Chương 26: Dã thú màu đỏ 26

"Không phải, Gekkou là chết bệnh. Tôi nhớ rõ khi đó em ấy nằm trên giường bệnh, tôi còn ở bên cạnh em ấy nữa mà." Kato Shisenko hoảng loạn giải thích: "Sao tôi có thể nhớ nhầm được, không thể nào."

Đoạn ký ức đó đã in sâu như dùng dao khắc vào tâm trí anh, thật sự rất rõ ràng.

Nhưng khi Kato Shisenko nhìn thấy ánh mắt trào phúng của Tsukino, anh không còn tự tin vào trí nhớ của mình như vậy nữa. Cuối cùng, anh chỉ có thể cầu cứu Kato Takai: "Bà ơi, Gekkou là chết bệnh, đúng không?"

Kato Takai lẳng lặng ngồi trên ghế sofa, trầm mặc nhìn cháu trai mình bằng đôi mắt vẩn đυ.c.

Lòng Kato Shisenko hơi chùng xuống.

Kurosawa Nyusa nắm chặt tay Kato Takai, tươi cười lạnh nhạt cô nói: "Ông Mori, xin hãy tiếp tục đi."

Edogawa Conan im lặng trong chớp mắt, lại tiếp tục suy luận: “Lý do Sanada Yuya gϊếŧ Shibatani Yoime rất đơn giản, chỉ vì anh ta không muốn bị gϊếŧ. Mấy người đã từng nói Shibatani Yoime là một người phụ nữ giống Etsuko, và cô ấy cũng từng nói rằng muốn gϊếŧ Sanada Yuya, Sanada Yuya không muốn bị gϊếŧ nên đã quyết định ra tay trước.”

"Sau khi em gái chết Kato Shisenko lại giống như không có chuyện gì sảy ra cả, còn mời kẻ đã gϊếŧ em gái mình đến chơi. Việc này ở trong mắt Sanada Yuya và Shibatani Yoime đó chính là muốn trả thù. Sanada Yuya đã chớp lấy cơ hội này và đã tiết lộ cho Shibatani Yoime về sự tồn tại của căn mật thất, sau đó đã gϊếŧ cô ấy sau khi cô ấy bí mật từ nhà Kato Shisenko trở về. Cho dù cuối cùng việc Shibatani Yoime đã từng ra ngoài không thể che giấu được thì Kato Shisenko cũng sẽ bởi vì biết đến mật thất cũng như đã từng "gặp" Shibatani Yoime mà trở thành nghi phạm quan trọng."

"Đây đều là suy luận của ông Mori, vậy ông có chứng cứ gì không?" Kato Shisenko cảm thấy chính mình giống như đang nằm mơ, tất cả những chuyện này đều quá vớ vẩn.

"Cậu có biết Sanada Yuya thu hồi hung khí gϊếŧ người vào thời điểm nào không?" Edogawa Conan hỏi.

Kato Shisenko nhớ lại nói: “Tôi sợ Sanada Yuya và Tsukino đi quá xa, nên tôi đã gọi điện cho họ trước, sau đó mới gọi điện cho Miyoshi Mamiko và nhờ cô ấy đi gọi Shibatani Yoime. Sanada Yuya và Tsukino rất nhanh đã đến nhà tôi, sau đó chúng tôi mới biết việc Shibatani Yoime đã chết từ em Ran khi đó đang đứng ở cửa đợi cảnh sát đến, chúng tôi đã lập tức chạy đến quán trọ luôn. Sanada Yuya vẫn luôn ở cùng chúng tôi, mãi cho đến khi cậu ấy cãi nhau với Miyoshi Mamiko tại bàn ăn cơm... Rồi bỏ đi!"

Một tia sáng lóe lên trong đầu Kato Shisenko, anh chợt hiểu ra.

"Đúng vậy, rời đi giữa chừng." Edogawa Conan nói: "Bởi vì vẫn luôn hành động cùng nhau, Sanada Yuya căn bản là không có thời gian thu hồi hung khí, anh ta lo lắng hung khí sẽ bị phát hiện, cho nên anh ta mới lựa chọn cãi nhau ở bàn ăn rồi bỏ đi giữa chừng."

Suy luận của thám tử ngủ gật Kogoro đã giải thích rõ ràng mọi chuyện một cách hoàn hảo, cho dù vẫn chưa có bằng chứng xác thực, nhưng lòng tin của Kato Shisenko cũng đã nghiêng về một phía.

