Chương 21 - 22

Em tằng hắn 1 tiếng, rồi nhìn N với 2 thằng bạn cười..”đậu móa, đậu móa…mất nét, mất hình tượng quá quá quá rồi”.

N nhìn em chỉ vào nhà thằng bạn ngờ vực nói nhỏ:

N-Đây ak hả?.

Em thì khỏi phải nói, mặt mũi như quay cuồng giả vờ cười nói:

Em-ờ, đây nè.

N coi bộ thẹn thùng lắm, mặt cũng đỏ bừng, em thì mặt mũi méo xẹo không biết nó có nghĩ “này nọ” không nữa.

N nhiệt tình quá đâm ra mình nghĩ cũng bình thường thôi chứ đâu ngờ thành ra thế này.

Tình yêu mà anh em nhỉ, Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời gái đẹp lại thương trai nghèo đó là một sự thật, mình lấy gì để đảm bảo tương lai của con gái người ta.

Đã có lần em tâm sự với mấy đứa con gái khác rằng:”Đã dám yêu con người ta thì đừng bao giờ nói anh sợ, anh ko lo cho em được, đã có bản lĩnh yêu con gái người ta thì phải có bản lĩnh là lo cho nó, có trách nhiệm với nó”. Đương nhiên mình là một thằng đàn ông khi mở miệng nói nhưng lời như thế trước mặt con gái thì em nghĩ tụi nó sẽ thầm thán phúc, ngượng mộ đôi khi yêu luôn hong chừng đó.

Khi N mở miệng nói “Đây ak hả”, thì cái nên móng thiếu gia em khoát trên người đã bắt đầu có dấu hiệu muốn nứt ra rồi. Em cố gắng thế hiện ra phong thái tự tin nhất có thể.. Em cười rồi đi tới chỗ 2 thằng bạn.

N như đứng chết trên chỗ xe máy, em ngồi xuống quay ra cười rồi bảo N vào đây. Nói không ngoa N giống như tiểu thư về quê vậy nha, nhà thằng bạn đã cây cối um tùm, nhà cửa lưa thưa, đèn thì sáng hắt hiu dân nhậu mà thấy cảnh này chắc kết lắm,ngồi ngoài sân trăng thanh gió mát, phong cạnh lại hữu tình cơ mà hơi dơ một xíu, coi bộ cũng không ổn thế nên N mất cảm tình cũng phải,ít ra cũng sạch sẽ một tí chứ tự nhiên em muốn đấm và chửi vào mặt thằng D kinh khủng sao lại để nhà dơ như thế này, cơ mà mọi ngày em lên có bao giờ tự nhiên chê trách nó đâu tự nhiên có N lên em ngó quanh coi bộ cũng bực mình khinh khủng. Thằng C nhanh nhảu nói:

C-Vào ngồi đây nè em.

Rồi cười hề hề, em thì nóng mặt muốn nó im dùm cái, mất điểm nữa là chết luôn. thằng D tuy háu gái nhưng cũng có nét ghê chả nói chẳng rằng ngồi im, tạo dáng y chang người mẫu.

N bước chậm rãi tới chỗ em, rồi nhìn xuống mảnh chíu manh lem nhem, rách nát như lòng em vậy, em giả vờ đập đập tay xuống cái chíu rồi ngước lên, rất tỉnh và nói:

Em-Ngồi đi em.

Coi bộ mặc váy mà ngồi bệt xuống đất khó nha, N loay hoay rồi ngồi xuống kiểu tiểu thư hết sức.

Em ngó cái zĩa mồi từ lúc em đi còn đầy nhóc, mà bây giờ sao hẫm hiu, dặm bạ cọng thế không biết. Định bụng hỏi thằng D nhà nó có cái hố đất nào không để em xuống đó ngôi chút xíu nhưng mà ra vào nhà nó quài chẳng thấy cái hố nào nên thôi.

Thằng C với tay qua chỗ em lấy ly rượu mà lúc em đến ngồi nó bỏ qua chỗ em rồi chuyền qua chỗ N, rồi cười hề hề phán:

C-Uống đi em, rượu chuối đó.

Không quên quảng cáo thêm nó nói tiếp:

C-Chuối rừng đó.

