Chương 18 - 19

T ngước lên nhìn em, hai mắt sưng húp, đỏ hoe, rồi nói:

T-Em như thế này, em có lỗi với N phải không anh..

Lỗi phải gì ở đây hả em, tình yêu thì không có sai hoặc đúng. Em chẳng biết trả lời ra sao nữa. Em cuối xuống nhìn T nhẹ đưa tay vuốt tóc T.

T bắt đầu sụt sùi lại rồi, thôi mà khóc gì mà khóc hoài zãy em..quyết định của em là không trả lời, nên em ngồi im T cũng chẳng gặng hỏi cho bằng được có lẽ vì trong suy nghĩ của T nó biết rằng nó có lỗi hay không.

T nhìn em thật sâu, ánh mắt tội nghiệp lắm.

T-Em cũng thích anh mất rồi….

Rồi òa khóc…Em nhắm mắt, cắn chặt răng sao cái mối tình này nó lại làm cho em cảm giác phiền não dữ vậy nè.

Có lẽ xưa giờ T muốn gì cũng được cái đó nên tiểu thư T cũng quen cái kiểu muốn là phải có, nhưng mà lớn hơn rồi. biết suy nghĩ hơn rồi và có một tình bạn với N thật đẹp chẳng lẽ 2 tiểu thư tranh giành phải tình cảm với nhau mà chẳng đứa nào muốn đứa kia buồn, nhưng chẳng ai muốn nhường cho ai để cho mình khỏi đau…

T như dằn vặt lắm, khóc lại và nắm 2 tay thật chặt như lúc đầu nghẹn ngào nói:

T-Em..có lỗi với N quá….em không biết làm sao nữa.

Trong giọng nói ấy em cảm nhận được nếu T nhường em cho N thì nó không chịu nổi.

Em mở lời để lái câu chuyện mà T đang dằn vặt qua chuyện khác.

Em triều mến hỏi một chuyện chẳng liên quan:

Em-Trước giờ T yêu ai chưa?

Câu hỏi của chính em cũng làm cho em suy nghĩ về mình nhiều lắm, T vẫn khóc, em nói tiếp:

Em-T tin không trước giờ anh chưa yêu ai cả, đương nhiên là bồ thì anh có, nhưng tình yêu dành cho tụi nó ở mức quen để bằng bạn bằng bè thôi, dẫn tụi nó đi chơi lung tung này nọ cho vui chứ chẳng yêu thương gì cả.? .

Em dừng lại cười dịu dàng nhìn T không nói gì cả, em tiếp:

Em-T thấy anh có lỗi với tụi nó biết dường nào không, bồ tụi nó rồi anh…

Em ngập ngừng cái này thì bậy hết sức em không muốn với nó chút nào cả. Nhưng những lúc như thế này mình biết mở lòng, mình thấy hối hận thì tâm sự ra hết chẳng có lý nào mà T lại để bụng rồi nghĩ xấu về mình đâu.

Em-…bồ tụi nó anh ngủ với tụi nó, dạng là lợi dụng ak, rồi anh bỏ tụi nó, anh xem nó là thành tích đi khoe với bạn bè tùm lum, nghĩ lại thấy mình ngu, nó đã cho mình rồi mọi chuyện đã xong thì phải giữ cho tụi nó một chút tự trọng chứ đằng này anh đi kể lại với mấy đứa bạn. Tuy tụi nó không biết nhưng anh vẫn thấy hộ thẹn với chính mình.

Em-Anh làm tụi nó đau khổ ghê gớm….cắt mọi liên lạc, nhắn tin, gọi điện thoại anh đều không trả lời, thấy mình hèn thật, anh bỏ tụi nó không nói một lời chia tay, cứ thế im lặng thời gian đầu tụi nó còn nhắn tin, gọi điện nhiều lắm rồi từ từ cũng hiểu ra là tụi nó đã bị anh bỏ…cái cảm giác đó chắc ghê gớm lắm.

