Chương 4.1: Kết hôn

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Chương 4 Kết hôn

(Anh rể cùng chị gái kết hôn, em vợ ngủ lại, kết quả bị anh rể say rượu tập kích)

Buổi tối đó, Lệ Túc cùng Mai Như điên loan đảo phượng thật lâu, thẳng đến một khắc cuối cùng trước 12 giờ. Cự vật hắn còn ở hoa huyệt cương cứng, lấp kín tϊиɧ ɖϊ©h͙ vài lần tiết ra. Qua 12 giờ, hắn như khôi phục cô bé lọ lem, xuống người Mai Như, mặc vào tây trang, đại dươиɠ ѵậŧ còn cứng đi rồi.

Rõ ràng là muốn ép khô Lệ Túc, rồi mới để hắn rời đi Mai gia, nhưng Mai Như chỉ cảm thấy anh rể như sói quá cơ khát. Làm lâu như vậy, bắn nhiều như vậy, cuối cùng cư nhiên vẫn là còn cứng mà đi!

Rõ ràng, rõ ràng huyệt y đã bị căng đầy, còn muốn mặt đỏ hồng, nhưng nghĩ đến thân phận hai người, cũng không dám lại nghĩ tiếp.

Hắn là ông xã chị mình!

Mai Như, thanh tỉnh một chút!

Mai Như chỉ có thể cảnh tỉnh chính mình, nhưng, hoa huyệt bị cắm đến khép không được lại nói: Lệ Túc là nam nhân phá thân cho y, là nam nhân đầu tiên của y, cũng có khả năng, là nam nhân cuối cùng.

Mai Như chua xót cười, kéo chăn, che khuất dấu hôn đầy người, ngủ không quá an ổn.

Y hy vọng có thể mơ thấy tình nhân trong mộng, Lệ Túc.

Nếu có thể mặc âu phục tới cưới y, như vậy càng tốt.

Nhưng hiện thực là, hôm nay là ngày Lệ Túc kết hôn với chị gái. Y chỉ là phù dâu.

Bởi vì Mai Như không muốn xuất đầu lộ diện, chị gái cũng rất săn sóc y. Cho nên dù y là phù dâu, cũng không luôn đi theo cô dâu, y chỉ là một người ngồi ở khu người nhà, chờ đợi hôn lễ chính thức bắt đầu.

Lệ gia cùng Mai gia liên hôn tiếng tăm lớn, rất nhiều đại lão thương giới lại đây tham gia hôn lễ. May mắn Mai Như trước kia không tham gia hoạt động này đó, cho nên có thể an tâm ở nơi đó chờ cha mẹ an bài. Y xa xa nhìn chú rể cười chào hỏi người khác, hàn huyên, y lại là nấm ở góc tường. Nghĩ đến chị gái ngồi chờ trong phòng kết hôn ở Lệ gia, trong lòng y liền lên men.

Hôn lễ bắt đầu rồi.

Mai Như ngẩng đầu xem, chỉ nhìn thấy chị gái được ba ba nắm tay, ở thảm đỏ chậm rãi đi tới, mà chú rể đứng ở vị trí cùng y thẳng hàng, mỉm cười nhìn chị y lại đây.

Mai Như quay đầu, si ngốc mà nhìn anh rể soái khí bức người. Mà lúc này, Lệ Túc cũng vừa lúc quay đầu nhìn thẳng y, hai người ánh mắt quấn quýt si mê, kết quả Mai Như trước chuyển mắt, nhìn sân khấu phía trước, hơi hơi cúi đầu, phát ngốc.

Lệ Túc cũng không biết trong lòng suy nghĩ cái gì, còn có thể nói cái gì.

Tâm tình hắn thập phần phức tạp, tưởng tượng đến tối ngày đó về nhà sau khi cùng cha mẹ nói chuyện, liền cảm giác thập phần không thoải mái, thậm chí còn thống khổ, bởi vì hắn không thể cùng Mai Như.

Trong nháy mắt, Mai Lộ Nhậm lại đây, nàng cũng là đại mỹ nhân, nhưng ở trong lòng Lệ Túc, chỉ cảm thấy Mai Như mới là tốt nhất trên đời, những người khác chỉ thường thôi.

Lệ Túc máy móc hoàn thành hôn lễ, bao gồm tuyên thệ, mang nhẫn cùng hôn môi, hắn vì tỏ vẻ mình thân sĩ, còn cố ý không hôn môi, may mắn Mai Lộ Nhậm cũng chưa nói cái gì. Tới lúc ném hoa, Lệ Túc hướng bốn phía xem, lại phát hiện Mai Như không còn nữa.

Mai Như sẽ đi nơi nào đâu?

Kết hôn đương nhiên uống rượu mừng. Tuy là hôn lễ kiểu Tây, nhưng Lệ gia kiên trì bày tiệc rượu kiểu Trung Quốc, người Mai gia cũng chỉ có thể từ bỏ. Cho nên Lệ Túc vừa mới thay đổi quần áo, liền cùng Mai Lộ Nhậm ra kính rượu các trưởng bối.

