- Ừm. Chị lần sau cẩn thận, không phải lúc nào cũng may mắn. Nhất là sau này sẽ không có em bên cạnh.
Cô chỉ nói cho chị nghe nữa câu đầu.
Chị không nghĩ cô lại có kiến thức nhiều đến vậy. Cái gì cũng biết, bên cô chị thấy an tâm lẫn tự hào. Không ngờ cô lại là người bảo vệ mình trong những lúc cần thiết. Nhưng nghĩ kỉ lại hình như lúc nào cô cũng cứu chị, bảo vệ chị chứ không phải là chị bảo vệ cô như chị muốn.
- Ờ chị định như thế nào với ông ta. Tôi có cách cho ông ta bài học.
- Thôi, chuyện cũng chưa có gì với lại ngoài này mình không quen biết ai. Đây lại là địa bàn của ông ta, bỏ qua đi. Vã lại mình cũng không có chứng cứ, không dễ gì lấy được lời khai từ đầu bếp hoặc bồi bàn. Trong phòng lại chỉ có thư kí của ông ta và có thể ông ta làm như vậy là đã có sự tính toán hoặc do hợp đồng này không thu xếp được với hai hộ còn lại nên ông ta mới thay đổi khi thấy chúng ta biết sự thật.
- Dễ dàng bỏ qua vậy à.
- Ừm. Bỏ đi.
Kết thúc chuyến đi mà không có thu hoạch, cả chị và cô cùng mọi người trong cty đều thấy tiếc nhưng cũng may mắn là đã không có chuyện gì xảy ra.
Sau chuyến đi thì quan hệ giữa chị và cô lại rơi vào khoản lặng. Cần thiết về công việc thì gặp trao đổi, không thì chẳng gặp nhau. Ở nhà chị cũng né tránh những lúc cô tới dạy. Nếu không đi ra ngoài gặp đối tác hoặc bạn bè thì loanh quanh trong phòng.
Chị vẫn thường xuyên nhận hoa từ Thái. Hoa thì không thể không nhận còn lời mời gặp thì toàn bộ chị từ chối với lí do dạo này công việc gặp nhiều rắc rối nên cần giải quyết. Mà cv chị cũng đang có chút vấn đề. Cổ phiếu bên kia thì không thuận lợi, hợp đồng khu đất thì thất bại nên dòng vốn lưu động của cty xoay sở rất khó.
Quỳnh vẫn vậy, vẫn ngày ngày dành tình cảm cho cô trong vô vọng.
Hôm nay là ngày giỗ chị gái nên cô đã xin phép nghỉ và về từ hôm qua. Ra mộ quét dọn xong sáng sớm nay đã đi chợ mua hoa để trên bàn thờ và cả ngoài mộ cho chị. Nhà không mời bà con hàng xóm mà chủ yếu là làm cơm và thắp nhang cho chị gái.
- Chào hai bác.
Chị đến là lúc ba mẹ cô ở nhà trên còn cô loay hoay làm ở bếp.
- Như đến hả con. Bác tưởng con quên.
- Dạ con nhớ mà. Uyên đâu bác.
- Nó ở sau bếp. Con đến là được rồi, mua sắm làm gì.
- Dạ hoa và trái cây thắp nhang cho em ấy. Bác để lên giúp, con ra sau bếp.
- Ờ.
.......
- Cần tôi phụ gì không?
- Sao chị đến đây?
- Em không muốn tôi đến?
- Không có, mà sao chị biết?
- Mẹ em nói lúc tết.
- Ờ. Cũng không có gì, chị lên nhà trên đi.
- Không cần phụ gì sao?
- Vậy chị biết làm gì?
- Ờ.....
Cô biết chị chẳng làm được gì ngoài gây rối cái bếp của cô.
- Vậy giờ chị lên nhà trên hay ở đây phụ tôi?
- Tôi lên kia phụ hai bác.
