Chương 40: Tiên sinh Kurosawa 3

"Ông ơi, dù sao thì ông cũng không ở đây nữa, dùng tiền mua cơm lươn không phải hay hơn sao?" Kojima Genta là người thực tế nhất.

"Đúng vậy, phu nhân Kurosawa rất có thành ý." Tsuburaya Mitsuhiko nói.

"Đúng rồi đúng rồi, cháu không chỉ có thành ý, cháu còn có tiền nữa." Kurosawa Nyusa vội vàng đẩy mạnh tiêu thụ.

Edogawa Conan khóe miệng run rẩy, còn có thể mua nhà như vậy sao?

Nhìn ra Edogawa Conan cạn lời, Haibara Ai dịch hai bước tới bên cạnh cậu, nhỏ giọng nói: "Tôi nghĩ xác suất thành công của bọn họ rất cao."

Edogawa Conan không thể phản bác điều này.

Có lẽ Katori Ichiro cũng có ý định bán nhà, đúng lúc bọn họ chạy tới cửa, nên mới có cảnh tượng như hiện tại.

Quả nhiên, một lúc sau, Katori Ichiro hưởng thụ đủ cảm giác có một đám trẻ con làm tuỳ tùng, cuối cùng cũng nhả ra.

"Cô có thể mua nhà của tôi, nhưng cô phải đồng ý với tôi ba điều kiện."

Bọn trẻ của đội thám tử nhí lập tức phấn chấn, ngay cả Edogawa Conan cũng vểnh tai lên nghe.

Nếu mua được nhà của ông Katori thì anh Akai có thể giúp đỡ bảo vệ phu nhân Kurosawa rồi.

Mặc dù không biết vì sao tổ chức áo đen lại nhìn trúng phu nhân Kurosawa, nhưng Edogawa Conan vẫn không muốn nhìn thấy cảnh

một người tốt bụng cuối cùng lại phải trở thành tội phạm.

"Đầu tiên, nếu phu nhân Kurosawa muốn mua nhà của tôi thì cô phải mua cả con mèo mà tôi nuôi nữa."

Edogawa Conan đột nhiên có một loại dự cảm không lành.

Dù sao nhà lớn như vậy, nuôi thêm một con mèo cũng tốt, Kurosawa Nyusa gật đầu đồng ý.

"Thứ hai, nếu muốn trở thành chủ của mèo thì trước tiên phải được mèo thừa nhận và khiến mèo thích cô."

Edogawa Conan: “…” Dự cảm không lành đã trở thành sự thật.

Nếu cậu nhớ không lầm thì con mèo đó không phải là...

“Còn điều thứ ba là gì ạ?” Tsuburaya Mitsuhiko hỏi.

“Mấy đứa hoàn thành điều thứ hai đi đã rồi ta sẽ nói.” Katori Ichiro nhàn nhã đung đưa chiếc ghế bập bênh.

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây?" Yoshida Ayumi hỏi.

"Tìm mèo." Edogawa Conan không ngờ rằng ủy thác mua nhà cuối cùng lại biến thành tìm mèo, cậu thở dài: "Nếu cháu không nhớ nhầm thì con mèo của ông Katori tên là Moriarty, là một con mèo màu đen tuyền, rất là lạnh lùng xa cách, là kiểu mèo hoang cả năm cũng chỉ về nhà được mấy lần.”

Katori Ichiro thở dài: "Moriarty thậm chí đối với người bạn già nuôi nấng nó từ nhỏ là ta cũng rất hiếm khi đến gần thân thiết. Nó là một chàng trai rất độc lập."

"Moriarty?" Nghe đến cái tên này, Kurosawa Nyusa ánh mắt vi diệu nhìn Edogawa Conan.

Đối thủ một mất một còn của Holmes.

Này cũng quá phù hợp rồi đi?

“Thật là một cái tên hay.” Haibara Ai hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm thú vị này: “Cậu thám tử, xem ra con đường tìm kiếm vị giáo sư này của chúng ta sẽ không dễ dàng đâu.”

Đội thám tử nhí và Kurosawa Nyusa đành phải rời khỏi nhà Katori Ichiro, đi ra ngoài tìm con mèo.