Nhưng... Tiền đề của tất cả những điều này đều dựa trên việc Gekkou bị Sanada Yuya và Shibatani Yoime tra tấn chết. Ngay cả việc Tsukino gϊếŧ người, cũng đều là vì Gekkou.

Kato Shisenko thật sự không dám nghĩ lại.

"Còn về lý do gϊếŧ người của cậu Tsukino, tôi nghĩ mọi người đều đã biết rồi, cậu ấy muốn báo thù cho Kato Gekkou. Ngay cả việc cậu ấy muốn gϊếŧ cậu Kato, cũng là vì cậu Kato đã quên mất mối thù của Kato Gekkou." Suy luận đến đây, tâm trạng của Edogawa Conan nặng trĩu, nhưng cậu vẫn phải nói ra.

Chân tướng, có lẽ không quá quan trọng, nhưng luật pháp lại không thể bị làm bẩn được.

"Tôi thừa nhận tôi muốn gϊếŧ Kato Shisenko là vì chuyện của chị Gekkou, nhưng cái chết của Sanada Yuya không liên quan gì đến tôi cả." Tsukino ngồi một mình một ghế, có hai cảnh sát đứng hai bên, sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt rất kiên định.

Ánh mắt của Edogawa Conan đột nhiên trở nên sắc bén hơn, lạnh lùng nói: “Sanada Yuya là bị tấn công từ phía sau, sau khi mất đi khả năng di chuyển mới bị bóp cổ chết. Điều này chứng tỏ người gϊếŧ Sanada Yuya có thể lực không khỏe bằng Sanada Yuya. Cậu Tsukino, tôi nói vậy có đúng không?”

Sắc mặt Tsukino đột nhiên trắng bệch, nhưng vẫn cắn răng nói: "Điều này có thể chứng minh được gì chứ? Có rất nhiều người yếu hơn Sanada Yuya. Ông Mori cũng đừng quên, Sanada Yuya sau khi chết đã bị treo cổ lên, việc này giải thích thế nào đây? Một người yếu hơn Sanada Yuya đã treo cổ anh ta lên sao?”

Cảnh sát Yokomizo cau mày: "Điều này xác thực là rất mâu thuẫn."

Kurosawa Nyusa trợn trắng mắt, rốt cuộc thì tên cảnh sát này đứng về phía ai vậy?

Nhìn sắc mặt ngày càng khó coi của Kato Takai, Kurosawa Nyusa lạnh lùng nói: "Ông Mori, xin ngài đừng lại khoe khoang cảm giác ưu việt của mình nữa, có thể nói nhanh lên được không? Tôi mệt rồi."

Lời nói của Kurosawa Nyusa khiến Edogawa Conan nghẹn lời, nghĩ đến sau đó còn phải đối mặt với vị phu nhân Kurosawa khó chơi này, da đầu cậu liền cảm thấy tê dại.

Hít một hơi thật sâu, Edogawa Conan bắt đầu dựng lại toàn bộ quá trình vụ án: “Sanada Yuya muốn nhân lúc buổi họp mặt giao lưu đọc sách diễn ra để tìm cơ hội gϊếŧ Kato Shisenko, cho nên vẫn luôn mang theo hung khí ở trong người. Tsukino biết việc này nên cậu ấy đã tìm đến và gϊếŧ chết Sanada Yuya trước. Sau đó cậu ấy cắt một đoạn dây câu buộc vào cây để làm thành một cái ròng rọc đơn giản, sau đó chỉ cần dùng đoạn dây câu còn lại để treo Sanada Yuya lên là được. Ưu điểm của việc này là có thể dễ dàng treo Sanada Yuya, nhược điểm là dây câu bị cắt một đoạn, Tsukino không thể xử lý dây câu được."

Tsukino nghe đến đây, tia hy vọng cuối cùng cũng đã hoàn toàn biến mất.

Vermouth cười lạnh nói: "Vứt đi là được. Còn để lại ở trong người để cảnh sát tìm được bằng chứng à?"

“Cô sẽ ném bằng chứng gϊếŧ người lung tung sao?” Edogawa Conan hỏi.

"Không bao giờ." Vermouth nhướng mày. Cô ta luôn sử dụng súng.

“Tskinoki đương nhiên cũng sẽ không làm thế.” Edogawa Conan suy luận: “Khi cậu ấy nghe thấy cậu Kato liên tục nói tốt cho Sanada Yuya, dường như đã hoàn toàn quên mất mối thù của Kato Gekkou, cậu ấy đã lập tức nghĩ ra một kế hoạch khác. Đoạn dây câu không thể xử lý được có thể biến thành đoạn dây câu cố ý để lại… để làm hung khí!

