Chương 23 - 24

Nói cho anh em rõ để suy nghĩ em với bạn bè cùi bắp nữa.

Em không có tiền đó là sự thật, nhưng bạn em rất nhiều..thời buổi bây giờ anh em hay chơi theo đám. Nôm na là 1 đám hay chơi với nhau ấy her her. Cho em nổ một tí xíu là em quen cũng nhiều, chơi với nhiều đám lắm, thể loại nào cũng có cơ mà có một hội bạn em chơi giàu lắm nhé, có điều không biết bằng đám của em N với T không nhưng mà nói ra chắc cũng không kém ai, mấy đứa đó toàn nhà thứ dữ tuy không nổi nhưng được người ta hay gọi là giàu ngầm ấy, đám bạn giàu có này của em, em chơi cũng thân lắm nói ra thì sợ nằm vùng cơ mà xe con, xe cha gì đám bạn bè này của em đủ cả, chơi cũng lành mạnh khi cần tɧác ɭoạи tí thì chơi thôi.



Chẳng ai làm gì, nhưng anh tự ái được chưa.

Em-Vậy em muốn khi nào về.

N coi bộ giận lắm rồi, đanh giọng nói:

N-Khi nào anh nghỉ, em về, được chưa.

Em-Khuya tụi anh mới nghỉ.

N-Cũng đươc.

Em-Ba,mẹ kêu về thì sao.

Tưởng chừng như nhắc đến ba mẹ, N sợ lắm chứ, ai dè N nói:

N-Để em gọi nói ngủ nhà T.

Điên thiệt chứ, em nói ngay:

Em-Ba mẹ gọi con T hỏi thì sao.

N-Em điện con T.

Nói dứt câu nó cầm điện thoại ra bấm gọi ngay cho bé T luôn mới chết chớ.

N-T bảo hôm nay tao ngủ nhà mày nha.

Coi bộ hình như T hỏi N làm gì thì phải, N nhìn em rồi ngập ngừng, thôi nha đừng nói là ngồi với tui đó nha. N nói:

N-Mày cứ bảo vậy đi.

Ròi N cúp máy, nhìn em tỏ vẻ đắc thắng lắm.

Em-…Rồi em ngủ đâu.

Tự nhiên lúc đó em mừng ghê, nói là ngủ với anh cái coi.

N chưng hửng, như nhớ ra “ờ mình ngủ đâu ta”, nó lại lôi điện thoại ra bấm, giờ mới thấy mình ngu biết thế khỏi hỏi nó ngủ ở đâu cho rồi. Coi bộ N đang bấm bấm SMS tự nhiên nó dừng lại, rồi xóa hết đi. Bấm số gọi cho ai đó.

N-Alo, T tí khuya một chút mở cổng tao vào ngủ nha.

….

N-Tí qua tao nói cho.

Ah ha N láo thật, có tình gọi để nói cho em nghe…

Rồi N cầm điện thoại bỏ vào ví, nhìn em kiểu “mọi chuyện đã xong, đừng bảo về nữa nhé”.Haizzz con gái gì đâu cứng đầu khủng khϊếp.

Đúng là cái kiểu muốn gì được đó của N và T ăn sâu vào máu rồi, chỉ muốn làm theo ý mình.

Em-uhm, vậy thì ….

Em chả biết nói cái gì nữa, đã quê giờ càng thêm quê.

Rồi em đứng lên, N ngước nhìn theo ánh mắt cứng rắn lắm, coi bộ nó chơi thiệt. Đi vào nhà lấy thêm cái ly, rồi em đi ra bỏ xuống chỗ N nói:

Em-Ngồi chơi dài dài thì cũng phải uống 1,2 đó nha.

N ngó cái ly coi bộ ok…Thằng C từ nhà sau bưng cái nồi mì tôm ra, hỏi:

C-ủa, thằng D chưa về ah.

Em-Ko biết nữa, gọi nó thử.

Không biết có bị gì không mà nó đi cũng lâu thiệt.Gọi xong, thằng C ngồi xuồng nói:

C-Nó đang về đó,..ủa em cũng chịu uống rồi hả.

N-(cười).

C coi bộ sướиɠ rơn….

Em thì ngán ngẳm với bé này ghê. C bắt đầu quảng cáo món mỳ tôm do nó nấu, rồi nó hỏi bé N.

C-Em biết nấu ăn hok.