Hừ, không biết chị phụ ba mẹ tôi hay là ngược lại à. Nghĩ là vậy nhưng tự dưng cô lại thấy có chút ấm áp trong lòng.
Như thường lệ, buổi chiều cô lại ra ngoài bờ sông. Có khi ngồi mà không nói câu nào, chỉ ngồi đó. Lúc cô đi, chị vẫn còn đang ngủ.
- Ơ chị ra đây khi nào? Sao lại biết tôi ở đây?
- Tôi ra lâu rồi, tôi dậy không thấy em nên nghĩ là em ở đây.
Vậy đấy, tình yêu là vậy, đôi khi không nói ra cũng biết đối phương nghĩ gì làm gì. Và cũng có những lúc chỉ cạnh bên mà không cần phải nói. Chỉ im lặng và nghe con tim mình thổn thức. Tim cô cũng đang thổn thức.
Chị cùng cô lặng im bên nhau đến khi trăng lên. Hôm nay là trăng non, mặt trăng khuyết giống như lòng chị lúc này. Bên cô, có bao điều muốn nói nhưng chị không dám. Chị sợ nói ra thì mối quan hệ như thế này cũng vỡ.
Thời gian trôi qua, cũng đã đến lúc bé My đăng kí nguyện vọng lớp 10. Cô dù sau này không còn dạy nữa nhưng vẫn luôn quan tâm và dành nhiều tình cảm cho con bé. Cô cũng muốn dạy con bé thật tốt để kì thi mang lại kết quả tốt nhất cho con bé và đó cũng là những gì cô có thể làm cho chị trước khi ra đi.
Hôm nay cô tới dạy bé My và lại thêm một buổi không gặp chị. Cô hiểu chị tránh cô.
- My, con định đăng kí trường nào? Mẹ có muốn con học trường nào không?
- Dạ Mẹ cho con tự chọn. Cô tư vấn cho con đi.
- Vậy con chọn những trường thuộc top 2 thôi cho việc học nhẹ nhàng hơn. Nguyện vọng 2 cách 1 khoảng 3 điểm là được. Mai mốt phát tờ có điểm và nguyện vọng cụ thể cô hướng dẫn cách chọn luôn.
- Dạ.
- Ờ.... Mai mốt nếu cô không còn dạy con nữa thì con cũng cố gắng học thật tốt nha.
- Sao, cô không định dạy con nữa sao?
- À, cô chỉ là giả sử thôi. Cô sợ mai mốt cô nhiều việc quá không còn thời gian qua dạy con thôi.
- Vậy mà cô làm con hết hồn. Cô dạy con hết 12 luôn nha cô.
- Cô chưa biết nữa, để cô xem rồi mới hứa nha.
Cô biết không dạy sẽ làm con bé buồn nhưng làm sao có thể.
Việc dạy bé My đã làm cô khó xử, đã vậy ở cty cũng gặp không ít khó khăn về mặt tài chính. Hôm nay họp toàn bộ ban lãnh đạo cty để bàn về kế sách tìm nguồn tài chính để xoay vòng hoạt động của cty. Cô là giám đốc hiển nhiên cũng phải có mặt trong buổi họp này.
- Như mọi người cũng biết, cty chúng ta vì một số hoạt động mà gặp khó khăn về mặt tài chính. Hôm nay tôi muốn mọi người có ý kiến gì cứ đưa ra, chúng ta cùng xem xét và lựa chọn. Hy vọng mọi người đóng góp.
Chị phát biểu khi cuộc họp bắt đầu. Cô cảm nhận được áp lực của chị trong giai đoạn này lớn như thế nào.
- Theo tôi mời gọi thêm một số nhà đầu tư cùng hợp tác với chúng ta trong các dự án dang dở. Có như vậy chúng ta sẽ sớm hoàn công các dự án đó và khách hàng sẽ thanh toán phần còn lại của sản phẩm giúp chúng ta giải quyết khó khăn trong giai đoạn này.