Con gái xưa giờ thì đa cảm, sâu sắc lắm anh em ạ, người con gái dành đời con gái mình thì nó sẽ nhớ mãi cho dù sau này có chia tay nó ngủ với ai khác thì trong khoảng khắc đó nó sẽ nhớ đến mình rất nhiều (yếu sinh lý không tính…em đùa đấy) và chắc sẽ không quên được thằng đầu tiên trong đời của nó, anh em nhớ nhé đã yêu thì muốn đi quá giới hạn thì phải có tránh nhiệm đừng có ăn xong rồi chán mà bỏ nó…Anh, em nào đã từng chắc biết cảm giác.

Rồi em tiếp:

Em-Hồi trước có con bé dễ thương lắm, nhiều đứa theo nó mà anh chẳng hiểu sao nó cứ theo anh, nhắc lại thì anh thấy tội lỗi quá trước giờ chỉ riêng mình nó anh không ngủ, anh sợ. sợ xong rồi nó theo anh nhiều nữa là chết..nó đã cho anh biết thế nào là tình yêu, tình yêu của nó quá lớn, lớn đến nỗi nó làm anh ngợp với cánh tình yêu nó dành cho anh, đâm ra bây giờ anh sợ, anh sợ con gái yêu thật lòng lắm..con gái yêu thật lòng thì nó bất chấp lắm…

Nói xong em nhìn T, rồi tiếp:

Em-Nói ra thì cũng hơi kỳ ha, mọi người ai cũng đều thích một con bé dễ thương yêu mình thật lòng nhưng với anh thì không…

T nhìn xa xăm đưa tay quyệt nước mắt, có vẻ ổn hơn rồi mở lời:

T-Con bé đó tên gì?

Hên thật T tạm quên đi cái tình yêu tội lỗi của nó dành cho mình. Lúc này em không muốn đùa, em sợ nó nghĩ em đùa nó nhưng mà con bé đó thực sự cũng tên T luôn.

Em-Con bé đó cùng tên với em…

T-bây giờ nó còn yêu anh không.?

Em-còn…

T-Nó yêu anh lâu không.?

Em-4,5 năm gì đó từ thời con nít đến tận bây giờ…

T-bây giờ nó có người yêu…

Chưa để T nói hết câu em nói:

Em-Có, nó có người yêu, anh mong nó có người yêu càng tốt, có thằng nào đó yêu nó và nó cũng vậy thì anh càng nhẹ nhõm.

T như hiểu được con bé đó nên nói:

T-Có phải nó vờ yêu tụi con trai kia không.?

Em hơi bất ngờ nha, sao T biết hay vậy.

Em-(cười) uhm, mà anh cũng ko biết nữa.

T-có phải giờ anh bảo anh yêu nó, nó sẽ bỏ người yêu nó mà theo anh không…

Em-Có lẽ, mà thôi anh làm vậy làm gì, nó có người yêu là anh vui rồi. Mà cũng do anh hết xác định từ đầu là không bồ nó rồi nhưng mà anh hay dẫn nó đi chơi, về nhà y như người yêu của nhau vậy đó, làm cho nó tự ngộ nhận là nó đang là người yêu anh khi anh nói bạn thôi mà thì nó khóc…mệt lắm thế nên anh sợ con gái khóc chắc cũng từ nó mà ra.

Những tâm sự chưa từng kể với ai, bây giờ em mở lòng cho T luôn, không biết nó nghĩ sao nhưng mà thôi kệ em thấy cũng nhẹ nhõm, có nhiều chuyện giấu trong lòng không nói ra cũng khó chịu lắm…khi nào có thời gian em sẽ viết về con bé đó cho anh em cũng như kể về “hồi ký vê một tình yêu xuất phát từ 1 phía” để anh em hiểu hơn tình yêu thật lòng của con gái dành cho mình như thế nào…Tuy nó không giàu như 2 bé này nhưng nhà lầu, xe hơi nó cũng bất cần mà theo em.

T-Con bé đó hay thật.