Em đang ngó thằng C, rồi quay qua nhìn N, N nhìn em rồi cả 2 quay ra nhìn thằng C, coi bộ thằng này hỏi câu khó nha.

N thật thà giọng hơi ngượng:

N-Em hong biết nấu.

Thằng C tưởng bé N khiêm tốn nên nói:

C-Zỡn quài, chắc em nấu ngon lắm chứ gì.

Mặt bé N coi bộ đỏ lên rồi nha, chắc nó quá ngượng liếc nhìn em, chắc đợi em nói đỡ. Thôi nha cái này là anh chịu đó.

N-Em biết nấu, nhưng mà không biết ngon không.

Chắc chắn là cái kiểu nói chữa cháy thôi, nó mà biết nấu nước là ngon lắm rồi.

C cười hà hà, rồi bảo:

C-Em ăn thử coi anh nấu ngon hong.

Mie mỳ tôm thì ai pha chẳng như ai trời, nổ vừa thôi cha.

N lại nhìn em, kiểu không muốn ăn, giống như con T đi ăn bánh xèo vậy. Em chẳng nói với tay tới múc cho bé N 1 chén bảo N ăn đi, thầm nghĩ ” ăn đi em, 1 miếng thôi cho thằng bóng lộ C nó khỏi quê”, N gắp một miếng, nói đại ra cỡ 2,3 cọng mỳ rồi đưa lên miệng, coi cái kiểu của thằng C vui lắm, coi bộ nó đang đếm cái miệng con bé N đang nhai bao nhiu cái thì phải, N vừa nuốt xong nó hỏi ngay với ánh mắt chờ đợi:

C-ngon hong em.?

N-(Cười)Ngon anh…

Rồi nó nhe rằng cười hề hề ,nhìn em đá lông nheo mà thấy ghê. Mỳ tôm nước sôi nó làm như hay ho lắm vậy, C nói:

C-Anh nấu cái gì cũng ngon hết hê hê, uống cái đi em.

Rồi rót vào ly rượu vào ly bé N. Em cứ ngó cái tay thằng quỷ C mong nó rót chút xíu thôi ai dè nó làm cho 1 ly đầy. Tự nhiên em muốn uống dùm N quá chừng, mà khi nãy nói chuyện mình lỡ lời rồi rút lại không được, thấy N đưa lên miệng uống cái ực em thấy xót quá.

Nghe tiếng xe xa xa là biết thằng D về rồi, vừa tới nơi thì thằng C hỏi:

C-Đi đâu lâu zữ cậu.

D-ờ tao mua thêm lung tung mấy món nữa.

Xách bịch rượu để xuống dưới cho thằng C rót vào bình rượu chuối, D đi thằng ra phía sau rồi bỏ mồi ra dĩa bưng lên. Rồi nói:

D-Tao có mua cho bồ mày cái này.

ủa, bồ nào.? dứt câu nó ngồi xuống chỉ vào cái tô. Thì ra nó mua tô phở cho N, coi bộ thằng này tâm lý ghê. Như sợ thằng C nghe thấy câu D vừa nói, em liền đánh trông lãng nói:

Em-hong ăn thì hỏng uống, về nha.

Thằng C nghe D nói, coi bộ phát hiện ra được bí mật động trời lắm, thất kinh chen ngang nói:

C-Sao mày bảo N em họ mày mày.

Thôi chết mie, em với N khi nãy nghe cái câu “bồ mày” là đã im ru chẳng nói rồi, thiệt tình “mày hỏng nói ai bắt mày câm đâu”.

N khi nãy nghe câu “bồ mày” coi bộ ngượng dễ sợ, giờ thằng C phán 1 câu coi như tan tành hết. Em méo mặt nhìn N, N cũng nhìn em kiểu “anh nói em là em họ anh hả”. Em ngước nhìn thằng C mong cho nó im dùm cái.

Thằng D này thật thà hết sức, vừa khen được 1 câu giờ muốn đè nó ra mà tát cho 1 phát. C nhìn em chắc cũng hiểu ra lại cái giọng bóng lộ nó nói:

C-a à trời ơi, thì ra 2 đứa bồ nhau hả.

Em liêc nhìn N nói:

Em-không có.

C-zãy là em họ đúng hôm.?

Em-ơ khùng quá, tao chọc tụi bay cho vui chứ N là bạn tao hề hề…

Mặt em từ màu đỏ chuyển sang màu đỏ tía.