Rồi vỗ vỗ cái bình rượu chuối sát bên cạnh, ngưỡng mặt ra coi bộ như thế là hay ho lắm, em ngó đăm đăm ly rượu mà muốn ứa nước mắt, tụi nó có đi chơi uống rượu tây, mày uống rượu chuối cùi bắp, ngâm cả mười mấy nước, mất hết chất rồi còn bày đặt đem ra quảng cáo. Đau lòng hơn cả là cái ly rượu, 3 thằng đực rựa ngậm miệng vào uống dơ hầy mà sao nó nỡ bảo N cầm ly rượu lên uống cơ chứ. Em muốn lôi đầu nó ra kia nói nhỏ với nó rằng “tiểu thư đấy, tiểu thư đấy nghe chưa, biết nó con ai không, ăn nói giữ mồm vào, nó hờn tao là coi như tao hờn mày luôn đó”.

Em nghe thăng C nói xong liền nheo mặt nhìn N nói:

Em-Thôi, đừng uống.

Coi bộ thằng C cụt hứng nha, chẹp miệng coi bộ cụt hứng zữ zội luôn, chắc lâu ngày quá mới ngồi uống với gái xynh cơ mà chưa biết tiềm lực của gái xynh này nên còn tự nhiên lắm. Thằng D thì ra vẻ chẳng quan tâm nhưng em biết tính nó lắm, không chừng tim nó đang xúc động nghẹn ngào muốn rớt ra ngoài và tôn em lên làm thần tượng của nó vì đã dẫn một cô bé dễ thương lung linh tới cái chốn cô quạnh này.

N nhìn cái ly ái ngại zữ lắm, em muốn vào lấy thêm 1 cái ly khác cho N nếu N nó chịu uống nhưng như thế thì hạ thấp 2 thằng bạn mình quá. Nghĩ lại hồi trước đi sinh nhật tụi bạn đực rựa của tụi nó uống rượu mà còn mỗi thằng một ly, mà giờ chẳng lẽ N là con gái lại chơi ly chung đúng là mất nét con nhà giàu quá.

Rồi N ngước lên nói:

N-Em không uống đâu.

Chưa kiệp mở miệng thì thăng C nhanh nhảu hơn nói:

C-Uống đi mà.

N-(Cười ngượng) không uống đâu.

C-Một ly, một ly thôi.

N quay qua nhìn em, mặt hình như hơi mếu. Chắc đợi mình cứu, nên em nói:

Em-N không uống rượu được…

C-Uống bia chứ gì…

Tuy là nó zỡn thôi mà em bực hỏng chịu được, chưa nói hết mà cứ chen ngang tức quá chừng.

Em-N không uống rượu được, thôi tao uống dùm.

Dứt câu, như sợ thằng C nói gì thêm, em liền cầm ly rượu lên làm cái ực ngọt xớt. Coi bộ cái mặt thằng C méo còn hơn bé N, nó nói:

C-hê hê vậy tụi tao uống 1, tới tua mày vs N mày uống 2.

Em-Điên.

C-Chứ sao.

Em-Ngồi uống cho vui thôi, uống thế chết ah.

Nó cũng nhượng bộ nên chẳng ép gì thêm, bắt đầu cái màn ca cưa của nó:

C-Anh tên C, thằng này tên D, còn thằng này tên Q.

Nó chỉ vào em, cái kiểu có gái lên chơi hay dìm hàng nhau để gái nó vui đây mà.

C-ờ mà Q, lại bé khác ah.

Nó cố thì thì thầm với em cho con bé N nghe. Em hít thở thật mạnh, rồi nói:

Em-Uống đi mày, nói nhiều quá.

Nó nghiêng người cười sặc sụa, gì đâu mà khả ố quá không biết. Đã quê rồi còn bị nó chọc, 2 lỗ tai em coi bộ sắp chín rồi đó.

Thằng C này đâu có hiểu nổi lòng của em, bản tính của nó đã vậy rồi, nó cũng muốn vui nên chẳng trách nó được. C cầm đôi đũa lên đưa qua cho N nói:

C-không uống, thì ăn đi em.

Em ngó zĩa mồi, rồi nhìn đôi đũa mốc sao giống mình quá “đũa mốc chòi mâm son”, giờ 2 lỗ tai em chắc chín rồi, lấy dao ra cắt xuống rồi ăn là vừa luôn.

