Chương 31: Như một ngôi sao sáng trong trường

Sau khi huấn luyện quân sự kết thúc vào ngày hôm sau, Câu Tiến đến gặp Ôn Hạ Vi nói về việc chụp ảnh trang bìa cho tờ báo tiếp theo của trường.

“Cứ chụp một bộ ảnh đi, sau đó cậu sẽ viết một bản thảo, một bản tự thuật, sau đó gửi cho tôi."

Ôn Hạ Vi có chút hoài nghi. "Chỉ làm những thứ này, sau đó trả cho tớ 9000 tệ? Cao như vậy?"

Câu Tiến thật không ngờ nàng lại cao hứng, hắn biết chính mình khấu trừ nhiều phí lao động...

Nhưng bây giờ đã nói hết rồi, khó có thể thay đổi lời nói, chỉ có thể đáp lại. "Đúng vậy, đồng học Ôn, cậu hiện tại đứng đầu danh sách hoa khôi của trường, doanh thu của tạp chí trường của chúng ta hôm nay phụ thuộc hết vào cậu, nó có thể bán ở bên ngoài trường học!"

Trên thực tế, Ôn Hạ Vi cũng từng làm người mẫu trang bìa ở trường trung học, họ thường sẽ trả 2.000 nhân dân tệ để chụp trang bìa cho người khác.

Nhưng bây giờ không có thị trường cho các tạp chí tiểu thuyết, và một số tạp chí đã đóng cửa.

Ôn Hạ Vi đã không kiếm tiền trong lĩnh vực này trong một thời gian dài.

Chín ngàn tệ đến vừa đúng lúc.

Cô ấy không có khoản chi lớn nào, vì vậy cô có thể lấy một nửa số tiền về cho bà ngoại, số còn lại đủ để cô ấy chi tiêu một mình trong một học kỳ, và có công việc gia sư để bù vào khoản thiếu hụt.

Thế là cô đồng ý.

Bức ảnh được chụp trong nửa giờ.

Câu Tiến đã học nhϊếp ảnh từ khi còn nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên anh chụp được một bức ảnh đẹp như vậy.

Bởi vì Ôn Hạ Vi có thể tỏa sáng với bất kỳ bức ảnh nào!

Là bởi vì hẳn cảm thấy quay phim không đủ mới chậm trễ nửa tiếng, nếu không năm phút đồng hồ liền xong rồi.

Sau đó viết bản thảo.

Lúc đầu Ôn Hạ Vi viết rất chân thật, viết cha mẹ mất tích, từ trước đến nay sống cẩn thận còn phải chăm sóc anh trai và bà ngoại, nhưng viết xong lại có vẻ như đang oán trách,

Mặc dù cuộc sống của cô ấy thực sự khó khăn từ khi còn nhỏ, nhưng xung quanh cô ấy có rất nhiều người quan tâm đến cô ấy, vì vậy cô ấy không phải chịu đựng ảnh hưởng tâm lý một chút nào.

Cô cũng không muốn thiết lập một nhân vật bi thảm cho chính mình.

Vì vậy, cô đã viết một bản thảo tích cực và đầy năng lượng khác với phong cách hài hước.

Sau khi cô ấy gửi bản thảo cho Câu Tiến, Câu Tiến cũng đã chuyển tiền cho cô ấy. Một tuần sau, bản thảo của cô ấy được đăng nguyên vẹn trên tờ báo của trường, và ảnh của cô ấy được in trên trang bìa lớn mà không hề bị chỉnh sửa.

Các tờ báo đã được bản hết ngày hôm đó.

Tài khoản chính thức của tờ báo trường hoạt động cùng thời điểm cũng đăng bản thảo này và các bức ảnh, cũng nhận được hơn 100.000 lượt xem.

Tờ báo trường của Đại học Lý không phải do trường học điều hành, mà do các sinh viên tự tổ chức, vì vậy nó không phải là một tổ chức miễn phí, nó cần kiếm tiền để duy trì hoạt động.

Trước đây, về cơ bản họ không mất tiền, vì vậy đã cảm ơn Chúa.

Nhưng lần này các anh chị báo trường đếm tiền đến mềm tay.

Cô sinh viên năm nhất này chỉ đơn giản là một ngôi sao sáng của trường!!