“Lệ Túc, em không quá thoải mái. Em phòng trước có thể chứ?”

Mai Lộ Nhậm chống đỡ hết nổi, muốn trở về.

“Được, muốn tôi chiếu cố em sao?”

Lệ Túc muốn như thế nào cũng làm mặt mũi, đối bà xã thoạt nhìn tốt một chút.

“Em của em ở đây, nàng nói đêm nay sẽ lưu lại. Nếu anh không thoải mái cũng có thể không trở về phòng, em muốn hảo hảo nghỉ ngơi một chút.”

Mai Lộ Nhậm nhưng thật ra thực thẳng thắn, lại không nghĩ rằng tiện nghi thân sĩ khoác da sói này.

“Được. Em em ở tại Lệ gia sao?” Rim Lệ Túc gia tốc, cũng không biết mình muốn làm cái gì.

“Ân, nàng nói ở lại.”

Mai Lộ Nhậm ôn nhu nói, nàng dần dần biến mất trong mắt hắn. Trong lòng Lệ Túc chỉ có một ý nghĩ: Em vợ đêm nay ngủ lại ở Lệ gia.

“Được, em trở về đi. Tôi sẽ làm tốt này hết thảy.”

Hắn thân sĩ nói, hơi khom lưng hành lễ, ý bảo Mai Lộ Nhậm yên tâm rời đi.

Mà lúc tất cả mọi người nhìn không thấy, Lệ Túc lén lút nở nụ cười.

Mai Như vào phòng.

Lệ gia cũng rất lớn, phòng nhiều hoa cả mắt, quản gia thúc thúc sợ y ở không tốt, nói phòng một tầng này đều có thể cho y chọn, Mai Như thật sự mệt, tùy tiện chỉ một phòng, lại thấy quản gia thúc thúc chần chờ một chút, đưa một cái chìa khoá mới cho y, y không nghĩ nhiều, trực tiếp vào phòng.

Trong phòng một mảnh đen nhánh, Mai Như sờ soạng ven tường mới tìm được chốt mở, y buông túi ở mép giường, bắt đầu thoát váy.

Hôm nay y là phù dâu, quần áo phù dâu là váy lụa, đặc biệt đẹp, vì không để lộ, y bọc ngực. Bởi vì mấy ngày trước bị anh rể cắm đau hoa huyệt, qυầи ɭóŧ cũng chưa mặc, may mắn không ai phát hiện, bên trong hai chân y, đã dính nhớp hoa dịch.

Y cũng không nghĩ tới hôn lễ làm nhanh như thế, chỉ có thể nhịn đau làm phù dâu, nhìn người mình yêu tổ chức hôn lễ. Nỗi đau này không chỉ trên sinh lý, là tâm lý.

Y mới vừa cởi sạch, vào phòng tắm, cửa đã bị mở ra, một nam nhân ăn mặc nghiêm chỉnh đi tới.

Người này đúng là Lệ Túc bị kính rượu, uống rất nhiều, có cái loại du͙© vọиɠ muốn đi toilet. Hắn hỏi quản gia, biết Mai Như đang ở nơi nào, liền tới đây.

Hắn trực tiếp đi tới trước phòng tắm, mở cửa, quả nhiên thấy y đang tắm. Mai Như nửa khép mắt ngâm trong bồn tắm, hắn không tính toán ồn y, ở bên cạnh toilet giải quyết. Kết quả vừa ra tới, liền thấy Mai Như đứng ở cửa nhìn hắn, toàn thân trần trụi, vυ" kiêu ngạo, hoa huyệt mang nước.

Mai Như nhìn qua như mặc quần áo ăn chỉnh chỉnh tề tề, thực chính thức nhìn Lệ Túc, cười hỏi:

“Anh rể, anh có chuyện gì sao?”

Nếu tiểu kê y không dựng lên dán bụng, quay đầu oán giận Lệ Túc, nói không chừng lực thuyết phục sẽ nhiều một chút.

Lệ Túc cười, không nói ra, “Anh tới giải quyết nhu cầu sinh lý.”

Hắn cố ý nói ái muội. Hắn cảm thấy Mai Như cùng hắn tâm ý tương thông, hai người đều hiểu rõ trong lòng mà không nói ra.

Tay nhỏ còn dính nước, nhưng y không chút để ý sờ lên đại điểu nam nhân cương cứng. Sau khi y sờ lên, cự long còn kích động nhảy vài cái.

“Vậy anh giải quyết chưa?”

“Giải quyết.” Lệ Túc thực thẳng thắn.

“Nhưng dươиɠ ѵậŧ anh rể vẫn sưng thật lợi hại đâu!”

Mai Như thực lo lắng, hai tay đặt trên nhục cụ cọ xát, “Em có thể mở ra xem một chút sao? Dươиɠ ѵậŧ anh rể xảy ra chuyện gì?”

“Có thể, vậy phiền toái em vợ chiếu cố anh.”

Lệ Túc nghiêm trang đáp ứng y thỉnh cầu.