N lịch sự cầm đôi đũa, rội bẽn lẽn “dạ” 1 tiêng rồi bỏ đôi đũa xuống. Em quay mặt ra hướng khác thở dài. Sao số con nó khổ thế này. Màn ra mắt N với bạn bè của em coi bộ ấn tượng sâu đậm với N lắm đây.

Rượu thì cứ đẩy đưa, N chẳng nói, em cũng chẳng buồn hỏi, hỏi làm gì, tình cảnh thế này thì đứt gánh hết rồi. Buồn bực trong người quá mà, thằng C thì cứ đùa đùa zỡn zỡn với em thằng D và N nhưng mà N nó chỉ cười lại chẳng nói gì.

Vậy là 3 thằng cười đùa, zỡn vui lắm, em coi N như vô hình nhưng vẫn ăn nói giữ kẽ lắm. Nói toàn ngôn ngữ “da^ʍ dê” của tụi em nên N cũng không hiểu, nó cũng chẳng thèm hỏi em như thế nghĩa gì, cứ ngồi im vậy.

Lúc đó em thực sự buồn, buồn lắm anh em ạ, em uống nhiều, cứ uống mãi. Nhìn zĩa mồi chẳng buồn gắp cứ thế uống với 2 thằng ma men. Tụi nó đâu biết em có tâm sự đâu.

N ngồi chống cầm quay ra ngoài ngắm gió với trăng, xem cây đẩy đưa. Trăng cũng buồn cho em lắm hay sao mà mây mù che hết cả trăng. Cười đùa rôi em lại nhìn sau gáy N nụ cươi như héo hẳng, nhưng rồi cũng phải cười, tình yêu làm mình buồn, nhưng tình bạn, tình anh em thế này thì đâu có thua kém gì.

Chắc có lẽ trong lòng nó đã có vài đánh giá sơ bộ về thiếu gia giả mà đã từng giúp N, thật vọng lắm đúng không N, anh đâu có được như N nghĩ.

Em muốn hét lên rằng:”Em vs T biến mất trong đầu anh đi để anh nhẹ nhàng hơn được không.?”

Càng say cảm xúc cảng dâng trào, quay qua nhìn sau lưng N mà em chỉ muốn khóc. Yếu mêm quá. Lấy tay tự đánh vào đầu mình một cái thật mạnh. C và D tắt cười nhìn em, em nhìn tụi nó cười hề rồi nói:”không có gì đâu”, N lúc này cũng quay lại nheo mặt nhìn em.

Em chỉ muốn hét thằng vào mặt N rằng:”Biến đi dùm cái, lên đây mà ngồi im, còn quay lưng ra phía ngoài ngắm cảnh, khinh tụi này rẻ tiền đến thế sao hả”.

Đó chỉ là suy nghĩ thôi, cảm xúc dịu xuống lúc này em muốn ôm N thật chặt và nói rằng:”Em đi đi, được không, em làm anh đau quá đấy nhé”

P/S:Ai úp dùm em chap 21 trên #1 dùm phát.

—————

Hên là em kiềm lắm mới không hét lên với N như vậy đó nha, uống gì mà quá trời quá đất, thằng D đứng lên xung phong đi mua thêm về cưa, em buồn rồi quả này uống cho tới luôn, say tình, say rượu lâu lâu mới có mà.

Thằng D vừa đi khuất thì thằng C khèo em đi “tè” thường thì mỗi lần nhậu mắc tè cứ xách tờ rim ra trước sân kiếm cái bụi nào xả là được, coi bộ hôm nay không được à nha.

Em đứng lên đi với thằng C vào trong mà chẳng thèm nói với N tiếng nào, mặc kệ luôn, vừa đứng lên N nhăn mặt coi bộ sợ ở một mình lắm nên nói:

N-2 Anh đi đâu zãy?

Em ngán ngẩm chẳng trả lời, thăng C nhanh nhẩu nói:

C-Đi kiếm cái gì làm mồi tiếp.

N-Hay em đi với.

Thôi nha, 2 anh đi “tè” đó nha, ra đó 2 thằng nổi máu đè ra là chết đó nha, coi bộ nó đòi đi thiệt nên em nói:

Em-Đi toilet.

N chưng hửng, ngại quá chẳng biết nói gì nữa.

Thằng C sợ quê độ do nói dối là đi kiếm gì làm mồi nên chêm vào.

C-Sẵng kiếm cái gì ăn luôn hề hề.

