Chương 25: Dã thú màu đỏ 25

"Thực sự có thể bỏ qua được sao?" Tsukino thâm trầm nhìn Kato Shisenko.

Ở dưới gầm bàn nơi mà Kato Shisenko không thể nhìn thấy được, Tsukino đang chậm rãi đeo đôi găng tay lên, gấp một sợi dây câu thành bốn rồi xoắn tròn lại.

"Chị Gekkou đã bị hai tên cặn bã đó tra tấn đến chết. Thực sự có thể bỏ qua mọi chuyện như vậy được sao? Anh Kato." Khuôn mặt tuấn tú của chàng thanh niên trở nên hơi dữ tợn.

"Tsukino, cậu đang nói cái gì vậy?" Vẻ mặt Kato Shisenko khó hiểu.

"Người khác có thể tha thứ cho hai con ác quỷ đó, nhưng anh Kato thì không thể tha thứ được. Bọn họ chính là những con dã thú màu đỏ. Chính là bọn họ đã giẫm lên thi thể của chị Gekkou để thành toàn tình yêu của mình. Tại sao bọn họ lại được tha thứ cơ chứ?"

Tsukino giận dữ hét lên hỏi, bàn tay đang cầm dây câu ở dưới gầm bàn đột nhiên nhấc lên, quấn lấy cổ của Kato Shisenko.

Chiếc bàn chặn giữa hai người khiến Tsukino khó có thể dùng sức được, nhưng lại cũng khiến Kato Shisenko không thể tránh thoát được.

“Tsuki, No…” Hai tay Kato Shisenko nắm chặt dây câu quanh cổ, gian nan kêu.

Anh vẫn không thể hiểu được, tại sao Tsukino lại đột nhiên muốn gϊếŧ mình.

Nhìn thấy vẻ mặt khó tin của Kato Shisenko, Tsukino không thể kìm nén được sát ý đang dâng trào trong lòng.

"Anh là anh trai của chị Gekkou, là anh trai ruột đấy!" Tsukino bi thương nói: "Chị ấy chết trong đau đớn như vậy, nhưng anh lại có thể dễ dàng tha thứ cho hai con ác quỷ đó, còn mời bọn họ đến quê hương mà chị Gekkou yêu thích để chơi."

“Buông ra…” Kato Shisenko vẫn chưa hiểu được sự hận thù của Tsukino, nhưng anh biết rằng mình không thể thở được, sắp ngạt thở chết rồi.

Ngay khi Kato Shisenko nghĩ rằng mình sắp chết một cách khó hiểu thì một bóng dáng đẹp trai tông cửa xông vào.

Amuro Tooru nắm lấy tay Tsukino, dùng lực khéo léo buộc Tsukino phải buông tay. Anh ta chớp lấy cơ hội khi Tsukino buông tay, lược ngã hắn ta xuống đất.

Trong quá trình lược ngã Tsukino, tay của Tsukino đã túm lấy quần áo của Amuro Tooru, một vật thể nhỏ màu đen rơi ra, lăn xuống đất.

"Khụ khụ khụ..." Không khí trong lành tiến vào phổi, Kato Shisenko ho kịch liệt.

Edogawa Conan đi theo Amuro Tooru tới, chạy đến bên cạnh Kato Shisenko lo lắng hỏi: "Anh Kato, anh không sao chứ?"

Edogawa Conan không ngờ tới, cậu chỉ là nhân lúc phu nhân Kurosawa ra ngoài, chạy đến phòng của cô tìm tòi một phen, trì hoãn chút thời gian, vậy mà suýt chút nữa đã gây ra tai họa.

"Anh không sao." Kato Shisenko thở đều đặn, vòng qua bàn đi về phía Tsukino.

“Rắc!” Thứ rơi trên mặt đất bị dẫm một cái.

Bước chân của Kato Shisenko bị gián đoạn, anh nhấc chân lên, nghi hoặc nhìn vật nhỏ màu đen trên mặt đất.