C-zãy nhỏ khi sáng cũng bạn luôn đúng hôm.

Lộn cái bàn.

—————

C-zãy nhỏ khi sáng cũng bạn luôn đúng hôm.

Lộn cái bàn, giờ mà có chối cũng chẳng được. Máu nóng trong người coi bộ chảy rần rần nha.

Em nghiên chặt răng, nhìn nó lườm rồi liếc sang N ra hiệu cho nó biết chuyện này không dỡn được đâu nha, rồi thằng C chữa cháy bằng cách.

C-Thôi uống uống đi.

Em chẳng nói cầm ly rượu lên uống, rồi đưa sang cho thằng D, chùi mép nhìn nó thêm 1 cái nữa để cho nó biết rằng từ đây đến hết cuộc nhậu đừng có nói chuyện gái của em ra đây nữa..

N cũng đưa lên uống, tuy là không chạy theo tua, ly của N muốn uống bao nhiêu thì uống cơ mà coi bộ nó uống nhiệt tình thiệt nha, nãy giờ chẳng thấy N nhìn gì em hết trơn, coi bộ nó hờn rồi.

Hỏng biết N có nghe thằng C nói không mà coi bộ uống zữ nha, nó mà biết là bé T nữa chắc chết luôn đó.

Em-ơ..ơ..uống ít thôi N.

N quay qua nhìn em cười nói:

N-kệ, vui mà.

Vui đâu chẳng thấy mà thấy cái điệu bộ của N là biết N đang bực đó nha. Rượu thì nặng N uống mà mặt nhăn quéo dù đã kiềm nén lắm rồi, thấy thế em đứng lên lây cho N 1 ly nước rồi đặt xuống bảo:

Em-Uống ít thôi, nước nè.

N-ý anh là bảo N uống hỏng dc chứ gì.?

Em-ơ không phải…

N-Thế anh cầm ly nước ra làm gì.?

Lại cái kiểu hỏi lại mình, lý do này nọ nữa rồi, em có ý tốt chứ bộ, mà cái kiểu của N cứ khó chịu trong người là chẳng muốn ai làm cái gì cho mình hết trơn, mà N nói chuyện sắc sảo quá nhiều khi cứng họng chẳng biết nói gì luôn.

Em-Để N uống.

N-Em hong uống.

Em-Thì cư uống rượu vào rồi uống miếng nước cho dễ chịu.

N-Anh hong cho N uống đúng hong.?

Em-hỏng phải.

N-Em không uống nước.

Em ngán ngẩm nói-vậy thôi.

N uống có vài ly mà tê zữ nha, N mà say ngả ngửa ra xỉu là hỏng biết anh sẽ làm cái gì đâu đó nha. Định bảo với N thế nhưng mà nghe ghê quá nên thôi dù biết là đùa.

N rót rượu vào ly cầm lên nói:

N-em uống với anh C 1 ly nhé.

Thằng C ái ngại nhìn em, em hất đầu về phía trước kiểu là “mày cứ uống vs nó đi”.

Rồi N lại rót cầm ly lên bảo:

N-Uống với anh D 1 ly nè.

thằng D này coi bộ láo quá nha, đết thèm nhìn em, cầm ly rượu lên cụng cái cốc 1 phát.

N uống xong rồi cười tươi như hoa, sao đôi mắt lại ương ướt buồn thế không biết..Em với lấy chai rượu rót vao ly, cầm lên đưa tới chỗ con N, quê 1 cục nha, nó chẳng thèm liếc đến em nữa chứ đừng nói là cầm rượu cụng với em..e hèm một cái tự đưa lên miệng uống lên, coi bộ khó nuốt ghê.

Em giả vờ chồm người tới trước dọn dọn mấy đồ ăn lục vụng rơi trên chíu nhìn 2 thằng bạn, rồi giả vờ nói:

Em-Thôi mệt rồi nghỉ hong uống nữa.

Thực ra em sợ N say, nó khóc như lúc trong bar là mệt nha, để chở nó về rồi ngồi uống tiếp.

2 thằng bạn nghe em nói xong coi bộ hiểu ý liền.

C-ờ ờ về.. mệt rồi.

Thăng này coi bộ đóng kịch cũng giỏi, giả vờ ưởng người như mệt lắm vậy.

N nghe em nói xong câu đó nó ngước lên nhìn em, rồi nghe thằng C nói lại quay qua nhìn thằng C, thôi xong…. mắt nó đỏ lên là biết rồi.

