Chương 41: Tiên sinh Kurosawa 4

Edogawa Conan trầm mặc.

Mặc dù cậu vẫn đang truy lùng tổ chức, nhưng những chuyện này vẫn không hiểu biết bằng những người đã từng thâm nhập vào trong tổ chức.

Nếu đúng như lời Akai Shuichi nói, thì việc này rất đáng để suy ngẫm lại.

"Bíp, bíp, bíp…" Một hồi tiếng chuông vang lên, Akai Shuichi đang ngồi ổn như núi vội vàng bật dậy lao ra ngoài.

"Sao vậy? Có chuyện gì vậy?" Edogawa Conan vội vàng chạy theo, sau đó cậu nhìn thấy người đàn ông được xưng là tay súng bắn tỉa át chủ bài bình tĩnh nhất FBI Akai Shuichi lao vào phòng bếp, bình tĩnh kiểm tra món cà ri hầm trên bếp.

Akai Shuichi gắp một miếng thịt bò ra đĩa nhỏ, cẩn thận nếm thử, sau đó hài lòng gật đầu: “Quả nhiên, nếu đặt đồng hồ báo thức thì sẽ không có chuyện xấu hổ như khoai tây sống hay thịt bò chín quá mức. Lần nấu này vô cùng thành công rồi.”

Edogawa Conan: "..."

Công an nghiện làm bánh sandwich, còn điều tra viên FBI lại nghiện làm món cà ri, chuyện gì đang xảy ra với thế giới này vậy?

"Không phải đã nói phu nhân Kurosawa đó sẽ tới sao? Vừa kịp lúc có thể thử xem." Akai Shuichi bưng món cà ri mới nấu lên.

Edogawa Conan thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hóa ra anh Akai nấu cà ri là để có lý do đi gặp phu nhân Kurosawa.

Kurosawa Nyusa đang ở trước cửa nhà tiến sĩ Agasa, đúng lúc gặp được Akai Shuichi đang bưng nồi cà ri.

Mái tóc màu nâu nhạt, cặp kính gọng đen che đi đôi mắt ti hí, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng nhưng cũng rất bí ẩn, dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai, là một người đàn ông vô cùng hoàn hảo.

Edogawa Conan chủ động chào hỏi: "Xin chào phu nhân Kurosawa."

Kurosawa Nyusa dùng một tay kéo Edogawa Conan sang một bên, đi vòng quanh Akai Shuichi một vòng, như một tên yêu râu xanh nhìn phụ nữ nhà lành, tươi cười rất là nham hiểm.

Kurosawa Nyusa đứng ở trước mặt Akai Shuichi, chắp tay sau lưng cười hì hì hỏi: "Anh trai tên là gì vậy?"

Shuichi Akai: “Tôi là Okiya Subaru.”

"Ái chà, cái tên hay quá. Cứ gọi tôi là phu nhân Kurosawa là được."

"Phu nhân Kurosawa?" Akai Shuichi có chút ngơ ngác.

Chẳng lẽ “Phu nhân” ở đây không có nghĩa là đã kết hôn mà chỉ là một cái tên thôi sao? Suy cho cùng thì, sẽ không có một người phụ nữ bình thường nào lại bảo một người đàn ông gọi mình là "Phu nhân gì gì đó" khi đang trêu ghẹo người ta.

"Không, chị ấy đã kết hôn. Tên thật là Kurosawa Nyusa." Edogawa Conan hiển nhiên là đã nhìn thấy sự nghi hoặc của Akai Shuichi.

"Chẳng lẽ đã kết hôn thì không thể thưởng thức trai đẹp nữa sao? Với lại, anh Okiya đây cũng không đẹp trai bằng chồng tôi, cũng không đến mức có thể uy hϊếp đến chồng tôi." Sau khi chê bai xong, Kurosawa Nyusa lại hỏi: "Giữa trưa muốn uống với nhau vài ly không? Chiều nay chồng tôi mới đến đây."

Edogawa Conan: "..."

Akai Shuichi: "... Thôi, thôi khỏi."

"Vậy thì thật là đáng tiếc mà." Kurosawa Nyusa có vẻ thất vọng.