"A! Đây là đồ của anh Amuro." Edogawa Conan nhanh chóng nhặt máy nghe trộm lên trước khi Kato Shisenko nhìn thấy rõ.

Thấy máy nghe trộm vẫn đang nỗ lực hoạt động, Edogawa Conan đã trộm dùng tay bóp hỏng máy nghe trộm.

"Anh Amuro, đồ của anh này, trả cho anh đấy." Edogawa Conan cười hì hì, trả "thi thể" máy nghe trộm cho Amuro Tooru.

"Anh cảm ơn nha!" Amuro Tooru cảm thấy vô ngữ nhận lấy máy nghe trộm.

Anh ta có thể tưởng tượng ra được Gin ở bên kia đang tức giận đến nhường nào.

Nhưng... Đây không phải lỗi của anh ta, nó chỉ là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà thôi!

Ở bên kia, Kato Shisenko vẫn không hiểu tại sao Tsukino lại muốn gϊếŧ mình, nhưng anh lại biết được một chuyện khác, đó là Shibatani Yoime và Sanada Yuya rất có thể là bị Tsukino gϊếŧ chết.

Tối hôm qua Amuro Tooru đã đến gặp anh, nhờ anh nói tốt cho Sanada Yuya vào sáng nay. Hiện giờ lại chạy đến kịp lúc để cứu anh, có lẽ anh ta đã sớm biết hung thủ là Tsukino rồi.

Chỉ là…

"Tại sao lại làm vậy chứ? Cậu có ác cảm gì với họ mà khiến cậu lại ghét đến mức phải gϊếŧ chết họ chứ?" Kato Shisenko bi thương nói.

"A! Anh hỏi câu này này thực sự rất là buồn cười đấy." Tsukino cười với vẻ tràn đầy mỉa mai.

Amuro Tooru nói: "Tôi nghĩ là vì Kato Gekkou. Cậu đang báo thù cho Kato Gekkou."

Vẻ mỉa mai trên mặt Tsukino càng rõ hơn: "Anh Kato. Anh nhìn xem, người khác đều biết được, vậy mà anh lại không biết."

“Việc này có liên quan gì đến Gekkou cơ chứ?” Kato Shisenko càng thêm khó hiểu: “Gekkou là bị bệnh chết, làm gì phải báo thù chứ.”

Tsukino quay đầu đi, không muốn nhìn Kato Shisenko lần nào nữa.

“Tôi nghĩ chuyện này phải đợi những đương sự khác đến mới có thể giải thích rõ ràng được.” Amuro Tooru nói.

Edogawa Conan cười tủm tỉm nói: “Vậy để em đi gọi chú Mori và chú cảnh sát tới, nói với mọi người chúng ta đã dựa theo kế hoạch của chú Mori và đã bắt được hung thủ rồi.”

Amuro Tooru: "...Đi đi!"

Edogawa Conan lập tức rời khỏi hiện trường, đi tới nơi không có ai để gọi điện thoại.

Dùng giọng nói của Mori Kogoro tìm cảnh sát. Lại dùng giọng nói của cảnh sát để tìm Mori Kogoro. Động tác rất là thành thục.

……

Kurosawa Nyusa đang hái quả hạnh, lần này cô làm việc rất chăm chú, không quá kén chọn như lần trước phải chọn đi chọn lại, rất nhanh đã hái đầy hai cái túi lớn.

Điện thoại trong túi rung lên, Kurosawa Nyusa lấy ra xem, phát hiện đó là tin nhắn của tiên sinh Kurosawa.

Hai ngày qua tiên sinh Kurosawa thật là quá dính người mà! Số tin nhắn cô nhận được trong mấy ngày này đều nhiều hơn mức cô nhận được trong một năm qua.

Kurosawa Jin: [Máy nghe trộm đã bị hỏng.]

Kurosawa Nyusa trả lời: [Đã biết.]