N-Tụi anh hong muốn chơi với em về đúng hong.

N bắt đầu hít hít rồi, quay qua nhìn em, em nhìn lại coi bộ sao mà mau nước mắt zữ nha, Em giả vờ cười nói:

Em-Khùng quá chừng, tụi anh mệt quá giờ nghỉ chứ uống gì nửa.

N mếu máo-Sao anh bảo khuya mới nghỉ.

ờ ha, chết mie, em tắt cười luôn. Méo mặt ngó qua 2 thằng bạn, 2 thằng nhìn lại em, thằng D nhún vai kiểu “thôi tao chịu”.

Coi bộ N sắp rớt nước mắt rồi nên em cười nói:

Em-thôi, thôi, chơi tiếp chứ có gì đâu, lớn rồi mà như con nít ak, khóc hoài.

cầm miếng bánh trán lên cắn cắn, ngó xuông N, em tiếp:

Em-N Khóc là nghỉ luôn nha.

Coi bộ vũ khí của N lợi hại thiệt nha, hỏng biết ở nhà nó dùng cái này đòi ông bà già nó cái gì không. Haizz nuông chiều quá đâm ra hư, hở cái vùng vằng, vùng vằng không được là khóc… mà tiểu thư đã khóc là mệt chứ hỏng zỡn đâu nha, cái anh giang hồ bữa trước “bum” em ở bar hăm he rồi mà.

Em dứt câu là nó nín luôn, N hít hít thờ thở lấy lại tinh thần rồi lại cười, đúng là xuôi theo ý tiểu thư coi bộ mọi chuyện sẽ giải quyết nhanh gọn nha.

Cơ mà sao T với N khóc nhanh thật, chắc 2 ẻm có nội công gì đó chỉ cần vận khí 1 cái là nước mắt nó tuôn ra thôi thì phải.

Eeeee mà sao cười rồi mà nước mắt cũng chảy kìa.

Em-ủa sao cười rồi mà còn chảy nước mắt.

N-(cười) em hỏng biết nữa.

Rồi đưa tay lau nước mắt…

Có vẻ như nó buồn nên sẵng nươc mắt đó khóc luôn cho tiện hay sao ấy.

Em-Thôi nín đi, uống với anh cái.

N cười đưa tay lên chùi nước mắt xong cầm ly rượu lên cụng với em 1 cái rồi 2 đưa uống cái ực. N có cái tính là không nhìn lung tung, như em nói hồi đi uống cafe với nó rồi ấy “bàn mình thì mình chơi”. Mỗi lần N nói chuyện với ai là nhìn người đó nên 2 thằng da^ʍ tặc kia cứ ngó N đăm đăm bực lắm nha.

Thấy tình hình dịu dịu đi thằng C bắt đầu ngồi kể chuyện lung ta lung tăng của nó, đi câu cá, đi xa chơi,…N coi bộ thích lắm nha, cứ cười tít mắt, tự nhiên thấy N cười em cũng vui.

….

C-Sầu riêng chỉ có buổi tối hay rụng thôi.

N tò mò hỏi:

N-Sao zãy..

C-Rụng ban ngày người ta ăn trộm thì sao..

Rồi nó với N ngả ra cười, em nhìn thằng D cũng cười thầm, đúng là mấy cái chuyện ho lao mà làm con N cười zữ.

C-Em đi ruộng chưa,?

N-Hồi nhỏ mấy đứa học cùng lớp rủ đi mà ba mẹ hong cho N đi.

C-giờ em đi chưa.?

N phụng phịu, như kiểu cái này N đòi lắm mà ba mẹ hong cho đi nè.

N-chưa.

Mắt thằng C sáng lên nói:

C-khi nào rảnh anh dẫn đi, vui lắm.

N gật đầu lia lịa coi bộ thích lắm.

Ê ê thôi nha ông nội, nói chuyện tỉnh ghê nha. ai cho mà ông dẫn nó đi zãy.

Rồi C kể mấy chuyện trên trời dưới đất N cũng cười chắc đối với N mấy chuyện đó lạ lắm từ ruộng vườn, cây cối…, rồi hỏi N lung tung mà nó chả biết cái gì, N như trung tâm bàn nhậu vậy, cứ bụng miệng cười suốt, em cũng nhẹ nhàng được phần nào. Thằng D thì nguy hiểm hơn tuy ít nói nhưng nói cái gì là đúng cái đó, cứ sửa lưng thằng C quài làm, vài vố thằng C quê ra mặt.