Em nhìn T cười dịu dàng chẳng nói gì nữa, hai đứa ngồi gần nhau, T dựa đầu vào vai em, em choàng tay ôm T khung cảnh này sao lãng mạn quá sức, ước gì có thăng nào cầm máy chụp hình ra chụp giùm em bao nhiêu tiền em cũng trả.

T lại khịt mũi, em quay qua nhìn T mái tóc T sao bồng bềnh trong gió đẹp quá mà thơm nữa chứ, em đánh liều hôn nhẹ lên mái T của một cái, T quay đầu lên nhìn em nheo mặt cơ mà chắc khoái lắm, chẳng nói T lại cuối xuống tựa vào vai em tiếp như muốn níu giữ những phút giây như thế này. Em khẽ cười rồi hít một hơi thật dài mà lòng rối bời quá..2 người con gái, 2 tính cách yêu cùng một người…có vẻ như cái duyên thầm của mình lớn quá chăng, nổ tí cho vui anh em nào coi phim “Để mai tính” vai của dustin Trí Nguyễn có cảnh cùng với cô nhân vật nào đó có cảnh nói về “duyên thầm” coi rồi sẽ hiểu nhé hê hê…

Em quay qua hỏi T :

Em-Chắc mình về được rồi đó ha.

T chẳng nói có lẽ là đồng ý rồi, em đứng lên rồi đỡ T ngồi dậy, đi được vài bước em quay qua chọc T:

Em-Lớn rồi mà hay khóc nhè như con nít ấy.

Rồi cười, T cũng cười nhưng thẹn thùng lắm, chở T về mà không khí im lặng quá đi thế nên em nói:

Em-T không ôm anh nữa hả.

T-Anh có chạy nhanh đâu.

Em-Không chạy nhanh thì không ôm được ah.

T cười, rồi choàng tay ôm, ngả đầu trên lưng em, lúc nãy lỳ lắm mà sao giờ vâng lời zữ vậy T hê hê…cảm giác này cũng khó kiếm lắm chứ.

Em rồ ga chạy thật nhanh tinh thần cũng nhẹ nhàng bớt, T lại cười thả em ra và giơ tay lên la như lúc đầu 2 đứa lên đây, cả đoạn đường dài 2 đứa cùng la, cùng cười bỏ lại nhưng buồn phiền, suy nghĩ lại phía sau…giây phút như thế này chắc em không bao giờ quên.

P/S: Mr.Vịt khoảng thời gian này có lẽ tớ không thể cung cấp thông tin cho bạn được, nằm vùng nhiều quá khi nào thích hợp em sẽ cung cấp cho ạ.

Giải quyết xong với bạn thatchanh nên khong drop đâu anh em nha.

—————

Em rồ ga chạy thật nhanh tinh thần cũng nhẹ nhàng bớt, T lại cười thả em ra và giơ tay lên la như lúc đầu 2 đứa lên đây, cả đoạn đường dài 2 đứa cùng la, cùng cười bỏ lại nhưng buồn phiền, suy nghĩ lại phía sau…giây phút như thế này chắc em không bao giờ quên.

Đến nhà T rồi chào tạm biệt, không quên quay lại ngó ngôi nhà một phát, ước gì nó nhỏ hơn thì dễ hơn cho mình rồi…

Hai con bé tiểu thư này cũng hết cái tuổi bồng bột rồi nên rất lễ phép, đặt biệt là rất biết điều và hiểu chuyện. Chẳng thuộc cái dạng có tiền mà kênh kiệu như các em gái khác kể cả bạn của nó chơi nữa cũng rất biết điều nhưng đâu đó vẫn xót lại vài thành phần cá biệt, thích thể hiện và rất là sỹ gái, có gái là thích thể hiện lắm.

Anh em đẹp trai như voz đây ra ngoài đường nhớ cận thẩn các thành phần sỹ gái nhé….chúng ta không thể đánh lại chúng đâu.

