Chuơng 4.2: Kết hôn

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Tay y đã cởi bỏ nút thắt, đặt trên dây kéo quần, lập tức kéo ra, quần rơi xuống, lộ ra đùi tinh tráng cùng kê ba cao ngất. Qυầи ɭóŧ tam giác, che không được âm mao nồng đậm, dươиɠ ѵậŧ cũng thoát ra qυầи ɭóŧ, qυყ đầυ lộ ra, khép mở hô hấp.

“Mùi vị dươиɠ ѵậŧ anh thật nùng nga, nếu không tắm rửa một cái đi, như vậy thoải mái một chút.”

Mai Như đề nghị, ngẩng đầu cười.

Y không cao, đỉnh đầu chỉ tới trước ngực hắn. Lệ Túc cúi đầu, chỉ thấy y cười, vυ" bự cao cao nhô lên, đầṳ ѵú vẫn thẹn thùng ở bên trong, dụ dỗ anh rể cầm thú liếʍ mυ"ŧ. Hắn thấy vυ" Mai Như lưu lại dâu tây mấy hôm trước, thậm chí càng thêm đỏ, hoài nghi là bị hắn hút ra ứ máu.

“Được.” Lệ Túc đáp ứng, chỉ muốn nhìn chằm chằm vυ" Mai Như.

“Vào bồn tắm được không?”

Y thẹn thùng, thân mình nổi lên màu hồng phấn đáng yêu, nhẹ nhàng run rẩy nói.

“Được. Tiểu Như lạnh không? Anh rể cho em ấm áp.”

Nói xong, Lệ Túc nắm eo mảnh khảnh, đặt trên người mình, mà Mai Như sớm đã cơ trí mở chân, kẹp lấy eo hổ không bỏ.

“Côn ŧᏂịŧ quá sưng, cộm em.” Mai Như đỏ mặt phun tào.

“Tiểu Như cảm thấy lạnh không? Dươиɠ ѵậŧ anh sẽ nóng lên nga.”

Lệ Túc duỗi tay, kéo mông thịt, điều chỉnh vị trí, gãi đúng chỗ ngứa cắm khí cụ vào huyệt.

“Ân ~ cảm, cảm ơn anh rể ~”

Y rêи ɾỉ, du͙© vọиɠ tăng thêm, hoa huyệt tự giác bắt đầu chảy nước.

“Nga, Tiểu Như muốn cảm ơn anh thế nào?”

“Em, em mát xa cho anh ~ a ~”

Ánh mắt y hoảng hốt, bởi vì Lệ Túc bước vào bồn tắm thật lớn bồn tắm, không nói một tiếng liền toàn bộ đâm vào!

“Anh rể cảm ơn Tiểu Như, hiện tại bắt đầu đi.”

Nam nhân ngồi xuống, hắn sợ Mai Như trượt chân, hung hăng bắt lấy mông y, áp xuống, thâm nhập tử ©υиɠ.

“A! Anh rể, anh đừng nhúc nhích ~ để em tới đi ~”

Mai Như chỉ cảm thấy kí©h thí©ɧ, cảm giác tử ©υиɠ bị nam nhân nhét đầy thật sự quá rõ ràng! Y quyết định chủ động.

Trong bồn tắm đường kính ba mét to, mặt nước che khuất, làm người nhìn không ra mặt nước rốt cuộc là như thế nào. Anh rể dựa vào cạnh bồn, em vợ ngồi ở cách đó không xa. Dưới mặt nước, nửa trong suốt, hông hai người gắt gao tương liên, chỉ thấy nộn bức em vợ đã cơ khát ăn trọn thịt trụ anh rể thô dài. Thậm chí muốn nuốt hai trứng vào, nhưng trứng trứng ôn thuần ở huyệt khẩu, không cho nước ấm vào huyệt chơi đùa. Mà tiểu kê nhi run không ngừng, đằng trước thong thả bài trừ một tia bạch trọc, lẫn vào nước, như nòng nọc trở về nhà, cực kỳ đáng yêu.

Mai Như đã nhịn không được, hai tay đáp trên vai hắn, nhẹ nhàng xoa cơ bắp Lệ Túc căng chặt. Tương phản chính là mông y lên lên xuống xuống, dùng hoa huyệt không ngừng nuốt ăn nam căn càng ngày càng tím.

Lệ Túc tri kỷ dùng tay che chở em vợ làm lụng vất vả. Tay hắn đặt hai bên y, dần dần tìm được vυ", giang hai tay, nhẹ nhàng vuốt ve vυ", mang đến kɧoáı ©ảʍ cho y.

“Vυ" Tiểu Như xảy ra chuyện gì? Sao có nhiều dấu vết như vậy?”

Hắn kinh ngạc hỏi, như đã quên anh rể liều mạng cắn vυ" em vợ là hắn.

“Ân ~ đó là, đó là anh rể hút ra tới ~”

Mai Như đắm chìm trong nɧu͙© ɖu͙©, vô pháp tự hỏi, nói thẳng ra.

“Chuyện lúc nào? Anh không có gian da^ʍ qua em vợ nga!”

Hắn cười, cảm thấy y thật sự đáng yêu đến cực điểm, vì làm tiểu Mai Như cao trào một phen, hắn nâng hông hung hăng đυ.ng phải vài cái. Mai Như đột nhiên không kịp phòng ngừa, ngón tay nhéo vai nam nhân buộc chặt, vẽ ra vài đạo vết máu.