C với thằng D cứ cãi nhau mấy chuyện tầm bậy tầm bạ mà thằng C kể, coi bộ N hết nhìn thằng C rồi D cãi lộn mà cười, em chẳng nói gì cứ gì chăm chăm nhìn N, lúc vui quá N quên che miệng cười ngất, mất nết quá nha, cơ mà N che hay hong che thì cỡ nào cũng dễ thương hết trơn hết trọi.

Hai thằng này thấy có gái mà khí thế gì đâu, cứ luôn mồm nói. N dường như quên đi được mấy cái chiện mà nó buồn, khoảng cách ngại ngùng cũng được xóa bỏ, thằng C ra ý kiến:

C-Mỗi đữa mỗi ly hô lên rồi cụng cho vui đi.

Dứt câu nó khí thế chạy vào nhà lấy ra thêm 2 cái lý nữa, rót đủ rồi cầm lên.

C-Zô nè.

Em với D cũng cầm ly lên cho vui, N khoái lắm cũng cầm ly lên rối N với C hô “ZÔ” 1 cái…rồi 2 đứa nó cười..

Ê ê mày coi bộ hơi quá rồi nha C…

Đang chơi thì điện thoại N reo, chắc bẩm là ông bà già N điện hỏi sao giờ này chưa về, nó đưa 1 ngón tay lên đưa lên miệng ra hiệu im lặng.

N-Dạ, con ngủ nhà T.

….

N ngăn mặt nói:

N-Hong về,…dạ dạ..

Vừa thả điện thoại xuống N cười thật tươi nói:

N-Ba em điện.

Em-Ba kêu về hả.

N-uhm..

Em-Con gái lớn rồi mà cứ đi ngủ lung tung zãy hả.

N trề môi nhìn em như kiểu “anh chả biết cái gì mà bày đặt nói”.

N-Em với T hai đứa qua nhà nhau ngủ hoài mà.

Em-Chắc nói chuyện kinh lắm hè.

N-(cười) có khi nói chuyện suốt đêm luôn.

Em hơi lo lo nha, đàn bà con gái có biết giữ môm giữ miệng đâu, tụi nó mà lôi em ra kể nữa là chết nha.

Em quay qua thằng C vs D nói chuyện lung tung.

N bấm bấm điện thoai, đưa tay lên dụi dụi mắt coi bộ buồn ngủ lắm rồi nè, em thấy thế quay qua hỏi N:

Em-N Buồn ngủ hả.

N vẫn nhìn điện thoai trả lời:

N-Đâu có.

Nói xạo gì đâu, thôi kệ em ngồi chơi tiếp…

C-uống N ơi.

N ngước lên cười rồi cầm ly rượu uống trước rồi đặt xuống, 3 tụi em uống sau, chả biết N làm cái gì mà chăm chú ghê. Đang vui tự nhiên ba N điện làm cắt ngang cuộc vui, chắc N lấy điện thoai ra nghe rồi thấy có SMS nên cứ ngồi bấm bấm. N chẳng chú ý nghe ai nói chuyện hết coi bộ cả 3 thằng cục hứng gì đâu.

Em-Chơi chứ, sao bấm đt hoai zãy .

N-Đợi em xíu.

…coi bộ N cũng biêt vâng lời, vừa nói xong thì lát sau nó thả điện thoại xuống liền nha. N chồm gần em nói nhỏ:

N-toilet chỗ nào zãy.

ơ…eo ôi mất nết thế. em phì cười nói:

Em-Đằng sau ấy.

N đứng lên đi ra đằng sau rồi nói vọng lên:

N-Đèn chỗ nào.

Em nói vọng xuống chọc N, nói:

Em-Đèn ở trên trần nhà ấy.

N-hong, cái công tắc ấy.

Em phì cười nói:

Em-Để anh xuống bật cho.

Em nói ra biết chắc N mò mãi cũng chẳng ra nên mình xuống bật cho lẹ, tới nơi em vừa đưa tay bấm công tắc nói “đây n蔑 rồi đi lên trên.

N-từ từ anh.

em quay người lại hỏi:

Em-Sao zãy.

N-Anh đứng đây đợi chút được hong.?

Em-Sợ ma hả.