Akai Shuichi: "..."

Từ lần tiếp xúc này, Akai Shuichi thực sự không thấy ra phu nhân Kurosawa này có gì đặc biệt, mà đáng được tổ chức đối xử đặc biệt như thế.

Hoặc cũng có thể là do, thời gian tiếp xúc quá ngắn.

Không hẹn được trai đẹp, Kurosawa Nyusa tức giận đẩy hai người ra, tiến vào nhà tiến sĩ Agasa.

"Anh Subaru, anh đừng để ý, chị ấy không có ý xấu đâu." Edogawa Conan đã sớm biết Kurosawa Nyusa là kiểu người như thế nào, cậu bất đắc dĩ an ủi Akai Shuichi một câu, sau đó đi theo Kurosawa Nyusa.

Khi Kurosawa Nyusa vừa mới bước vào nhà tiến sĩ Agasa, cô đã được đội thám tử nhí nhất trí chào đón. Cô cũng không phụ sự mong đợi của đội thám tử nhí, cô từ trong túi xách lấy ra năm chiếc phong bì, phân phát cho từng người trong đội thám tử nhí.

Mặt trên của phong bì có viết bằng chữ thư pháp "gửi ai ai đó", rất là trang trọng, đây là lần đầu tiên những đứa trẻ của đội thám tử nhí nhận được phí ủy thác trang trọng như vậy.

Haibara Ai nhận lấy phần của mình, cười nói: “Tuy là kỳ quái chút, nhưng đối xử với trẻ con lại cẩn thận đến bất ngờ.”

Ít nhất thì bình thường người lớn sẽ không nghĩ đến việc đưa tiền cho trẻ con còn phải bỏ vào phong bì một cách trang trọng như vậy cả.

"Được rồi, mấy đứa, đến giờ ăn trưa rồi." Điều tra viên FBI hiền huệ nhân lúc Kurosawa Nyusa phân chia phí ủy thác đã chuẩn bị xong bữa trưa.

Nghe vậy, Kurosawa Nyusa lập tức hưng phấn đứng dậy: "Tuyệt vời, ăn cơm trưa, ăn cơm trưa." Cơm trưa do Akai Shuichi làm.

Cùng lúc đó, Kojima Genta cũng đứng dậy, hô lên với vẻ phấn khích không kém: “Tuyệt vời, ăn cơm trưa, ăn cơm trưa, bữa trưa ngon miệng."

Hai người có hành động đồng bộ liếc nhìn nhau, cùng lúc lao về phía quầy bar hình tròn trong nhà tiến sĩ Agasa.

Cuối cùng, Kurosawa Nyusa dựa vào ưu thế chân dài của mình, dẫn trước Kojima Genta ục ịch, giành được quán quân.

Kojima Genta tức giận đến mức hét lên: "Aaa!"

Kurosawa Nyusa cướp được phần ăn đầu tiên, đã kiêu ngạo lại đắc ý nói: "Hừ, với đôi chân ngắn của nhóc mà đòi thắng được chị sao."

Kojima Genta vỗ vỗ cái bụng tròn trịa của mình nói: "Bụng em to hơn bụng chị, sức ăn của chị nhất định là không bằng em."

Kurosawa Nyusa khıêυ khí©h nói: "Có giỏi thì so thử xem!"

“So thì so.” Kojima Genta đổ một muỗng cà ri vào cơm, điên cuồng và cơm.

Kurosawa Nyusa cũng không kém cạnh, cũng đổ một muỗng cà ri vào cơm, ăn nhanh như gió bão.

Những người khác: "…"

“Quả là một phu nhân tràn đầy sức sống!” Akai Shuichi cảm thán.

“Ha ha!” Edogawa Conan không biết phải nói gì nữa.

Yoshida Ayumi và Tsuburaya Mitsuhiko nhìn nhau, cùng nhau kéo Edogawa Conan và Haibara Ai lao tới quầy bar: “Chúng ta cũng không thể thua được.”

Không hiểu sao hai đứa trẻ con giả lại bị cuốn vào cuộc thi hỗn loạn này, ngay cả tiến sĩ Agasa cũng không thể thoát được.