“A ~! Anh rể, anh đau không?”

Y nhìn hắn bị thương, không nghĩ tán tỉnh, chỉ quan tâm Lệ Túc.

“Vai anh không đau, nhưng dươиɠ ѵậŧ rất đau.”

Nam nhân không muốn làm Mai Như lo lắng, hắn thích nhìn khuôn mặt mỹ diễm tuyệt luân tràn đầy du͙© vọиɠ, không thích y nhíu mày thậm chí rơi lệ, đương nhiên, ngoại trừ ở trên giường.

“Ân ~ được, em sẽ hảo hảo chiếu cố kê kê anh!”

Y vội vội vàng vàng đáp lại, chỉ muốn co chặt hoa huyệt, nhanh hơn tốc độ thọc vào rút ra, làm anh rể càng thêm sảng khoái. Nhưng Lệ Túc một chút cũng không có xúc động bắn tinh, hắn chỉ muốn hôn vυ" Mai Như.

“Đừng nóng vội. Anh tới giúp em.”

Lệ Túc nói xong, đảo khách thành chủ, lập tức lật y, tư thế biến thành hắn ở trên, Mai Như ở dưới. Y dựa vào cạnh bồn tắm, một chút cũng không đau, bởi vì anh rể phu dùng tay che chở, hông còn điên cuồng phát lực.

“Quá sâu ~ úc!”

Mai Như chỉ cảm thấy tiểu huyệt sắp bị nam nhân chọc thủng. Y không thể cự tuyệt đại dươиɠ ѵậŧ anh rể chinh phạt thân thể y. Chỉ có thể mềm mại mở chân kẹp eo, lưu lại không cho hắn đi.

“Vυ" Tiểu Như thật sự là anh hút ra sao? Vậy để anh chữa khỏi cho em đi.”

Lệ Túc phí hết công phu, giả mù sa mưa nói xong liền hé miệng, hôn môi, liếʍ mυ"ŧ, nuốt ăn vυ" bự, bộ dáng như ăn mỹ thực.

“Anh rể thật háo sắc ~”

Y nhịn không được, nước chảy ấm áp ngâm nhục bổng Lệ Túc. Cự long chôn gắt gao, không cho xuân thủy tràn ra.

“Tiểu Như không thích anh háo sắc sao?” Lệ Túc nghiêm túc hỏi, thoạt nhìn thực lo lắng.

“Thích muốn chết ân ~ ân quá nhanh…” Mai Như chỉ lo rêи ɾỉ, không suy nghĩ cái gì.

“Anh đang giúp Tiểu Như giải ngứa nga! Không phải làm chuyện háo sắc.”

Hắn không buông tha y, đâm cho hoa huyệt mở to, chỉ lo nước chảy, còn cường điệu.

“Kia, em đây là giúp kê kê anh rể giảm đau giảm sưng nga…”

Nên miệng y tràn ra nước bọt, Lệ Túc buông tha vυ" lại lần nữa bị hút đến rậm rạp dâu tây, vươn đầu lưỡi liếʍ nước bọt y tràn ra.

“Anh thực cảm ơn Tiểu Như mát xa.”

“Anh, thích, thích thì tốt rồi ách ~”

Cuối cùng nam nhân nhịn không được, vớt người lên, bàn tay to chia mông thịt làm hai cánh, bắt đầu phóng ra nùng tinh hắn tồn mấy ngày không chỗ phóng.

“Ân, thật nhiều… không cần… từ bỏ”…

Mai Như chống đẩy, tay vốn ôm cổ Lệ Túc nắm thành quyền nhẹ nhàng đấm đánh ngực nam nhân cứng rắn như thiết. Nhưng hai chân y kẹp eo hổ lại không ngừng siết chặt, hông hai người như nhất thể phân không ra.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh rể chỉ cho phì bức em vợ ăn nga! Tiểu Như phải ăn, hảo hảo bảo quản.”

Lệ Túc ngữ khí ôn nhu, lại ôm càng khẩn, trên mông y tất cả đều là chưởng ấn, một dấu chồng một dấu, như dâu tây trên vυ" nhiều mà đáng sợ.

“Em, huyệt em một chút cũng không phì!”

Mai Như tức giận, co chặt hoa huyệt, muốn kẹp đứt đại điểu anh rể, ăn luôn, không cho đồ vật này khi dễ mình.

“Nga? Vậy vì cái gì lợi hại như thế, có thể ăn hết đại dươиɠ ѵậŧ anh rể đâu?” Lệ Túc thích đùa giỡn em vợ thẹn thùng.

“Bởi vì, bởi vì dươиɠ ѵậŧ anh ăn ngon!”

Y luôn có thể nói đáp án làm nam nhân vừa lòng.

“Vậy vẫn luôn đặt ở huyệt Tiểu Như, được không?”

Lệ Túc hướng dẫn từng bước, thịt căn nửa ngạnh lại hướng huyệt đi vào một chút, càng sâu tiến vào tử ©υиɠ.

“Được.”

Mai Như cười, lại tràn ra nước mắt, Lệ Túc hôn nước mắt chua xót, cảm giác được tâm tình Mai Như.

“Anh chỉ yêu em.”

Hắn nói, lại hôn lên môi y. Hắn chỉ muốn ăn y, thực hiện ảo tưởng vĩnh viễn chiếm hữu Mai Như.

Y rất nhiệt tình, đầu lưỡi linh hoạt, dây dưa Lệ Túc.

Sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai ưu phiền ngày mai sầu.