"Phu nhân Kurosawa, em nghĩ chị nên từ bỏ đi thôi. Moriarty từ nhỏ đã không gần gũi với con người, cho dù có tìm thấy nó thì cũng vô ích mà thôi." Đối với sở thích của các loại động vật nhỏ, thám tử lừng danh cũng chịu chết.

"Mèo thích nhất cái gì nhỉ?" Kurosawa Nyusa hỏi bọn trẻ.

Ba đứa nhỏ cúi đầu suy nghĩ.

"Cần câu mèo sao?"

"Mèo thích ăn cá."

"Cơm lươn."

Không cần phải nghĩ cũng biết người nói cuối cùng chắc chắn là Kojima Genta.

Haibara Ai nói ra đáp án trong lòng của Kurosawa Nyusa: "Cỏ mèo."

"Đúng vậy, là cỏ mèo." Kurosawa Nyusa chống nạnh, cười rất kiêu ngạo: "Có một loại nước hoa cỏ mèo. Đến lúc đó chị chỉ cần xịt mấy phát lên người, cho dù là Moriarty..." Hay là Gin "Đều sẽ thích chị hết."

Edogawa Conan khϊếp sợ trước ý tưởng kỳ lạ của Kurosawa Nyusa, hoàn toàn không phát hiện ra câu nói ngắt quãng của Kurosawa Nyusa.

Haibara Ai đến gần Edogawa Conan, chỉ tay vào đầu mình, nhỏ giọng hỏi: "Người này, thật sự không có vấn đề gì sao?"

Edogawa Conan còn cạn lời hơn cả cô ấy: "Có lẽ là vì làm bác sĩ tâm lý, phải ở cùng bệnh nhân quá lâu đi!"

Bọn trẻ con thật sự lại không nghĩ nhiều như vậy, nghe thấy có ý tưởng hay, ngay lập tức hoan hô.

"Được rồi, cứ quyết như vậy đi. Chị đi mua nước hoa, mấy đứa thì đi tìm mèo, sau đó chúng ta sẽ gặp nhau ở đây." Kurosawa Nyusa vung tay hứa hẹn: "Chỉ cần mấy đứa tìm được mèo trước khi chị về, chị sẽ trả thêm 10.000 yên phí ủy thác nữa.”

Đây quả thực là một bất ngờ ngoài ý muốn, ba đứa trẻ vội vàng kéo Edogawa Conan và Haibara Ai đi tìm mèo.

Nhìn thấy đội thám tử nhí đã chạy xa, Kurosawa Nyusa lấy điện thoại di động ra gọi điện.

"Đến đâu rồi?" Kurosawa Nyusa hỏi.

“Sắp đến tỉnh Shizuoka rồi.” Từ đầu dây bên kia truyền đến giọng nói mệt mỏi của một chàng trai.

Kurosawa Nyusa nhìn xem thời gian, nói: "Nhanh lên, trong hai ngày này bên tôi sẽ chuẩn bị xong."

“Biết rồi.” Người đầu dây bên kia không kiên nhẫn cúp điện thoại.

Ban đầu, Kurosawa Nyusa định dùng dị năng thôi miên Katori Ichiro để mua được nhà. Tuy nhiên, nhận thấy Katori Ichiro rất muốn bán căn nhà này, Kurosawa Nyusa chỉ có thể thay đổi kế hoạch của mình.

Trừ những lúc cần thiết ra, cô không muốn sử dụng những thủ đoạn hèn hạ như vậy.

Số 26, khu 2, phố Beika, Kurosawa Nyusa đã đặc biệt chọn nơi này.

Bên trái là số 21 và 22, là nhà của Kudo Shinichi và nhà của tiến sĩ Agasa, bên phải là một công viên nhỏ với thảm thực vật rậm rạp.

Chỉ cần làm tốt, nó có thể trở thành nơi an toàn nhất. Nó sẽ là sân khấu quan trọng mà cả cảnh sát lẫn các tổ chức áo đen đều sẽ không nghi ngờ.

Nước hoa cỏ mèo thực sự rất khó tìm, Kurosawa Nyusa đã đi rất nhiều cửa hàng mà không thấy, cuối cùng lại tìm thấy nó ở một quầy hàng nhỏ.