Mới đầu, trong kế hoạch của tiên sinh Kurosawa, Kurosawa Nyusa là người phải tìm cách xử lý máy nghe trộm. Bây giờ thì tốt rồi, cô không cần phải ra tay nữa, Kurosawa Nyusa cảm thấy rất vui.

Nhìn tin nhắn được trả lại gần như ngay lập tức, đôi mắt của Kurosawa Jin hơi tối đi: [Có vẻ như em không cảm thấy ngạc nhiên chút nào nhỉ.]

Kurosawa Nyusa nhìn tin nhắn, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Thật là một người đàn ông nhạy bén mà!

Sau khi suy nghĩ hai giây, Kurosawa Nyusa trả lời: [Không ai thích bị giám thị cả, cô Miyoshi đó chính là minh chứng tốt nhất. Mà này, đừng nói là tất cả mọi người trong hang ổ của anh đều bỏ bê công việc như cô Miyoshi đấy nhá? Nếu thật là như vậy thì thật quá không có tiền đồ mà, nếu không anh từ chức về nhà mở một cửa hàng nhỏ bán canh dưỡng sinh với em đi. Những người đã nếm thử món canh em nấu đều nói rất ngon, chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền.]

Kurosawa Jin xem tin nhắn xong, quyết định thay đổi ấn tượng của vợ mình về tổ chức, hắn không muốn về sau phải thường xuyên nghe những lời nói yêu cầu hắn từ chức như vậy: [Vẫn ổn, tốt hơn thế này một chút.]

Sau khi xem tin nhắn Kurosawa Nyusa: "..."

Phi! Nó còn tệ hơn thế này ấy chứ!

Không nói đến những nơi khác, chỉ một cái Nhật Bản thôi, nằm vùng đã chiếm một nửa rồi. Gin là một Boss nhỏ quan trọng ở Nhật Bản, có nguy cơ bị biến thành trang bị bất cứ lúc nào.

Phu nhân Kurosawa càng nghĩ càng cảm thấy tình cảnh của tiên sinh Kurosawa quá là nguy hiểm.

Kurosawa Nyusa đang định trả lời tin nhắn thì có cuộc gọi gọi đến. Đầu bên kia điện thoại là Kato Takai, nói rằng cảnh sát đang triệu tập mọi người, có vẻ như đã tìm thấy hung thủ rồi.

Trong điện thoại, tâm trạng của Kato Takai rất bất ổn, theo những gì bà ấy nói, hung thủ dường như cũng muốn gϊếŧ Kato Shisenko.

Điều này khiến Kurosawa Nyusa cảm thấy rất là ngạc nhiên. Nếu nói Kato Shisenko là hung thủ cô còn tin được, nhưng nếu nói anh là nạn nhân thì chẳng có nghĩa lý gì cả.

"Đừng lo lắng, Kato, tôi sẽ quay lại ngay." Kurosawa Nyusa cúp điện thoại, gửi một tin nhắn ngắn cho Kurosawa Jin, cầm túi quả hạnh chạy về trong thôn.

Khi Kurosawa Nyusa đến thì mọi người cũng đã đến đông đủ cả rồi, địa điểm tập trung lần này là sảnh tầng một của quán trọ.

Kato Takai vừa thấy Kurosawa Nyusa đến, lập tức đứng dậy, tâm trạng rõ ràng đã bình tĩnh hơn trước rất nhiều.

Kurosawa Nyusa bước nhanh đến bên cạnh bà ấy, đỡ bà ấy ngồi xuống ghế sofa, nhìn cảnh sát hỏi: "Nghe nói có người muốn gϊếŧ Kato Shisenko, chuyện này là sao vậy?"

Vermouth ngồi cạnh Kato Shisenko, buồn cười nhìn anh nói: "Bà anh có vẻ tin tưởng phu nhân Kurosawa hơn anh đấy."

Kato Shisenko vẻ mặt tái nhợt cười, không nói gì cả.

Vermouth cảm thấy nhàm chán, hậm hực ngậm miệng lại.