..Nghĩ lại thấy cũng kỳ thiệt nha, có khi nào mình hẹp hòi, ích kỷ quá không ta, N có lỗi gì đâu mà tự nhiên bực mình với N, N nó chỉ lên ngồi không nói chuyện chẳng lẽ là có lỗi, do tính cách nó như thế mà, mình chẳng là gì của nó mà để bực mình cả…lỗi có chăng là ở mình hỏng có nhiều tiền mà thôi.

Em muốn bỏ N ngoài đó lắm muốn lánh mặt mình đi cho đỡ quê chút, nhưng thâm tâm không cho phép, đưa N lên đây thì ích ra cũng có trách nhiệm chứ. tự nhiên thấy khó chịu trong lòng vô cùng nên nói thẳng C .

Em-Tao ra với nó, chứ tự nhiên để nó ngồi 1 mình ngoài đó.

C-ờ mày ra đi.

Em-uh, nấu nhanh nha.

Em nhẹ nhành tiến ra chỗ N đang ngồi rồi ngồi xuống, N giật mình quay lại coi bộ mừng zữ zội luôn, cười tít mắt, N cứ thế này em sao mà đành lòng giận N được chứ. chưa kip giả bộ cười thì N lại cái kiểu thay đổi cảm xúc nữa nhăn mặt,nói ngay:

N-Anh đừng uống nữa, uống gì mà quá trời vậy.

Nói xong N hơi ngó đằng sau lưng em một chút chắc sợ thằng C ra nghe thấy.

em cười hề nói:

Em-Zãy mà nhiều hả.? đâu..

Định bảo “đâu bằng hôm bữa sinh nhật T”, cơ mà chạm tới T coi bộ tự nhiên thấy nhói lòng nha thế là em tịt luôn. ánh mắt N coi bộ buồn buồn rồi nha.

N-Đừng uống nữa nha.

Em nói cụt ngủn:

Em-Tại sao?

N-Thì đừng uống nữa.

Em-Nhưng mà tại sao lại không uống nữa.

Em nói kiểu gay gắt nhưng giọng nói thì nhẹ nhành lắm, tự nhiên muốn chửi lộn quá chừng, chẳng biết vì sao mà em chẳng to tiếng được với N dường như sợ một cái gì đó, sợ mất một cái gì mà trong trái tim luôn mong mỏi vậy. rồi em dịu dàng, tiếp:

Em-hôm nay anh hơi buồn nên uống nhiều.

N không nhìn em nữa co chân lên rồi dựa cầm mình vào nói:

N-Anh buồn cái gì?

Em-Anh cũng không biết nữa.

Nói rồi em nhìn N buồn rười rượi lý do anh buồn là em đó .

N-khùng ghê, tự nhiên buồn mà không biêt.

Em-uh anh cũng không biết sao nữa.

Em cười rồi nói tiêp:

Em-Chân em sao rồi.

N-Lành rồi.

Anh ước gì đừng gặp em lúc em bị té xe có hay hơn không.

Em-Buồn không N.?

N phụng phịu nói- hỏng có buồn.

haizz, nghe cái giọng nó nói là biết nó buồn rồi mà còn giả vờ,

Em-Thôi, buồn lắm chứ gì, bày đặt giả vờ.

N-Em có thèm buồn hong lý do như anh đâu.

Em-Vậy N buồn cái gì.

N-N buồn nhiều thứ lắm.

A ha lạ nha,N xưng tên rồi trả lời nghe lạ tai, mà dễ thương nha. Tự nhiên muốn ôm N vào lòng ghê gớm.

Chẳng hỏi lý do, em nói:

Em-uh anh cũng buồn nhiều thứ như em vậy đó.

N ngước lên nhìn em coi bộ lý do làm N chính buồn là em vậy.

Say rồi mà, máu chứ sao, em nhìn thằng vào mắt N, nhìn sâu vào mắt N như có trăm vạn lời muốn nói với N mà không biết sao mở lời và cũng chẳng có đủ cảm đảm để nói.

N mở to mắt ra nhìn lại, cuối xuống thẹn thùng như con gái mới lớn vậy, nói:

N-(Cười) Anh làm gì nhìn N ghê zậy?

Em-Không biết, anh cứ muốn nhìn N mãi…

rồi em thì thầm trong miệng mình để N khỏi nghe câu sau “muốn nhìn mãi thôi”.

