Chương 3

Nương theo lúc hai người ngã xuống đất , một cỗ mùi hương mùi thảo dược đánh tới

Trần Y Y nhịn không được đưa tay nắm lấy một cái , liền tóm được một cổ tay gầy như que củi . Sau đó nàng ngước mắt lên bắt gặp đôi con ngươi vô thần , chủ nhân của con ngươi kia giống như đang nhìn nàng , lại giống như là cái gì cũng không nhìn thấy .

Vài cánh hoa đào bị động rơi xuống , theo mái tóc dài của hắn có chút xốc xếch , lăn xuống trên gương mặt của Trần Y Y .

Đi theo hắn là một cái nha hoàn đang chạy tới , cuống quít đem hai người từ dưới đất kéo lên . Trần Y Y buông tay của đối phương ra , nàng có chút chật vật đứng lên , lại nhìn thoáng qua cái nha hoàn kéo nàng lên

Nha hoàn này tên là Thang Viêm . Là một người như kỳ danh , tiểu nha hoàn có gương mặt tròn vo.

Từ khi nhị gia bị thương về sau , phụng dưỡng bên người đều đổi tất cả thành nha hoàn . Bởi vì nghe nói gã sai vặt lúc trước của hắn chủ quan , thiếu chút nữa hại nhị gia rơi vào hồ nước trong hậu viện .

Lúc này Thang Viên cúi đầu giúp nàng chỉnh sửa lại y phục . Tiểu nha hoàn một bên luống cuống tay chân giúp nàng chỉnh y phục , một bên lại run giọng hỏi " Nhị .... Nhị thiếu phu nhân , người , người không có làm sao chứ .

Trần Y Y nghe vậy tùy ý khoát tay áo , ánh mắt dừng trên thân một người khác ở phía trước . Cảm giác đầu tiên người này cho nàng chính là gầy , phi thường gầy .

Vóc người của hắn rất cao , bởi vì rất gầy nên thoạt nhìn cao hơn không ít . Trên người hắn mặc một bộ áo choàng lỏng lẻo , thời điểm hắn đứng lên cả người lung la lung lay , tựa như chỉ cần một cơn gió thổi đến hắn liền theo gió mà bay đi .

Căn cứ theo ký ức của nguyên chủ , nàng biết người này chính là ngốc phu quân Sở Trác

Thang Viên cẩn thận đi lên đỡ thân thể Sở Trác , như thế hắn mới không tiếp tục lảo đảo .

Sở Trác không có búi tóc , một đầu đen bóng , tóc dài rối tung ở trên vai , chỉ dùng một dây lụa màu đen đơn giản buộc tóc lên

Hắn so với bộ dáng ngốc tử trong tưởng tượng của nàng không giống nhau lắm .

Ấn tượng bên trong Trần Y Y với ngốc tử hẳn là áo quần rách rưới , toàn thân vô cùng bẩn , một bên chảy nước bọt một bên dáng vẻ ngây ngô cười .

Mà Sở Trác trước mắt này trừ bỏ gầy có chút dọa người , ánh mắt bên ngoài thoạt nhìn trống rỗng , thì bộ dáng cùng người bình thường không mấy khác nhau .

Trong mắt Trần Y Y , so với nói hắn là kẻ ngốc thì nói hắn bị người ta câu hồn phách thì đúng hơn .

Sở gia sinh ra ba người hài tử đều rất được . Sở nhị gia trước mắt có bộ dáng xuất chúng .

Hắn từ nhỏ đã rất thông minh , thậm chí so với nam chính Sở Hủ còn có phần hơn.

Hắn từ nhỏ đã thích mặc y phục diễm lệ , lại thêm hắn sinh ra có khuôn mặt đẹp hơn nữ tử vài phần , trước đây thường xuyên có người lấy hắn so với các nữ tử khác . Nhưng là những người nói hắn giống nữ tử cuối cùng cũng bị Sở Trác cùng Sở Hủ thu thập .