"Kế hoạch của tôi hoàn mỹ như vậy, nếu không phải bị bắt tại trận thì làm sao có thể bại lộ việc dây câu bị ngắn mất một đoạn được? Lại làm sao có thể..." Tsukino hoàn toàn từ bỏ phản kháng, bi thương thở dài: "Có lẽ là chị Gekkou vẫn còn quan tâm đến người anh trai duy nhất của mình, nên đã ở trên trời phù hộ cho anh ta."

Edogawa Conan lạnh nhạt dội nước lã: “Không phải đâu, cho dù cậu không gϊếŧ cậu Kato thì tôi cũng đã sớm biết về việc sợi dây câu bị ngắn đi. Sợi dây câu treo Sanada Yuya lên không thể thực hiện thủ pháp nâng Shibatani Yoime được, hòn đá bị treo rất cao, rất dễ bị phát hiện. Sanada Yuya đã tính toán kỹ độ dài của dây câu.”

"Thật là... Tôi chỉ có thể nói rằng, thật không hổ là thám tử ngủ gật Mori Kogoro, tôi nhận tội. Chính tôi đã gϊếŧ Sanada Yuya." Tsukino tươi cười châm chọc, ngửa đầu nhìn trần nhà, lại giống như đang nhìn vào một khoảng không xa xa nào đó: "Tôi quen biết anh Kato và những người khác trên diễn đàn vào năm cấp ba, lên đại học tôi mới quen biết chị Gekkou. Chị Gekkou biết được tôi là bạn của anh Kato nên đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Chị ấy là người hướng nội và tốt bụng, nhưng sự tốt bụng ấy lại trở thành vũ khí sắc bén để người khác làm tổn thương chị ấy”.

Tsukino tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói: "Sanada Yuya là một tên cặn bã. Một bên chơi mập mờ với Shibatani Yoime, một bên lại xum xoe với chị Gekkou. Sau đó vì tiền tài lựa chọn Shibatani Yoime, rồi lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu chị Gekkou, nói là chị Gekkou đã quyến rũ anh ta. Người phụ nữ điên rồ Shibatani Yoime kia, trong mắt chỉ có tình yêu hoàn hảo của cô ta, luôn dùng lời nói và cả hành động để tra tấn chị Gekkou và gϊếŧ chết chị Gekkou. Sanada Yuya vì để lấy lòng Shibatani Yoime nên đã trở thành đồng loã mà không hề có chút cảm giác tội lỗi nào cả."

"Sao có thể làm như vậy được chứ?" Mori Ran hít hà một hơi, thật sự không thể hiểu nổi tại sao trên đời lại có người xấu xa như vậy được chứ.

"Cậu đang nói cái gì vậy?" Kato Shisenko sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

"Đều đến lúc này rồi, anh còn giả vờ giả vịt làm gì nữa? Chị Gekkou có một người anh trai như anh, thực sự chính là bi kịch của chị ấy." Tsukino điên cuồng cười to, nước mắt nhuận ướt hai mắt.

"Tôi nghĩ cậu Kato là thật sự không biết gì cả." Edogawa Conan thở dài một hơi, nghiêm túc nói: "Tôi nói có đúng không? Phu nhân Kurosawa."

Kurosawa Nyusa vô thức nắm chặt tay Kato Takai, lo lắng nhìn bà lão đã im lặng từ đầu đến giờ này.

"Phu nhân Kurosawa." Kato Shisenko đột nhiên nhìn Kurosawa Nyusa, trong mắt tràn đầy hy vọng và hoang mang, giống như một con thú bị mắc bẫy.

"Nói đi!" Kato Takai nhìn Tsukino: "Là sự ích kỷ của tôi đã hại cậu ấy, những chuyện này hẳn là không liên quan gì đến cậu ấy. Chuyện này đã qua lâu như vậy rồi, kỳ thật cũng không có gì phải giấu diếm nữa."

Kurosawa Nyusa thầm thở dài một hơi, sự việc cũng đã đến nước này, nếu tiếp tục im lặng sẽ chỉ hại nhiều người hơn mà thôi.

Quả nhiên cô đã đoán đúng, học sinh tiểu học tử thần xuất hiện ở đây, sự hận thù của Kato Takai và sự tuyệt vọng của Kato Shisenko đều sẽ chấm dứt.