N-Sao muốn nhìn N mãi?

Em-Anh không biết…

N-Anh say rồi nói lung tung chứ gì.

Em-Anh không say.

N-Chắc con nào anh cũng nói vậy đúng không.?

Em nói dối trắng trợn.

Em-..Với em thôi..

Coi bộ N khoái cái kiểu nói chuyện lãng mạng này ghê, ngại ngùng mà sao cái miệng cứ luôn mồm hỏi anh thế hả N.

N-Hong dám đâu.

Em-..anh thề.

Em chẳng dám nhắc lại chuyện hôm bữa N nói thích em, thấy kỳ kỳ, sao sao ấy hình như N cũng vậy nên chẳng ai hỏi lại chuyện hôm bữa nữa.

N-Rượu nói hả.

=)) N trả lời dễ thương, đối đáp cũng thông minh thật nha.

Em-(cười)Anh có say đâu mà rượu nói trời.

N-Nhìn anh vậy mà dám bảo là hỏng say hả.

Em-(cười)Thật mà.

Tự nhiên lòng trùng xuống ghê gớm, ước gì được tâm sự với N mãi, được nói nhiều hơn nứa, dù là vô nghĩa, miễn là được nhìn thất, nghe giọng ấy của N em cũng đủ mãn nguyện rồi.

Em-Về chưa N.?

Em tự cắt ngang cuộc nói chuyện này, càng nói em càng đau thêm.

N-…..

Em-Tí nữa sợ thằng D mua rượu về anh uống nữa sợ chở N về không nổi.

N coi bộ đang cao hứng nhưng nghe em nói nên chùng xuống, cuối đầu có vẻ suy nghĩ lắm, rồi ngước lên nói:

N-Anh không muốn nói chuyện với N hả.

Em-ơ không phải…

N-Thế sao anh bảo N về.

Dường như em cắt ngang câu chuyện làm N chưng hửng, có lẽ cảm xúc của N đối với em đang dâng cao mà em lại kéo cho nó tụt xuống vậy làm N không vui. Đúng là con gái nhà giàu có khác, nói năng mạnh miệng, thẳng thắng quá.

Lý do say rượu muốn chở N về chắc cũng chỉ là phụ thôi, tự mình tạo ra lý do nào đó để tự thuyết phục mình phải chở N về nếu không khi đã say thật thì chẳng biết mình sẽ nói cái gì với N nữa cả và để N không phải thấy thêm nhưng gì đang diễn ra ở đây giờ phút nào nữa, những gì đang diễn ra ở đây làm em buồn bực lắm rồi, em chẳng muốn, chẳng muốn N ở đây thêm chút nào nữa.

Bối rối ghê luôn nha, N hỏi gì mà thằng thắng quá chừng đi, em ngượng ngùng:

Em- ờ thì…ở đây anh thấy N chán quá anh ngại, với lại sợ anh say chở về không đươc.

N nói ngay.

N-Anh say, N đi taxi về.

Coi bộ N giận giận rồi nha, chuyện chẳng đáng tự nhiên em thấy có lỗi ghê gớm, mở miệng ra nói lung tung quá.

Em-Anh sợ em buồn.

N nói hơi to luôn rồi đó.

N-Đã bảo là không buồn mà.

Hay là em muốn anh hét lên với em rằng:”ở đây không hợp với em đâu, em về đi,như vậy mới chịu về hả”. “Thế giới bọn anh chẳng có chỗ nào hợp với em đâu”.

Tự nhiên trong lòng bức bách ghê cứ muốn N về đi. chắc do thấm rượu nên tự ái của thằng đàn ông nó nổi lên thì phải, không muốn mất mặt thêm nữa.

Em-Xạo quá.

Em nói to, N hơi giật mình nảy người ra ngoài sau, ánh mắt nhìn em khó hiểu.

Em tiếp:

Em-Anh chở em về.

Em nói dứt khoát rồi đứng lên, N vẫn ngồi đó, hơi quê nha, em ngó quanh thì mới phát hiện ra xe đâu mà chở nó về nhỉ? quên mie thằng D đi mua rượu. Thế là e hèm 1 cái em lại ngồi xuống.

N có vẻ giận lắm,liền nói:

N-Sao anh kỳ vậy, ai làm gì anh.

Chẳng ai làm gì, nhưng anh tự ái được chưa.

—————