Coi bộ tối đó em về cũng phiền não dữ nha, chán gì đâu ak, nghĩ lại thấy chán thiệt nha, ngày nào cũng ngửa tay xin tiền mà thấy kỳ gì đâu ak, suốt ngày chẳng phụ giúp được cái gì hết, đi làm thì không đi cứ thế này chắc thành thằng con bất hiếu quá. Được mỗi cái tính hay ghẹo gái là giỏi, ước gì ghẹo gái mà có tiền chắc giờ em giàu lắm rồi đó nha…

Cứ phải gọi là tội cho mấy con nhỏ bưng cafe…mỗi lần vào quán là like a boss lắm. Nhớ có lần sai con nhỏ kia mà nó khóc là từ đó em tịt luôn, nhìn đứa mà chọc thôi không chọc lung tung nữa. Chuyện là em với thằng bạn vào quán Galaxy ngã 3 wừu với Cù chính Lan có lẽ con nhỏ này mới vào làm bị em sai quá, tự ái khóc luôn.

Con nhỏ vừa đặt ấm trà xuống vừa nói:

Nhỏ-2 anh uống gì.?

Thấy con bé múp máp quá em nhìn thằng bạn cười, có vẻ nó cũng hiểu, nên em bảo:

Em-Cho anh cái menu đi?

Nhỏ giờ cũng còn vui vẻ, lăng tăng vào lấy cái menu rồi đi ra, em giả vờ lật lật hỏi thằng bạn.

Em-Mày uống cái gì.?

Thằng bạn-Cho anh sting đi.

Nhỏ quay qua nhìn em, em bảo:

Em-Bưng cho nó trước đợi anh xem đã.

Em ra vẻ suy nghĩ nên uống cái gì, thế là con nhỏ quay đít vào trong mà 2 thằng nhìn suýt xoa dữ dội luôn nha, vừa bưng ra tới nơi thằng bạn em bảo:

Thằng bạn-ơ thôi em đổi lại cho anh pessi đi.

Con nhỏ thì chưa có biểu hiên gì khó chịu hết. Lần này cho con nhỏ vào trong bưng đồ ra, em nhìn thằng bạn cười cười. Con nhỏ vừa bưng nước thì em bảo:

Em-Cho anh trà đá đi, tụi anh không uống trà nóng.

Nó vào trong bưng 2 ly trà đá ra rồi em bảo:

Em-Lấy cho anh sting đi.

Em với thằng bạn cứ ngắm …. của nó mãi, chắc con nhỏ cũng cảm ơn em lắm vì mới sáng cho nó đi tập thể dục.

Nhỏ vừa bưng chai sting ra thì em bảo:

Em-Thôi, lấy cho anh lon bò hút.

Coi bộ nó muốn lấy cái mâm bưng đồ mà phán vào mặt em lắm rồi đó nha, cơ mà chắc đẹp trai quá nên nó cũng xuôi theo dù hơi khó chịu tí.

Nhỏ vừa bưng long sting với ly đá ra, em rờ lon sting hỏi:

Em-ơ không có lắc-xê hả.

Con nhỏ lắc đầu bảo không có…

May cho nó lần này là quán không có nước lăc-xê, nó vừa đi được mấy bước mà coi bộ đít lắc quá chừng nha, em nói vọng theo:

Em-Lấy cho anh mấy điếu thuốc nữa nha…

Đinh bụng nó lấy mấy điếu thuốc ra rồi bảo nó đổi lại lấy 1 gói thuốc luôn, đổi gói thuốc xong bắt nó vào lấy cái quẹt lừa..chưa thực hiện xong thì ngó vào trong thấy nó nhìn con bé nào ngồi chỗ quầy tính tiền mà khóc chắc ức quá, đưa tay lau nước mắt. Con gái khóc là thấy khó chịu, tội lỗi rồi nha, em nhìn thằng bạn trên môi nó cũng tắt cười..

Chưa kiệp nói thì thằng bạn đã liền đổ tội:

Thằng bạn-dm do mày hết ak, thấy chưa.