Sở Hủ hiển nhiên là cái tên đệ khống cùng muội khống , tất cả những ai khi dễ đệ đệ cùng muội muội hắn đều sẽ bị hắn hung hăng trả thù

Cho nên thời điểm lúc còn nhỏ , Sở Trác và Sở Minh Yến sống thập phần hạnh phúc. Phụ thân và mẫu thân của bọn họ mười phần ân ái , gia cảnh cũng hết sức sung túc , còn có một ca ca sủng họ đến tận trời .

Lúc trước Trần Y Y đọc tiểu thuyết , liền không nhịn được nghĩ : Nếu nàng cũng có một ca ca như thế thì thật tốt .

Nhưng mà trước kia vô luận Sở Trác xuất chúng cỡ nào , nay đầu có vấn đề hắn liền trở thành đối tượng bị người ta ghét bỏ .

Lúc này Sở Trác buông lỏng mi mắt thật dài , mặt không thay đổi nhìn bàn tay hắn . Bởi vì hết sức gầy yếu , khớp xương ngón tay của hắn nhìn hết sức rõ ràng .

Tại mu bàn tay tái nhợt thon dài của hắn rõ ràng có thể trông thấy mạch máu dưới làn da .

Nguyên chủ có làn da trắng nõn , Sở Trác cũng có làn da như thế . Nhưng mà trắng của nàng và Sở Trác vốn không đồng dạng .

Nàng là loại da trắng trẻo khoẻ mạnh , hồng nhuận mê người . Còn Sở Trác hắn trắng nhợt nhạt , nhìn như người sống không được bao lâu nữa .

Nhất là giờ phút này hắn đứng dưới ánh mặt trời , màu da kia nhìn kỳ thật chướng mắt .

Trần Y Y nhìn thoáng qua hốc mắt bị hãm sâu của hắn , nhịn không được nhiếu mày một cái .

Nếu không phải mấy năm nay hắn ngày càng gầy yếu , thì Sở Trác đích thị là một mỹ nam tử , không đứng đầu thì cũng thứ hai .

Đáng tiếc sau khi hắn bị ngốc , hắn không chỉ có ngốc còn thỉnh thoảng nổi điên , đem mình cùng những người khác hành hạ đến đầy thương tích .

Bởi vì thân thể hắn nhiều vết thương , lại thêm hắn khó chịu lại chẳng muốn biểu đạt , dần dà thân thể hắn càng ngày càng kém .

Mà nguyên chủ gả đến hai năm nay , đối với hắn không đánh thì mắng . Vậy nên thân thể hắn ngày càng không tốt .

Nếu không phải Sở gia dùng tiền chữa trị trên người hắn , nói không chừng với bộ dạng này hắn đã chết từ lâu rồi .

Nói tới nói lui , Sở Trác còn có thể sống được , lại còn sống khá tốt . Công lao lớn nhất phải quy về cho Sở Minh Yến muội muội của hắn .

Nếu không phải Sở Minh Yến gồng gánh chống đỡ lấy sản nghiệp , thì Sở gia đã sớm không còn .

Bọn họ cũng không có tiền cho Sở Trác sống sung túc thế này , càng không có tiền cho hắn chữa bệnh .

Thang Viên đối mắt thấy nhị thiếu phu nhân nhìn chằm chằm vào nhị gia , lo lắng bởi vì như vậy mà nhị thiếu phu nhân ghi hận với nhị gia .

Vừa nghĩ đến tại lúc không người , nhị thiếu phu nhân lại đánh chửi nhị gia .Thang Viên liền nhịn không được can đảm nói " Nhị thiếu phu nhân , người không nên trách nhị gia , nhị gia ngài ấy cũng không cố ý đυ.ng trúng người "

Trần Y Y đương nhiên không so đo chuyện này , nàng mới không cùng một người lúc ngốc lúc điên so đo .

Nhưng là nguyên chủ kia tính cách tính toán chi li , lấy sự tình ngày hôm nay tuyệt đối không tùy tiện bỏ qua .