Nửa tiếng sau.

Kurosawa Nyusa, Haibara Ai và Akai Shuichi cùng nhau ngồi trên ghế sofa, nhàn nhã uống trà, còn đội thám tử nhí và tiến sĩ Agasa thì ai nấy cũng bụng căng tròn ngồi ườn ở trên ghế sofa, rõ ràng đây là ăn no căng.

"Phu nhân Kurosawa thật là xảo quyệt, chị ấy thế mà lại giả vờ ăn." Edogawa Conan tức đến mức sắp biến thành một con cá nóc.

Rõ ràng là thấy cô ăn nhanh như vậy, nhưng không ngờ là cuối cùng cũng mới chỉ ăn được nửa bát.

"So với một thân hình hoàn mỹ, một cái thắng bại nho nhỏ chẳng là gì cả." Kurosawa Nyusa kiêu ngạo cười lạnh: "Mấy đứa vẫn còn non và xanh lắm."

Haibara Ai cười nhạo: "Một lũ trẻ con!"

Edogawa Conan: "..."

Nằm xuống cũng không tốt, nhất là đối với những người lớn tuổi béo phì như tiến sĩ Agasa, Haibara Ai chỉ có thể vất vả kéo bọn họ ở trong phòng khách đi qua đi lại để tiêu hóa thức ăn.

Kurosawa Nyusa thì ngồi trên ghế sofa, nhàn nhã thưởng thức khung cảnh yên bình này.

Akai Shuichi ban đầu cũng ở đó, nhưng anh ta đã rời đi trước sau khi nghe điện thoại, Kurosawa Nyusa còn cảm thấy khá là thất vọng vì điều này.

Cái sự thất vọng khi rất vất vả đạo diễn ra một bộ phim hay, cố tình lại có một diễn viên lưu lượng quan trọng đột nhiên ngừng diễn, khiến cho vai diễn tương ứng chỉ có thể bị xóa đi, người thường thật sự là không thể hiểu được.

Rất nhanh, Kurosawa Nyusa đã không còn tâm tình để thất vọng rồi, bởi vì cô nhận được một cuộc gọi quan trọng.

Sau khi cúp điện thoại, Kurosawa Nyusa vỗ tay nói với bọn trẻ trong đội thám tử nhí: "Công ty chuyển nhà đã mang đồ đạc nhà chị đến hết rồi. Nếu muốn tiêu hoá thức ăn thì sao không sang nhà giúp chị sắp xếp đồ đạc nhỉ."

"Phu nhân Kurosawa muốn chuyển nhà sao? Bọn em nhất định sẽ giúp." Những đứa trẻ của đội thám tử nhí rất hợp tác.

"Bác còn phải nghiên cứu nên không đi đâu." Tiến sĩ Agasa xua xua tay lùi về phía sau, thấy Haibara Ai không phản đối, ông vội vàng lau mồ hôi trên trán, chạy mất dép.

“Chuyển nhà, chuyển nhà, vui vẻ chuyển nhà.” Bọn trẻ vui sướиɠ chạy về phía trước, rất nhanh đã đến nhà số 26 cách đây không xa.

Xe của công ty chuyển nhà còn chưa tới, Kurosawa Nyusa đã mở cửa mời đội thám tử nhí vào nhà trước.

Katori Ichiro đã dọn dẹp sạch sẽ mấy thứ lặt vặt, chỉ để lại đồ nội thất, toàn bộ căn nhà đều trống rỗng.

Kurosawa Nyusa tới phòng bếp dạo quanh một vòng, nhưng một chai nước khoáng cũng không có: "Xem ra mấy đứa chỉ có thể ngồi không chờ đợi với chị thôi."

“Không cần đợi đâu ạ, xe đã tới đây rồi.” Edogawa Conan chỉ vào chiếc xe vận tải lớn bên ngoài cửa sổ.

Kurosawa Nyusa nhìn xem, quả nhiên đã thấy một chiếc xe vận tải lớn màu xanh đang đậu ở bên ngoài, đằng sau còn đi theo một chiếc ô tô riêng màu đen.

"Tiên sinh Kurosawa." Kurosawa Nyusa vui sướиɠ hét lên, sau đó vui vẻ lao ra ngoài.