Em nhìn nó gật gù kiểu ” ờ, mày thì hiền, vô tội lắm”.

Con bé nó lấy mấy điếu thuốc ra bỏ lên bàn cơ mà ánh mắt của nó cứ nhìn thẳng về phía trước, chẳng thèm ngó cái gì hết trơn, nè nè cưng làm anh tự ái nha, trai đẹp ngồi đây mà bưng thuốc ra cứ ngó cái bàn rồi đi zo là sao. Đùa vậy thôi chớ mắt với mũi nó đỏ hoe..sau lần đó thì em bớt nghịch ngu ra. Dù gì người ta không tiền mới đi làm như vậy chứ, quán cafe nào mà mở ra cỡ 10 thằng như em vào uống mà chọc nhân viên như zạy thì có đường chủ quán ra tự bưng chứ chẳng có con nhỏ nào dám vào làm đâu.

Kể ra thì hơi mất dạy, vô văn hóa một xíu cơ mà cái tính của em cứ thấy nhỏ nào mát mắt là chọc ah, cơ mà quá lố nó mới ghét thôi chứ đa số em chọc con nhỏ nào cũng làm duyên rồi cười với em hết trơn hết trọi. Trời sinh chẳng được cái gì, có mỗi miệng là tày lay….

Về nhà tắm rửa, thay đồ nhìn xem đồng hồ thì thấy cũng gần 2h rồi, ăn cơm phát chứ sáng ăn có vài lá bánh xèo mà cảm xúc lại dâng trào tốn calo quá đói bụng không chịu nổi. Bới tô cơm ra phía trước bắt cái ghế ngồi chồm hổm ngắm gái, coi bộ hôm nay biết anh ra phía trước ăn cơm hay sao mà gái dạo đông quá chứng nha. Có lần thấy 1 đôi học sinh, thằng thì quần xanh áo trắng, con bé thì áo dài chỉnh tề lắm có điều đầu không đội mũ chạy Exciter chạy thằng lên ngang qua nhà em, lúc chạy xuống thì quần áo thì xộc xệch, tốc tai thì bù xù là hiểu rồi nha chả là hơi xa nhà em nhưng cứ gọi là phía trên đi cho tiện có cái nhà nghỉ, nhìn bộ dạng thế này là biết đi đâu rồi nha, em mà số điện thoại con nhỏ đó là em sẽ bảo:”cho anh xh, không anh mách ba mẹ em đó nha” hê hê..Con nít bữa nay hư ghê nha.

Rồi tối hôm đó coi bộ cũng như mọi ngày, cũng mặc quần đùi, lâu lâu lại cho tay vào quần gãi gãi mà xem tivi, cứ cầm cái điện thoại ra nhìn rồi lại bỏ lên bàn haizzz chán ghê gớm, muốn nhắn tin với 2 nhỏ đi quá chừng, chả biết cái tụi này nó có rảnh rỗi mà nhắn tin hay không, đâu phải tối nào nó cũng rảnh, nhắn tin xong hối hận nữa thì mất công lắm. Trời thương kẻ khù khờ mà, vừa bỏ điện thoại lên bàn thì có SMS, mừng nha, lấy ra xem thì thằng bạn khi sáng thấy em chở gái đi nó nhắn tin. Nó tên C em gọi luôn cho tiện.

C-sao sao, cafe chớ, chở fen hâm mộ đi mà giấu kỹ quá nha.

Thất vọng quá nha, đã buồn rồi gặp cơ ám nữa.

Em-giấu gì đâu cậu, giờ cafe hả.

C-Cafe chứ còn gì nữa.

Em để tiết kiệm xăng nên em nt:”mày lên chở tao đi”.

C-ok, đợi xíu lên liền.

Haizzz chán mấy ông quại này ghê gớm..thế là phải vào thay đồ cho bảnh bao nữa, hix giờ thanh niên bảnh trọe thế này chứ không biết cười vợ về nó như thế nào đây.