Nguyên chủ mặc dù rất ngoan độc , cũng thù rất dai , nhưng khi có Thang Viên bên cạnh , nàng cũng không đối với Sở Trác làm cái gì .

Cho nên hiện tại Trần Y Y hào phóng nói không có chuyện gì , người khác cũng sẽ không có gì hoài nghi .

Bởi vì lúc bình thường , ở trước mặt mọi người nguyên chủ vẫn là một người rộng lượng .

Mặc dù Trần Y Y không có so đo chuyện vừa rồi , nhưng Thang Viên lại cảm thấy nhị thiếu phu nhân đây chính là đợi lúc không có người mới đem nhị gia tính sổ .

Thang Viên nhịn không được đỏ khoé mắt , nếu không phải bốn năm trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn , lấy dung mạo tuyệt thế của nhị gia muốn loại cô nương nào mà không có được ?

Như thế nào lại .... Như thế nào lại dẫn đến tình cảnh như bây giờ , bị một Trần thị có thù tất báo khi dễ .

Trần Y Y nhìn thoáng qua khoé mắt Thang Viên , nhưng làm bộ như không thấy nàng có gì bất thường .

Kỳ thật Thang Viên cảnh giác như vậy cũng chỉ có thể trách nàng , chủ yếu là vì nguyên chủ phạm sai lầm quá nhiều lần .

Trần Y Y nhớ kỹ lúc nguyên chủ vừa gả đến , bởi vì Sở Trác ngốc nàng cố ý lấy muối xem như đường đút cho hắn ăn .

Sở Trác sắc mặt không đổi , liên tục rất nhiều muối cũng không có phản ứng gì . Vẫn là Thang Viên phát hiện ra có cái gì không đúng , mới có thể cứu Sở Trác tránh hắn cho mặn quá mà chết .

Trần Y Y vỗ vỗ trang phục của mình , thuận tay lấy đoá hoa đào dính trên vạt áo xuống : " Các người đây là muốn đi đâu "

Thang Viên nghe vậy thì sửng sốt , lập tức trả lời " Nô tì thấy hôm nay trời trong gió nhẹ , muốn mang nhị gia ra ngoài đi dạo một chút . Nhị gia đã rất lâu không đi ra ngoài , lúc nào cũng buồn chán ở trong phòng , như vậy thì không được tốt lắm . "

Lời vừa nói xong , Thang Viên cảm thấy trong lòng có chút hoảng sợ . Nhị thiếu phu nhân sẽ không phải cảm thấy nàng quá quan tâm nhị gia , vì vậy mà cũng ghi hận nàng trong lòng.

Thang Viên thấy hôm nay khí trời rất tốt , vất vả lắm mới có thể dỗ nhị gia đi ra ngoài . Vốn định cho nhị gia phơi nắng dưới ánh mặt trời , lại không nghĩ rằng vừa mới ra đến nơi liền gặp nhị thiếu phu nhân .

Nhị thiếu phu nhân không muốn cùng nhị gia thân cận , thậm chí còn rất ghét nhị gia , nhưng lại không thích nữ nhân khác tiếp cận nhị gia . Cho nên ở trong viện của nhị gia , trừ bỏ cái nha hoàn Thang Viên thì không còn nha hoàn nào khác . Thang Viên là nha hoàn bên người của Sở Minh Yến , nàng đối xử tốt với nhị gia cũng vì muội muội của hắn .

Vô luận là nhị gia đầu óc bình thường hay có vấn đề , Thang Viên chưa từng có ý nghĩ xấu . Mệnh của Thang Viên là do Sở Minh Yến cứu được , mà vị muội muội này luôn xem nhị gia như con mắt của mình , vì vậy Thang Viên cũng đem hắn xem như con mắt của nàng .