“A, chồng của chị ấy đến cùng với người của công ty chuyển nhà sao?” Haibara Ai cảm thấy tò mò.

Có thể chịu đựng được một cô vợ ồn ào như vậy, đối phương hiển nhiên không thể là người bình thường được.

Các công nhân mặc đồng phục màu xanh bước xuống xe, đúng lúc nhìn thấy Kurosawa Nyusa, Kurosawa Nyusa chỉ có thể giải quyết việc chuyển nhà trước.

Sau khi thương lượng với người của công ty chuyển nhà xong, chiếc ô tô tư nhân màu đen đã lái vào gara để xe rồi, nên Kurosawa Nyusa đã hoàn toàn bỏ lỡ mất.

“Chúng ta cũng đi giúp thôi!” Ba người trong đội thám tử nhí vui vẻ đến giúp công nhân của công ty chuyển nhà chuyển đồ đạc.

“Đi thôi, đi hỗ trợ.” Edogawa Conan chỉ có thể nhận mệnh đuổi theo.

Vừa đến trong sân, Edogawa Conan và Haibara Ai đã nhìn thấy Kurosawa Nyusa hướng về phía gara để xe vui sướиɠ hét lên "Tiên sinh Kurosawa".

Ngạc nhiên, vui sướиɠ, thoải mái, lại có chút ngại ngùng, cô hoàn toàn thay đổi thành bộ dáng của một cô dâu mới cưới.

Hai người liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy được nụ cười bất đắc dĩ ở trong mắt đối phương.

Nhưng rất nhanh, hai người đã cười không nổi.

Một người đàn ông mà họ không ngờ tới được đã từ gara để xe bước ra.

Một người đàn ông cao lớn với mái tóc dài màu trắng và bộ quần áo màu đen, khuôn mặt tuấn tú lạnh băng, toàn thân đều toát ra sát khí, giống như một con sói vừa hung dữ vừa nguy hiểm.

Edogawa Conan sợ đến nỗi sắc mặt tái nhợt, hai chân như bị mắc kẹt trong đầm lầy, không nhấc lên nổi, một luồng lạnh lẽo từ đáy lòng tràn ra, chạy khắp toàn thân.

"Gi... Gin!" Sao có thể như vậy được?

Tình trạng của Haibara Ai còn tệ hơn cả Edogawa Conan, đôi môi tái nhợt run rẩy, đôi mắt trừng lớn, vừa căm hận lại vừa sợ hãi.

Cô ấy theo bản năng tìm kiếm một nơi trú ẩn an toàn, trốn ra sau lưng Edogawa Conan, hai tay gắt gao giữ lấy quần áo của Edogawa Conan.

"Ku… Kudo!" Chỉ hai từ ngắn ngủi, lại kêu đến run rẩy giống như sắp khóc vậy.

Giọng nói của Haibara Ai khiến Edogawa Conan lấy lại bình tĩnh, cậu nhanh chóng che lấp Haibara Ai ra phía sau, hai mắt nhìn chằm chằm vào tiên sinh Kurosawa.

“Wow, chồng của phu nhân Kurosawa trông giống như là kẻ xấu vậy!” Kojima Genta cảm thán kêu lên.

"Ừ, không xứng với phu nhân Kurosawa chút nào cả." Yoshida Ayumi gật đầu, cô bé còn quá nhỏ, vẫn chưa ngấm được kiểu đẹp trai phong độ như tiên sinh Kurosawa.

"Nhưng hình như phu nhân Kurosawa rất thích anh ấy, thật là đáng tiếc mà." Tsuburaya Mitsuhiko lắc đầu nói.

Lời nhận xét từ đầu đến chân của ba đứa trẻ khiến Edogawa Conan và Haibara Ai sợ hãi, nhưng nó cũng làm dịu đi bầu không khí áp lực sợ hãi xung quanh bọn họ.

“Các cậu đang chặn đường đấy, nhanh vào đi.” Edogawa Conan dùng ba đứa nhỏ đang dọn đồ che lấp Haibara Ai lại và đẩy cô ấy vào trong nhà.