Nó lên chở em rồi lên quán abc….ngồi nghe nó nói đau cả đầu, luyên thuyên từ chuyện nó lên biển hồ câu cá với mấy ông anh, rồi gặp tông xe, rồi chuyện gái của nó, chuyện nhậu nhẹt….

Em cứ ngồi hút thuốc mà gật gù ra vẻ hiểu chuyện nó kể lắm, cơ mà trong đầu thì cứ nhớ 2 con bé N vs T chán ghê chứ, chẳng tập trung được cái gì.

Như nãy giờ nó đọc thoại đã hết chuyện nên bất ngờ hỏi em:

C-Sao fen hồi sáng là em nào thế.?

Tụi em hay gọi tụi con gái là Fan hâm mộ của tụi em, cứ làm y như là người nổi tiếng cơ. em giả vờ trả lời rất tỉnh:

Em- Em nào mày.

C-con hồi sáng mày chở đó.

Nó vừa nói vừa cười, ánh mắt da^ʍ tặc mà nham hiểm ghê nha, em định nói”bộ mày làm tao chở nó đi nhà nghỉ hay sao mà nhìn kỳ thế” nhưng mà thôi, 2 bé N và T mà quen thằng này thì có mà ở giá thì hơn.

Em-Ah,ah thì con bé em họ dưới ngoại chớ đâu mày.

Trả lời xong mới thấy mình ngu nè, nó liền bắt thóp của em liền.

C-á à có em xynh thế mà hỏng giới thiệu cho tui nhan, cho sđt đi,

Nó thì dân men chính hiệu cơ mà mỗi lần nó chọc ai thì hay giở cái giọng ỏng ẹo như “bóng lộ” vậy đó.

Em-Thôi nó có người yêu rồi mày.

C-Kệ chứ, lỡ tao tán được sao trời.

Em-Tán cl, đéo cho.

Bực nha em nói dóc mà nó cứ cái kiểu bám dai con bé T chẳng buông tha, C như vừa đυ.ng vào cái gì mà em quý lắm, thấy em nói tục bắt đầu dịu lại vẫn với cái giọng bóng lộ, nó vừa giơ tay đánh nhẹ nhẹ vào tay em y chang dân gay.

C-Thui mà, làm gì mà la tui zay trời, hỏng cho tui thì thôi.

Em thì chơi với bạn bè la là vậy thôi chứ cũng không muốn để mất lòng liền cười nói:

Em-Khi nào tao hỏi nó có bạn không giới thiệu cho mày, chớ nó thì không được.

C-Nó sao mà không đươc…

Em- không được, mà con bồ mày đâu chở nó lên chơi.

C bình thưởng trở lại hết nói cái giọng bóng lộ là biết nó hết chọc em rồi.

C-Nhà nó xa lắc, xuống chở mệt lắm.

Thằng này coi bộ cũng được, cũng cái kiểu không yêu thương con gái người ta mà bồ cũng lâu, có lẽ nó hay cho thằng C này tiền với XH nên nó bồ đến giờ.

Vậy là chán quá nó bảo:

C- giờ nhậu mie đi.

ờ cái này được nè, em cần phải lấy độ phê để suy nghĩ được chín chắn hơn.

Em-ờ nhậu, mà ở đâu.

C-Lên nhà thằng D đi.

Em-ờ.

Thằng D này nó ở nhà một mình chẳng có ai, có bồ thì dấn lên nhà nó cho nó mấy chục ra ngoài quán nét chơi, cho tao mượn nhà mày chút là ok ngay. Chẳng biết khi có cơ hội dẫn bé T hoặc N lên nhà nó không cơ mà chỉ sợ 2 bé có chê sao giường hôi, mà nhà dơ quá nữa…em đùa đấy.

Vậy là 2 thằng xách ass lên nhà thằng D, thằng này thì lúc nào cũng có ở nhà, từ ngoài sân em hú vào dù chẳng thấy thằng D đâu:

Em-NHẬU CHỚ…

Nó bưng tô cơm lật đật chạy ra.

