Chương 21

Vì điều này, chai nước trong tay Ôn Hạ Vi bị tuột tay và rơi xuống.

Nhưng cô không nghe thấy tiếng chai nước rơi xuống đất.

Cô cúi đầu nhìn xuống, bình nước vững vàng rơi vào trong tay Tần Niên.

Ôn Hạ Vi thở phào nhẹ nhõm.

[Cũng may cậu ấy tiếp được, nếu không mình thật không biết nên làm gì sau khi bỏ học]

Mà Tần Niên, lắng nghe những lời cảm thán của những nam sinh xung quanh và những tiếng chửi rùa trầm thấp khó nghe, hối hận vì sao hắn lại ra tay.

Cô ấy bị bóng đập vào sẽ không sao, nhưng nếu hắn cứu cô ấy, thì hắn sẽ gặp rắc rối lớn.

Ôn Hạ Vi phát hiện, mình đang dựa vào trong ngực anh, ý thức được, vội vàng lui về phía sau một bước.

Rồi cô nhấn mạnh điều đã nói trước đó. “Tớ mang nước cho cậu chỉ để cảm ơn cậu đã đưa mình vào phòng y tế”

Tần Niên cũng thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, Ôn Hạ Vi biết nặng nhẹ.

Hắn đi xuống bậc thang: “Không có việc gì, chỉ là việc tốn chút sức lực mà thôi.”

Sau khi Tần Niên nói xong với vẻ mặt lạnh lùng, anh cầm lấy nước của Ôn Hạ Vi và rời đi.

Ôn Hạ Vi cũng vẻ mặt bình thường trở lại giảng đường, giống như thật sự đưa một chai nước để cảm ơn. Không có ý nghĩa nào khác cả.

Nhưng vẫn họ vẫn xem nhẹ sự nổi tiếng của mình có một số người trong đám đông xì xào bàn tán:

"Thật là khó chịu! Nữ thần muốn đưa nước, nhưng cũng nên là đưa cho Cố Minh Ngạn."

"Tôi thực sự không tin khi nữ thần đưa nước cho một nam sinh bình thường như vậy!"

"Đúng vậy! Hắn ở lớp chúng ta vẫn là kém nhất, ta so với hắn còn tốt hơn!"

Ôn Hạ Vi đi không xa, vô ý thức liếc nhìn thiếu niên bằng khóe mắt...

Tuy rằng cô đối với Tần Niên không có ý đồ gì, nhưng không thể không nói, ít nhất thân hình Tần Niên là không thể chê.

Anh ta có đôi chân dài và cao, nhìn bề ngoài chắc chắn chiều cao của anh phải trên 186cm, nhưng những nam sinh coi thường anh phía sau thậm chí còn chưa đến 170.

Nhưng là một nữ thần hoàn hảo, cô ấy sẽ không bao giờ hạ thấp và coi thường người khác.

Cô nhất định sẽ không thuyết phục những chàng trai này để như những người khác.

Cô chỉ giả vờ như không nghe thấy

Khi Ôn Hạ Vi ngôi trở lại giảng đường. Từ Nại Nại cũng đã trở lại.

Cô vui vẻ kéo Ôn Hiếu Vi nói. "Cậu thấy chưa? Cố Minh Ngạn dùng nước tớ đưa cho anh ấy gội đầu!"

Nước đóng chai là để uống, muốn gội đầu thì phải ra bồn rửa tay cách đó không xa, thật lãng phí.

Từ Nại Nai lại đột nhiên kêu lên. "Nhìn xem! Trời ơi, cậu ấy đẹp trai quá"

Ôn Hạ Vi nhìn theo ánh mắt của cô, Cố Minh Ngạn rũ mái tóc ngắn sạch sẽ dưới ánh mặt trời, những giọt nước tung bay phản chiếu ánh sáng như pha lê, chiếc áo ngắn màu trắng chữ T dần sát vào người anh, bộ ngực và cơ bụng cường tráng không thể nghi ngờ lộ ra.