Thang Viên thật tâm chân thành chăm sóc cho nhị gia , lại luôn bị nhị thiếu phu nhân hiểu lầm . Trước đó nhị thiếu phu nhân cảnh cáo nàng phải an phận mà thu hồi tâm không nên có . Thang Viên nghĩ như vậy trong lòng hoảng sợ .

Trần Y Y thấy sắc mặt Thang Viên đổi tới đổi lui , nhịn không được cười một trận trong lòng . Trong mắt của nàng Thang Viên chính là đứa nhỏ mười mấy tuổi , quan sát một chút liền có thể hiểu rõ tâm tư của nha đầu này .

Trần Y Y học theo giọng điệu của nguyên chủ , quay người đối mặt với Thang Viên " Ta thấy khí trời hôm nay cũng không tốt lắm , cũng không nên để nhị gia chạy loạn khắp nơi , vạn nhất đυ.ng phải người nào đó , ngươi có chịu trách nhiệm được không ? "

Thang Viên nghe vậy sắc mặt trắng bệch , nàng cũng biết nhị phu nhân không tốt như vậy nói loại chuyện này . Thang Viên đáp lại vâng rồi dẫn Sở Trác và Trần Y Y trở về viện .

Theo đạo lý , Sở Trác là một tên ngốc . Nhưng nhìn sự bề thế của Sở gia , cũng không đến nỗi không thể lấy được vợ cho hắn . Nhưng là Sở Trác không chỉ có ngốc mà lại còn chút điên loạn .

Đại đa số thời gian hắn đều im lặng , tựa như một khúc gỗ không có tình cảm gì . Vô luận người ta nói cái gì , làm cái gì hắn một chút phản ứng cũng không có . Thậm chí bị người ta đánh chửi , hắn cũng không phản bác.

Cảm giác giống như hắn đắm chìm trong thế giới tự bế của riêng mình . Nhưng mà cũng có những lúc , Sở Trác lại đột nhiên phát điên , mà loại bệnh điên này chỉ khi gặp phải những hoàn cảnh đặc biệt mới phát sinh . Tỉ như : Đột nhiên trời đổ mưa giông , Sở Trác tự mình uống rượu , hay là có người chạm vào vết thương cũ trên đầu hắn.

Lúc trước sau khi Sở Trác trở nên ngốc , cũng không mấy khi phát bệnh điên . Có một lần Sở gia không chú ý , một mình Sở Trác chạy ra bên ngoài đúng lúc lại gặp một đám hùng hài tử . Hùng hài tử lấy tảng đá đánh Sở Trác , ngay từ đầu Sở Trác cũng không có ý định đánh trả lại , trên người bị thương máu me đầm đìa cũng không lên tiếng .

Nhưng mà không biết là đứa nhỏ nào, không cẩn thận nện đá lên vết thương cũ sau ót của hắn . Sở Trác không để lộ biểu cảm gì trên mặt , bởi vì vết thương đau đớn khủng khϊếp mà trở nên vặn vẹo .

Sau đó cả người hắn như phát điên , hắn đột nhiên đưa tay bóp cổ đứa bé đó , thiếu chút nữa đã trực tiếp bóp chết đứa nhỏ . Bởi vì bộ dáng lúc đó của Sở Trác quá mức đáng sợ . Dẫn đến về sau Sở gia nguyện ý bỏ ra nhiều tiền cũng không có cô nương nào nguyện ý gả cho hắn .

Đây cũng là nguyên nhân , Sở gia cảm thấy nguyên chủ bị thua thiệt

Trần Y Y đi theo sau lưng Thang Viên cùng Sở Trác , nhìn phía trước dáng người phiêu đãng của Sở Trác . Nàng có chút thương hại hắn , thương hại hắn gặp thê tử như nguyên chủ . Nếu không phải vì nguyên chủ , hắn cuối cùng cũng không thê thảm đến thế .

Hiện tại nàng đã thay thế nguyên chủ tới đây , mặc dù nàng không có cách nào cho hắn một nương tử ấm áp . Nhưng nàng tuyệt đối sẽ không giống nguyên thân mà tổn thương hắn .