Khi Kurosawa Nyusa quay trở lại nơi họ đã chia nhau ra, những gì cô nhìn thấy là mấy đứa trẻ của đội thám tử nhí đang ngả nghiêng ngồi bệt trên mặt đất, thở hổn hển như chó.

Trên mặt đất còn có một cái l*иg sắt, bên trong có một con mèo trưởng thành màu đen tuyền, lạnh lùng ngồi xổm ở trong l*иg, đôi mắt xanh đang lạnh lùng nhìn Kurosawa Nyusa.

Một đòn trúng ngay tim!

Đôi mắt xanh như đá quý, ánh mắt lạnh lùng khinh thường người khác, quả thực là trông giống hệt người đàn ông nào đó.

Aaa!

"Phu nhân Kurosawa, bọn em đã tìm thấy Moriarty." Mấy đứa trẻ của đội thám tử nhí thở hổn hển nói.

Edogawa Conan đã không còn sức để nói nữa.

Vừa nãy cậu không chỉ là đi tìm mèo, còn thuận tiện phá được một vụ án. Vẫn là lần đầu tiên phải phá án một cách vội vàng như vậy, đã thế mấy đứa trẻ trong đội thám tử nhí còn liên tục thúc giục cậu nữa chứ.

"Rất tốt." Kurosawa Nyusa giơ nước hoa lên: "Chị cũng mua được nước hoa cỏ mèo rồi."

Kurosawa Nyusa mở nắp chai ra, điên cuồng xịt khắp người, sau đó hùng dũng oai nghiêm, khí phách hiên ngang bước về phía l*иg sắt.

"Phu nhân Kurosawa." Yoshida Ayumi gọi.

"Hãy cẩn thận, con mèo này rất hung. Lúc cảnh sát Takagi giúp bọn em bắt nó, đã bị nó cào đầy mặt." Tsuburaya Mitsuhiko đến giờ vẫn còn cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến bộ dạng của cảnh sát Takagi.

Nghe vậy, Kurosawa Nyusa lập tức rén: "Nó chắc sẽ không cào chị đi!"

Lại nói, dị năng có tác dụng với động vật không nhỉ? Hay là thử xem?

Kurosawa Nyusa dùng dị năng của mình lên con mèo, sau đó cẩn thận mở l*иg sắt ra.

Vừa mở l*иg ra, con mèo đen đã lao ngay ra ngoài, chạy đi khoảng vài mét thì dừng lại, cong người nhe răng, từ xa nhìn chằm chằm vào mấy người.

“Chạy rồi.” Ba đứa nhỏ kêu lên.

Edogawa Conan cản đội thám tử nhí đang định đi bắt con mèo lại, vẻ mặt cảnh giác.

Con mèo này hung dữ hơn những gì cậu nghĩ, những cảnh sát giúp đỡ bắt con mèo này đều bị nó cào hết.

Con mèo đen khỏe mạnh, hung hãn nhìn chằm chằm mấy người, đôi mắt màu xanh tràn đầy sát khí hung ác, giống như một con báo đen săn mồi.

Xa cách và hung dữ như vậy khiến Kurosawa Nyusa nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy tiên sinh Kurosawa, cô tức khắc liền cảm thấy mềm lòng.

"Đừng sợ, lại đây nào." Kurosawa Nyusa ngồi xổm xuống, nhích dần đến gần con mèo đen: "Moriarty, lại đây, đến chỗ chị nào."

Mèo đen cong người lên, lùi về phía sau từng bước một.

Thấy vậy Kurosawa Nyusa không dám tiến thêm nữa, chỉ có thể dừng lại tại chỗ, cùng mèo đen nhìn nhau đắm đuối.

Một lúc lâu sau, mèo đen mới từ từ đến gần Kurosawa Nyusa, cuối cùng ngồi xổm ở trước mặt Kurosawa Nyusa, mở to mắt nhìn cô.

Kurosawa Nyusa bật cười, thử đưa tay ra xoa đầu mèo đen, mèo đen dùng đôi mắt màu xanh xinh đẹp nhìn chằm chằm cô.

Không có né tránh, cũng không cào người, đây là một loại thừa nhận, Kurosawa Nyusa vui vẻ ôm con mèo vào lòng.

Mèo đen vùng vẫy hai cái rồi ngừng cử động.

"Có vẻ như Moriarty rất thích phu nhân Kurosawa đấy." Katori Ichiro không biết bước ra từ lúc nào.