Cô ta đại khái đã biết dã thú màu đỏ là gì rồi, đến lúc đó nên bắn một phát, hay hai phát thì tốt hơn nhỉ?

"Việc này..." Cảnh sát Yokomizo thực sự không biết tại sao Tsukino lại muốn gϊếŧ Kato Shisenko, anh ta theo bản năng xin Mori Kogoro giúp đỡ: "Ông Mori."

Mori Kogoro cũng không biết: "Việc này..."

Việc suy luận hung thủ là người trong thôn, không phải là Mori Kogoro bịa ra, mà là ông ấy thực sự đã nghĩ như vậy.

Một mũi kim gây mê lặng lẽ đâm vào sau gáy Mori Kogoro, Mori Kogoro loạng choạng, quơ tay múa chân xoay hai vòng, đặt mông ngồi xuống ghế sofa, hai tay đặt ở trên đùi, cúi đầu bất động.

"Đây là..." Cảnh sát Yokomizo vô cùng phấn khích: "Thám tử ngủ gật Mori Kogoro."

"Đây là Mori Kogoro ngủ gật sao?" Những người khác khá là ngạc nhiên, vì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy.

Kurosawa Nyusa và Vermouth cùng lúc lén quan sát xung quanh, tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé đó.

Chẳng mấy chốc Kurosawa Nyusa đã chú ý đến một búi tóc nhỏ lộ ra từ phía sau ghế sofa.

Đúng là một đứa trẻ hư mà, dám nhân lúc cô ra ngoài lẻn vào phòng cô lấy trộm đồng hồ gây mê. Rõ ràng là vì tốt cho cậu.

Nhưng như vậy cũng rất đúng lúc, cô lại có thêm một lợi thế tốt trong tay.

Kurosawa Nyusa liếc nhìn Vermouth, hiển nhiên là cô ta cũng đã tìm được vị trí của "viên đạn bạc".

"Bây giờ, chúng ta sẽ tiếp tục suy luận lần trước." Giọng nói của Mori Kogoro vang lên trong phòng khách: "Tôi đã nói lúc sáng rồi, người gϊếŧ Shibatani Yoime nhất định phải là người có thể mang cô ấy từ mật thất lên đến tầng hai và treo cô ấy lên. Mà người cao to như vậy, thực ra Shibatani Yoime cũng chỉ biết một người, đó chính là… Sanada Yuya."

Sanada Yuya thực sự rất cao to, nhưng...

“Nhưng Sanada cũng đã chết.” Kato Shisenko nói.

Vermouth lập tức đoán ra mấu chốt: "Vậy nên, là Sanada Yuya đã gϊếŧ Shibatani Yoime, sau đó Tsukino lại gϊếŧ Sanada Yuya."

“Đúng vậy.” Edogawa Conan nói: “Vốn dĩ Sanada Yuya muốn đổ tội gϊếŧ người cho cậu Kato, nhưng không ngờ cậu Tsukino lại phát hiện ra kế hoạch của cậu ta, cũng đã gϊếŧ chết cậu ta.”

"Tại sao lại đổ tội cho tôi chứ? Ông Mori, xin hãy giải thích rõ ràng đi." Kato Shisenko sắc mặt tái nhợt nói.

"Trong "Khát vọng tình yêu", Etsuko phải lòng người làm vườn Saburou, Saburou cũng yêu Etsuko, nhưng Saburo còn có một cô người yêu là Miyo, và cũng đã làm cho Miyo có thai. Sau khi Etsuko phát hiện ra, Saburou đã gϊếŧ Miyo đang mang thai để xoa dịu Etsuko. " Edogawa Conan suy luận bằng giọng của Mori Kogoro: "Trong sách kết cục của Miyo như thế nào không quan trọng, nhưng Gekkou đã cắt cổ tay tự tử."

Nếu Shibatani Yoime là Etsuko, Sanada Yuya là Saburou, thì Kato Gekkou chính là Miyo.