D-NHẬU…

Hai thằng nhìn nhau nhe răng cười, vậy là te te đi mua mồi, rượu lung tung…đang phê pha, xả khỏi chém gió thì có tin nhắn, cái này mới đau lòng nè, N nó nhắn tin cho em, mở ra xem thì thấy:

N-Anh đang làm gì đó.

Em liếc nhìn 2 thằng bạn thì thấy mặt 2 thằng ngu ngu rồi chẳng để ý đến em, nên liền bấm SMS nói thật luôn:

Em-Anh đang nhậu với bạn.

Cái này mới shock nè anh em, N liền nhắn:

N-Cho em lên chơi với (cười).

Má, sao mà được em..em lên là anh khổ đó, N chứ con nhỏ nào khác là em cho lên rồi, mà sao em nói chuyện tỉnh quá, bạn anh em có quen đâu mà đòi lên chơi như đã quen rồi thế hả, đấu tranh tư tưởng, hít thở thật mạnh ước gì được gặp N bây giờ thì tốt quá, khi sáng khất không đi với N rồi giờ chẳng lẽ từ chối nữa, quá tam ba bận mà cơ hội thì đâu có nhiều như vậy được. Với lại bạn bè mình bình dân, nhà cửa cũng vậy, chở nó lên có thể nó không suy nghĩ này nọ, nhưng mà tự mình cảm thấy khó chịu khi “tiểu thư đài cát” lại đến cái chốn này. Không phải là bạn bè em cùi bắp cơ mà so với mặt bằng chung bạ bè chơi với nhau thì N với T cao quá nên thật là khó để cho tụi nó lên đây chơi.

Hai đứa nó quen được em, thì em đã cảm thấy mình mắn vạn lần rồi.

Em nhắn tin cầu mong may mắn xảy ra để nó khỏi bảo lên chơi nữa:

Em-ủa, chớ em không đi chơi với bạn hả.

N-Thui không đii, em thich đi với anh (cười).

##$%%^&&^&%^*^&*^&, em muốn được chạy thật nhanh đến N, ôm N vào lòng thì thầm vào tai N rằng:” Em đừng có nói kiểu đó nữa, anh chịu không nổi, anh đã kiềm lòng lại rằng không yêu hai đứa rồi mà” à nhầm ” không được yêu em rồi mà” tự nhiên “hai đứa” vào đây là chết luôn đó nha.

Bây giờ em chẳng biết phải từ chối, nhắn tin như thế nào nữa, mà dẫn nó lên thì không đành,,,

Bây giờ em chẳng biết phải từ chối, nhắn tin như thế nào nữa, mà dẫn nó lên thì không đành….

Suy nghĩ 1 lúc rồi em nhắn lại:

Em- giờ cũng gần về rồi em, khi khác anh chở em lên chơi nha (cười).

N-Buồn thế. vậy khi anh về đi chơi với em.

ơ cái con bé này….đã bảo đừng nói kiểu nó rồi mà…N đưa em vào thế khó quá, nói là gần về vậy thôi chứ nhậu thế này thì con lâu mà về…mà anh em biết rồi đấy đang nhậu vui mà đi về chắc anh em cũng hiểu cảm giác bạn bè dè biểu ra sao…Nó mà biết được vì gái mà bỏ bạn là xong đời luôn.

Chẳng lẽ lại nhắn:”Anh nhậu khuya lắm” cơ mà nói gần về rồi nên suy đi nghĩ lại thì thấy không được…

Có lẽ N nó nhớ mình, chắc cũng như mình nhớ nó và T vậy, giờ mới biết được cảm giác nhơ nhung là như thế nào. Nhìn 2 thằng bạn thì đang hoa tay muốn chân bỏ về thì không nỡ, làm tụi nó mất vui thì cũng chẳng đành. Biết thế khi ở nhà đợi 1 lúc nữa N nhắn tin thế này là em đã zong xe đi rồi.

Toàn là tự mình đưa mình vào thế khó xử không, buồn ghê gớm.

—————