Kurosawa Nyusa từ từ kể hết mọi chuyện: "Kato Gekkou tự sát. Kato Shisenko đổ hết mọi tội lỗi lên bản thân, cho rằng là do mình không biết nhìn người, không chăm sóc tốt được cho em gái mình. Cậu ấy không thể chịu đựng được sự dày vò của lương tâm, nên đã chọn cái chết giống như em gái mình. Lúc đó tôi đang ở thôn Sankyo chơi nên đã nhận lời ủy thác của Kato Takai, thôi miên Kato Shisenko, khiến cậu ấy nghĩ rằng cái chết của Kato Gekkou chỉ là một tai nạn, còn Shibatani Yoime và Sanada Yuya chưa từng làm tổn thương Kato Gekkou."

"Thôi miên?" Mori Ran vẻ mặt không thể tin nổi.

Sau khi nghe thấy hai từ thôi miên, ba đôi mắt lập tức dừng ở trên người Kurosawa Nyusa.

"Tôi là bác sĩ tâm lý." Kurosawa Nyusa nhấn mạnh: "Không giống như thám tử, tôi là một bác sĩ đã tham gia kỳ thi thống nhất quốc gia và có giấy phép đàng hoàng."

Không có giấy phép thám tử Amuro Tooru và Edogawa Conan: "..."

Thực sự là không cần phải nhấn mạnh điều này đâu! Thật đấy!

“Khụ!” Edogawa Conan xấu hổ ho khan một tiếng, tiếp tục suy luận của mình: “Thế nên lúc trước khi Kato Shisenko đề cập đến việc bản thân cắt cổ tay để tự sát, cậu ấy mới nói rằng lúc đó cảm thấy mình rất ngu ngốc và không nghĩ rằng bản thân mình sẽ cắt cổ tay tự sát như vậy."

Giọng nói khàn khàn của Kato Takai nhợt nhạt vô lực: "Tất cả đều là tôi nhờ phu nhân Kurosawa làm vậy."

Kato Shisenko nghe được sự thật này, anh gần như ngã gục, anh không thể tin được mà nhìn bà nội: "Vậy nên, khiến cháu giống một thằng ngốc, lại còn mời bọn họ đến nhà chơi như vậy sao?"

Kurosawa Nyusa lập tức đứng ở trước mặt Kato Takai, ánh mắt lạnh như dao: "Cậu đang trách ai đấy? Khi đó, cậu không còn có ý chí sống nữa, muốn để cậu sống thì chỉ có thể buông bỏ hận thù. Cậu biết bà ấy đã phải chịu đựng nhiều như thế nào không? Cậu biết không cậu chỉ là một kẻ hèn nhát chỉ biết tự mình oán trách mà thôi."

Kato Shisenko xấu hổ cúi đầu: "...Thực xin lỗi!"

Kurosawa Nyusa không sao cả xua tay: "Dù sao mọi chuyện cũng đã qua lâu như vậy rồi, người phạm sai lầm cũng đã chết gần hết rồi. Nếu cậu muốn nhớ lại chuyện quá khứ thì tôi có thể giúp cậu khôi phục trí nhớ."

Kato Shisenko đột nhiên trở nên có tinh thần hơn, tràn đầy chờ mong nhìn Kurosawa Nyusa: "Thật sao?"

Kurosawa Nyusa bình tĩnh giơ năm ngón tay ra: "Vì cậu là khách hàng quen nên tôi sẽ giảm giá cho cậu, năm triệu yên."

Kato Shisenko: "..."

Những người khác: "..."

Hoá ra là lấy tiền sao?

Kurosawa Nyusa không hài lòng: "Vẻ mặt của mấy người kiểu gì đấy? Bác sĩ tâm lý thì cũng là bác sĩ. Có khi nào mấy người đi khám bác sĩ mà không cần phải trả tiền không?"

Lời của tác giả:

[Có bình luận nhắc tới, tôi sẽ nói một chút. Giả thiết Gin 29 tuổi, 1m85, Nyusa 24 tuổi, 1m65.]

[Nyusa đáng yêu hay thích ra dẻ, 1m6 mấy là thích hợp nhất, Gin không thể quá cao, kém hai mươi centimet là đáng yêu nhất.]

[Về vấn đề tuổi tác, trong manga anime Gin hẳn là đã ba mươi mấy bốn mươi rồi, tôi cũng sửa lại một chút, tham khảo Amuro Tooru 29 tuổi, cũng để Gin 29 luôn đi. Nyusa 18 tuổi xuyên qua gả cho Gin, hiện tại 24 tuổi.]

Về quá khứ của hai người bọn họ, sau này sẽ viết, những tình huống này khẳng định sẽ nhắc tới, ở đây chỉ khái quát chút.