Rồi em toét miệng cười, coi bộ N sợ cũng phải, trong nhà sau toilet ngó ra thì cả 1 khoảng vườn, em chẳng biết giải thích thế nào cho anh em hiểu nữa.

Em vừa nói vừa cười:

Em-uh, anh đứng đây.

Thọc tay vào túi quần đợi, coi bộ N vào ói em nghe cả tiếng “ọe ọe” tội nghiệp ghê, em nói vọng vào:

Em-N có sao không.

N chẳng trả lời.em tiếp:

Em-Tí nữa hong uống nữa đó nha.

N liền trả lời, nói to hơn bình thường

N-Hong…

Ngây ngô thấy ớn, sao mà dễ thương quá chừng đi, em định nút đi hù cho N 1 phát cơ mà làm thế nó xỉu nữa chắc chết nên thôi

N mở cửa đi ra, hơi lảo đảo đi ra. Em cố tình cầm tay N như lúc té xe zãy, vừa cầm thì N ngước lên nhìn em, chẳng nói gì thấy thế em càng nắm chặt, cùng đi ra với N.

N mở cửa đi ra, hơi lảo đảo đi ra. Em cố tình cầm tay N như lúc té xe zãy, vừa cầm thì N ngước lên nhìn em, chẳng nói gì thấy thế em càng nắm chặt, cùng đi ra với N, tới nơi em đùa với 2 thằng bạn:

Em-Người đẹp của chúng ta mới ói xong.

N ngượng ngùng nhìn em nói:

N-hong có.

Em làm mặt hề nói:

Em-chứ cái tiếng ọe ọe gì đó hả.

Rồi em với 2 thằng bạn. thằng C liền binh N.

C-trời uống rượu mà ói là chuyện bình thường đúng hôm N.?

N thấy có người nói giúp mình N liền trả lời:

N-Đúng ak.

C-như ai đâu, uống xong chốn đi móc họng.

Nó nói bóng gió em đây mà, em nói:

Em-miễn sao lúc nào cũng uống nhiệt tình với tụi bay là được.

N quắt mắt ngó em coi bộ lạ nhen, nói:

N-Aa cái hôm sinh nhật T anh đi ói chứ gì.

Rồi N cười, thôi nha má, tui đi tè thiệt chứ bộ.

Em-Làm gì có, anh đi đá…toilet thiệt mà.

Mém nữa là nói mấy cái từ mất nết rồi, hên em vẫn tỉnh táo mà sữa được hê hê..Nhưng mà bỏ qua T dùm cái đi trời, tự nhiên N lôi T ra khó chịu quá nha.

N-Xạo quá, hèn gì em thấy anh uống mà tỉnh ghê.

Em nở mũi nói:

Em-bớt zỡn nha, anh uống hơi bị ghê đó.

Thằng lấy tay quơ quơ, rồi chề cái mặt móc nó ra kiểu “thôi bớt xạo đi cha”, N thấy thế cười rồi nói:

N-N thấy anh uống íu òm.

Em quê nha, em liền nói:

Em-íu con khỉ mốc, N chưa thấy anh uống mà..

Rồi cầm ly rượu uống 1 cái thiệt ngọt để đính chính cho câu mình nói là đúng zãy ak. thằng C cầm bình rượu lên nói:

C-Gần hết rượu rồi.

Nhìn sang thằng D kiểu “mày đi mua thêm đi”. thấy thế em liền bảo:

Em-Thôi cũng khuya rồi, như zãy được ak, bữa khác đi.

Thằng C coi bộ cũng cụt hứng nhưng mà cũng xuôi theo nên không nói nữa.Em nhìn N nói:

Em-Về ha.

N coi bộ cũng ok rồi nên hong vùng vằng nữa. Em lấy chìa khóa đứng lên bảo:

Em-Anh chở N về, mấy đứa dọn đi nha.

N đứng lên xin phép chào 2 thằng đực rựa rồi đi ra xe, 2 thằng trông theo mà ánh mắt tiết nuối lắm luôn.

N leo lên xe, em nổ máy rồi chạy từ từ…rồi nói:

Em-N hỏng ôm anh hả.

N-(cười) sao lại ôm anh.

Em-Lạnh quá, ôm anh đi.

N chẳng nói nhẹ nhàng vòng tay ôm eo em, cảm giác thật sự chẳng biết dùng từ ngữ nào có thể viết nên được..cảm xúc như cộng hưởng với men rượu hòa vào tình yêu làm cho trái tim rộn ràng quá chừng.