"Hừ." Kurosawa Nyusa ôm lấy con mèo, rất là đắc ý: "Tôi trời sinh đã khiến người thích, ngay cả kẻ xa cách nhất cũng sẽ thích tôi."

Edogawa Conan: "..."

Không phải là vì có cỏ mèo sao?

"Vậy, phu nhân Kurosawa có đồng ý chăm sóc tốt cho Moriarty không? Bất kể nó có về nhà hay không, đều sẽ chuẩn bị thức ăn cho mèo thật ngon và một chiếc giường ấm áp cho mèo mỗi ngày sao?" Katori Ichiro hỏi.

Kurosawa Nyusa sửng sốt: "Đây là điều kiện thứ ba sao?"

Katori Ichiro gật đầu nói: “Để cảm ơn, tôi có thể bán nhà giá rẻ hơn chút.”

“Đương nhiên là đồng ý rồi.” Kurosawa Nyusa vuốt ve bộ lông mềm mại của mèo con, cười vui vẻ: “Tôi rất thích Moriarty.”

Rõ ràng là một tên hung dữ, nhưng bộ lông lại mềm mại đến bất ngờ, giống như ai đó kia… Ha ha.

Cuối cùng, với sự giúp đỡ của đội thám tử nhí, Kurosawa Nyusa đã mua được căn nhà với giá hời.

Như một món quà cảm ơn vì đã đồng ý nuôi dưỡng Moriarty, Katori Ichiro đã tặng toàn bộ đồ nội thất cho Kurosawa Nyusa.

Hai ngày nữa Katori Ichiro sẽ bay ra nước ngoài, vốn đang lo lắng cho Moriarty, cũng đã nhờ người bạn già chăm sóc hộ, bây giờ Moriarty đã có chủ nhân mới, cuối cùng thì ông cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Không phải là không nghĩ đến việc đưa Moriarty ra nước ngoài cùng, nhưng Moriarty đã là đại ca của khu vực này, nghĩ thôi cũng đã rõ rồi, nó sẽ không bằng lòng từ bỏ địa vị hiện tại của mình và bị đưa đến một nơi xa lạ khác.

Khi giao chìa khóa nhà cho Kurosawa Nyusa, Katori Ichiro còn không quên nhấn mạnh: “Moriarty không phải là con mèo ngoan ngoãn quấn người. Nó sẽ không cho cô cảm nhận được niềm vui khi nuôi mèo, thức ăn cất công làm cho nó nó có thể sẽ không thèm đυ.ng tới. Nhưng xin hãy kiên nhẫn với nó hơn, nó là một cậu bé tốt, chỉ cần đối tốt với nó thì nó sẽ hiểu thôi.”

Katori Ichiro khom lưng thật sâu, sau đó lên taxi rời đi.

Cô chính là chuyên gia trong việc xử lý mấy tên dễ thương, thích chạy lung tung, không dính người này.

Kurosawa Nyusa mỉm cười, cầm chìa khóa đi dạo đến nhà tiến sĩ Agasa.

….

Nhà Kudo.

"Muốn tôi giúp đỡ bảo vệ phu nhân Kurosawa mới chuyển đến nhà số 26 sao?" Akai Shuichi ngạc nhiên trước thỉnh cầu của Edogawa Conan.

Edogawa Conan giải thích: “Theo ý của Amuro, có vẻ như tổ chức đã nhìn trúng phu nhân Kurosawa, muốn mời chào cô ấy.”

Tay cầm ly whisky của Akai Shuichi khựng lại, đặt ly trở lại bàn trà, dùng đôi mắt màu xanh nhìn Edogawa Conan: “Vậy thì cậu phải đi hỏi anh công an kia đi. Tổ chức áo đen không thiện lương như vậy đâu. Nếu bọn chúng nhìn trúng ai đó, thì thủ đoạn sẽ không bao giờ nhẹ nhàng như vậy đâu.”

"Dụ dỗ, ép buộc, gài bẫy hãm hại mới là phong cách làm việc của bọn họ." Akai Shuichi cười khuẩy: "Điều tra trước, sau đó lại đến gần. Tôi cũng không tin tôi mới rời đi mấy năm mà tổ chức đã thay đổi phong cách làm việc rồi."