- Cách này khó vì hiện tại các dự án đó phần lớn đã mời gọi các nhà đầu tư rồi. Nếu kêu gọi thêm nhà đầu tư khác hợp tác thì phải tổ chức cuộc họp các nhà đầu tư và tôi nghĩ họ không dễ dàng đồng ý khi phải chia sẽ lợi nhuận của mình.
Đã có ý kiến bác bỏ.
- Theo tôi thì nên đẩy mạnh maketing thúc đẩy nhanh quá trình mua bán các sản phẩm gần hoàn công của cty để thu hồi vốn. Việc này nên giao cho phòng kinh doanh của giám đốc Uyên.
Đã có thêm ý kiến và muốn đưa trách nhiệm nặng nề này cho cô nhưng cô không vội lên tiếng khi đã có người khác giải vây cho mình.
- Theo tôi ý kiến này không khả thi, không phải bên cty cứ bán là sẽ có khách hàng mua liền. Việc thu hồi vốn theo cách này rất chậm.
- Theo tôi thì nên tiếp tục vay thế chấp bên ngân hàng. Dù gì bên ta cũng có rất nhiều dự án có thể vay được số tiền lớn.
- Phía cty ta đã vay vượt trần nguồn vốn cho phép so với nguồn vốn điều lệ của cty. Chuyện này e là khônng dễ thu xếp hồ sơ.
Tất cả ý kiến đưa ra đều bị bác bỏ. Chị nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu. Với nguồn nhân lực của cty với một vài cố vấn tài chính mà không thể đưa ra được phương án nào khả thi.
- Giám đốc Uyên, tôi cũng muốn biết ý kiến của cô.
Chị lúc này mới nhớ tới là cô chưa đưa ra phương án của mình.
- Theo tôi thì nên cổ phần hoá cty.
- Không được. Cách này trước đây đã bị bác bỏ.
Một người trong phòng họp đã gạt ngay ý kiến của cô. Nhưng cô vẫn giữ lập trường của mình.
- Mọi người hãy nghe tôi nói hết đã. Tôi mới vào làm cty chưa được bao lâu nên những cuộc họp trước tôi cũng không nắm rõ lắm mà chỉ được xem lại biên bản do thư kí ghi chép. Tôi cũng không rõ là lúc ý kiến giống tôi được đưa ra thì lúc đó tình hình tài chính của cty như thế nào. Có thể lúc đó không gặp khó khăn như bây giờ và có thể còn những phương án đơn giản mà vẫn khả thi. Tình hình cty lúc này mọi người cũng biết, mọi phương án đều có sự vướng mắc. Tôi biết cổ phần hoá cty cũng có hai mặt lợi và hại. Cái lợi trước mắt là ta có thể huy động nguồn vốn một cách nhanh chóng mà không cần qua các thủ tục phức tạp vì nếu cổ phần hoá thì tôi tin các cổ đông của chúng ta rất mạnh về tài chính bởi lẽ cty chúng ta rất có tiếng trên thị trường nên ai cũng muốn chen chân vào. Họ được lợi từ nền tảng có sẵn của cty nên tôi tin chắc sẽ thu hút được rất nhiều nhà đầu tư. Thư hai là những nhà đầu tư đang hợp tác trong các dự án cũng sẽ không có quyền có ý kiến dù lợi ích của họ có bị phân chia đi chăng nữa vì đây là các cổ đông của cty nên họ phải chấp nhận. Nhưng có lợi thì luôn kèm theo rủi ro rình rập. Tôi biết khi cổ phần hoá thì các cổ đông nếu cảm thấy không hài lòng sẽ kết bè phái và khi đó chiếc ghế TGĐ sẽ lung lay và có nguy cơ sẽ không còn tiếng nói mạnh trong các cuộc họp cổ đông và kể cả quyền quyết định một số vấn đề. Nhưng việc này chúng ta có thể khống chế bằng cách tạm thời chỉ rao bán khoảng 25% cổ phần và không bán cho một người. Khi đó chúng ta vẫn là người quyết định chính trong các cuộc họp.