mạng, người mẫu chân dài, không ai trong số họ có thể nhặt được, à không, rơi vào tầm mắt hai đứa em trai của cô sao?

Huống chi cô còn rót đầy đồ uống bên trong có bỏ thuốc kí©ɧ ɖụ© cho hai cậu.

Nhưng kì quái là, tửu lượng cô rất tốt, nhưng hôm nay lại là người đầu tiên say.

Để tránh những ánh mắt dòm ngó, cô run rẩy dựa vào tay nắm cầu thang trở về phòng.

Vừa đập mặt vào gối, cô đã ngủ thϊếp đi.

Trong giấc ngủ, Doãn Hi Chi vẫn cảm thấy chiếc váy ngủ của cô đã rời xa cô một chút.

Nhưng cô không hề cảm thấy lạnh, thay vào đó, lại giống như đang ở trong suối nước nóng mù sương với những cơn gió ấm áp luôn thổi bên người.

Còn có những con bướm đang bay xung quanh, lướt nhẹ trên ngực, vai và chóp mũi của cô, làm cho cô liên tưởng mình giống như cô bé Dorothy Gale trong bộ phim ca nhạc giả tưởng "The Wizard of OZ" , cô chịu không nổi đưa tay phe phẩy những con bướm đang vờn quanh người mình, cô khẽ nỉ non:

"Vật nhỏ, đừng chạm vào tôi, tôi ngứa lắm…"

Sau đó cô nghe thấy bên tai mình có tiếng cười khúc khích, rồi lại đến tiếng thì thầm của hai người con trai.

Doãn Hi Chi mím miệng, cô đã quá quen thuộc với giọng nói này, mặc dù cô luôn không để tâm hai cái đuôi luôn theo sau cô, nhưng ở trong mộng thanh âm này lại khiến cô lo lắng?

"Vật nhỏ? Cô ấy tỉnh rồi à?"

Giọng nói của Đường Luyến cuốn hút như rót mật.

"Tốt hơn là tỉnh lại đi, làm sẽ thoải mái hơn một chút ..."

Còn đây là giọng nói của Đường Niệm hàm chứa lạnh lẽo.

Lần đầu tiên Doãn Hi Chi nghe thấy những lời thô tục của Đường Niệm, cơ thể cô lại nóng lên, khó khăn ưỡn người, trước sau gì cũng có nguy hiểm, cô không muốn nghỉ ngơi ở đây, cô muốn đi ra ngoài, cô ậm ừ kêu:

"Nóng…"

"Ai trước?" Đường Luyến lại hỏi.

Doãn Hi Chi không nghe thấy câu trả lời của Đường Niệm, cô biết rằng cậu nhất định phải dùng đôi mắt cấm dục lạnh băng hạ độc hàng ngàn cô gái trẻ của mình khiến Đường Luyến phải nhường.

Mặc dù Đường Luyến là anh, nhưng Đường Niệm vẫn có cách khiến Đường Luyến phải nghe theo mình.

Từ trước đến nay Đường Luyến cũng không phải là đèn cạn dầu, chỉ sau một lúc im lặng, giọng nói như rót mật lại vang lên bên tai cô:

"Dù sao chị gái cũng không phải chỉ có một cái miệng nhỏ ..."

Doãn Hi Chi càng nghe càng thấy không thích hợp, giấc mộng này có điểm tà, cô nhất đỉnh phải tỉnh lại.

Cô nỗ lực mở mí mắt, phát hiện bản thân vẫn đang ở trong phòng riêng trên chiếc giường lớn của mình, nhưng khuôn mặt tinh xảo và hoàn hảo của Đường Niệm lại hiện ra trước mắt, khiến cô cảm thấy máu trong người mình đang sôi lên.

Đã gặp qua tuyết ở dãy Alps chưa?

Cô bỗng muốn trở thành một đóa hồng nở rộ dưới chân núi, hòa cùng sự hùng vĩ, bao la và trở thành nét tô điểm duy nhất của vùng hoang vu tráng lệ.

Cô lắc đầu nguầy nguậy, giấc mơ này có vẻ tươi đẹp, có phải cô đã uống quá nhiều không? Sao cô không thể tỉnh táo được?

Đột nhiên, cô bị người nào đó nhéo cằm, cô quay đầu lại thì thấy một khuôn mặt tuấn mỹ giống hệt nhau, nhưng lại có khí chất hoàn toàn khác nhau.

Ánh đèn trong phòng chiếu vào gương mặt Đường Luyến như được tráng một lớp vàng sương, nhưng anh lại cười như bóng ma chuyển động trong màn đêm, giống như đóa hoa nở rộ chậm rãi trong đêm đen.

+++

* The Wizard of OZ (Phù thủy xứ OZ)

-Là một bộ phim ca nhạc giả tưởng của Mỹ năm 1939 do Metro-Goldwyn-Mayer sản xuất. Được nhiều người coi là một trong những bộ phim hay nhất mọi thời đại

-Nội dung: Nhân vật chính trong phim là cô gái mồ côi Dorothy Gale không bằng lòng với cuộc sống buồn chán trong trang trại ở Kansas do người bác Henry và Em - vợ ông làm chủ, nơi có người láng giềng khó tính cứ ăn hϊếp con chó của cô. Dorothy mơ có ngày được đi trên cầu vồng đến một thế giới khác và mong ước này bất ngờ trở thành hiện thực, khi một cơn lốc cuốn cô và con chó nhỏ Toto đến Con đường gạch vàng dẫn tới vương quốc đầy màu sắc Oz nằm bên ngoài cầu vồng, nơi có các nhân vật thần tiên.

*Dãy núi tuyết AlpsGiữa Niệm Và Luyến - Chương 4: Giấc mộng đẹp