Mùi hương thoang thoáng từ mái tóc N tỏa ra sao thơm quá, N từ từ ngả đầu vào lưng em như T lúc trước. Em thấy sao lòng đau quá, rồi N nói:

N-Anh chưa trả lời em.

Em-Trả lời cái gì.?

Thực sự lúc đó em chẳng biết N đã hỏi mình cái gì nữa.

N-vậy thôi…

Nghe trong giọng nói của N sao mà buồn xen lẫn cảm giác thật vọng quá chừng, em liền hỏi lại để N được vui hơn:

Em-Em hỏi lại đi.

N-hong…anh tự nhớ đi.

Em-Thôi mà nói đi, tự nhiên hỏi anh như vậy sao anh nhớ.

N-..vậy là bữa đó anh say thiệt.

Em-Bữa nào…aaa…

Em liền nhớ ra lúc sinh nhật T, N có bảo N thích em tuy không phải dạng câu hỏi nhưng kiểu nói như vậy thì cần phải có câu trả lời có thích lại người ta không ,cơ mà tự nhiên nhớ đến câu N hỏi em lại tịt, nhỏ giọng xuống nói:

Em-anh nhớ rồi…

N-Vậy anh trả lời đi….

Giờ biết trả lời sao cho N đây, Trái tim thì bảo yêu, lý trí thì không cho phép…khó quá N ơi.

Đoạn đường vắng tanh coi bộ sao dài quá, em im lặng suy nghĩ không nói.

N-Sao anh hong trả lời em.

Em đánh trông lãng:

Em-Lúc đó bất ngờ quá, với lại anh say nên…

N-Em không nói lúc đó, bây giờ anh trả lời đi…

Em-..ơ..ờ..anh.

N ốm siết chặt eo em, coi bộ N đang khóc…em nghẹ tiếng khóc nhẹ nhẹ sau lưng, biết ngay mà đã hay khóc rồi mà có rượu vào là khóc cái rụp liền.

Em-N khóc hả…

Chẳng nghe tiếng trả lời nhưng mà vòng tay của N trả lời cho em rằng N đang khóc, N siết chặt vòng tay ôm em thật chặt như sợ em bảo:”anh không thích em”.

Mệt mỏi quá, em nói:

Em-Nín đi mà…anh sợ con gái khóc lắm.

N nấc lên một tiếng rồi quay mặt qua lưng bên kia của em dường như để em không thấy được N khóc, ngố ghê hong, bên nào cũng được anh có thấy được đâu mà quay qua bên kia làm gì.

Em nắm chặt, thờ dài..biết nói sao đây trời..Bảo yêu N rồi T thì sao, đó là một phần còn nhiều thứ lắm, anh nói thích N rồi 2 đứa sẽ là người yêu nhau sao.?

N cũng chẳng hỏi nữa cứ khóc trên lưng em, em cũng chẳng nói, sao mà khoảng khắc này cảm giác như được muốn thoát ra ngoài để nhẹ nhàng bớt đi…

Gần tới nhà T em dừng lại nhẹ nhàng, ánh mắt buồn mắt nhìn vào nhà của T nói:

Em-Tới rồi, N đi vào nhà đi.

N buông tay ra, đưa tay lau nước mắt, mà sao cứ rơi hoài zãy trời…tự nhiên trong lúc này dù chẳng liên quan nhưng em thấy sao N khóc đẹp quá.

Mie nó, giờ phút như vậy cũng nghĩ lung tung được.

N xuống xe nhìn em, rồi quay lưng đi, em đưng đó nhìn theo mà muốn hét lên rằng :”ANH KHÔNG THÍCH EM….ANH YÊU EM”.

Nhìn N bước mỗi bước chân đi giống như mỗi bước chân đó sẽ là khoảng cách xa dần và sẽ không bao giờ được gần nhau nữa. Em nói:

Em-N ơi…

N đứng lại, quay lại nhìn em, em vờ cười tới chỗ N nói:

Em-Đừng khóc nữa, N khóc xấu lắm .

Đâu phọng, đó đâu phải lời em muốn nói đâu trời. Tường chừng như được em trả lời nhưng khi nghe nói xong N chẳng thèm nói gì nữa bước đi tiếp, em chạy theo cầm tay N nói:

Em-Anh cũng thích N…nhưng…

—————