Chương 2

Sở dĩ nguyên chủ cùng những người khác không khách khí đối với Sở gia như thế , đơn giản là cảm thấy nam chính đã tử trận trên chiến trường , mà Sở gia lại không còn một người đàn ông nào chống lưng .

Nhưng mà bọn họ không biết được là nam chính hai năm nay không có tin tức , không phải bởi vì hắn đã tử trận ở chiến trường mà là vì hắn đang giúp hoàn đế làm công việc bí mật .

Ở đây một số người nhân lúc khi dễ Sở gia , nam chính lại vì bảo vệ quốc gia mà chịu nhục nhã .

Đây cũng là lý do sau khi nam chính bình định nội loạn trở về , khi biết Sở gia bị diệt môn liền trở nên hắc hoá .

Nghĩ đến hắn vì nước nhà nỗ lực rất nhiều , thiếu chút nữa thì mất mạng , nhìn lại thấy kết cục thê thảm của người nhà , nam chính trong vòng một đêm liền hắc hoá . Nam chính về sau trở nên hắc hoá , giống như bị ai hack bắt đầu điên cuồng trả thù .

Trước đó hắn khinh thường sử dụng hack , thủ đoạn nhưng giờ bị hắn từng cái một mang ra .

Nghĩ đến nam chính đem nguyên chủ treo tại cửa thành tra tấn , Trần Y Y nhịn không được run một cái . Thời điểm Vân Bích trở về , vừa vặn thấy Trần Y Y run lập cập

Nàng nghĩ đến việc Trần Y Y bị cảm lạnh , liền đi đến lấy một tấm chăn nhỏ đắp lên cho chủ tử .

Sự việc Vân Bích tìm đại phu đến xem bệnh cho Trần Y Y , vào lúc ban đêm liền truyền đến tai Sở đại tiểu thư .

Trở về sau một ngày dài bận rộn , toàn thân Sở Minh Yến đều mệt mỏi , nhưng vẫn phấn chấn tinh thần bồi lão phu nhân uống thuốc .

Lão phu nhân uống xong chén thuốc , chua sót trong mắt mà nhìn nữ nhi , đối với nữ nhi nhỏ nhất này tràn đầy áy náy .

Lão phu nhân nói khẽ " Yến nhi của ta thật khổ , con cái tuổi này vốn nên ...."

Sở Minh Yến không đợi mẫu thân nói tiếp , liền cắt đứt lời của bà " Con đã nói qua , con không thích cùng nữ nhân hậu trạch tranh đấu lục đυ.c lẫn nhau . Con cảm thấy nay làm việc tuy mệt mỏi một chút , nhưng con kỳ thật rất thích làm việc , mẫu thân không cần vì con mà lo lắng "

Sở Minh Yến nói lời này là thật , tính cách của nàng rất mạnh , không thích bị ràng buộc bên trong hậu viện . Cùng một đám nữ nhân tranh đoạt một nam nhân , nàng lại thích mỗi ngày năng nổ làm việc nuôi gia đình hơn .

Lão phu nhân nghe vậy cũng không nói lại nàng , ngược lại nhớ đến một chuyện khác .

Bà nói " Ta nghe nói Trần Thị bệnh , nên phạt thì phạt nhưng đừng trách móc nàng nặng nề quá . Năm đó nàng gả đến nhà chúng ta , vốn chính là nhà chúng ta thua thiệt nàng ..."

Đối với hôn sự của Sở nhị gia và Trần Y Y . Sở gia vẫn luôn cảm thấy Trần Y Y bị thua thiệt. Cho nên trong hai năm qua , Trần Y Y có làm chuyện gì ầm ĩ họ đều mắt nhắm mắt mở cho qua .

Dù sao gả một cô nương cho một người vừa điên vừa ngốc , trong nội tâm nàng không cam tâm , ủy khuất cũng là chuyện bình thường .

Nếu không phải Sở nhị gia gặp phải tình huống đặc thù , bọn họ cũng không miễn cưỡng gả Trần thị tới . Cũng chính bởi vì tâm lý này của Sở gia , hành động của nguyên chủ ngày càng bốc đồng .

Sở Minh Yến nghe vậy liền nhíu mày , nàng thật rất chướng mắt Nhị tẩu Trần Y Y này . Nếu không phải mẫu thân lòng dạ lương thiện che chở cho nàng , Sở Minh Yến đã sớm làm một hưu thư đem nàng phế đi .

Nhưng nghĩ đến dáng vẻ của nhị ca , đem Trần Y Y phế đi , căn bản về sau không có người nguyện ý gả tới . Năm đó phụ thân cùng huynh trưởng nàng vẫn còn , những người đó cũng dám chế giễu nhị ca nàng .

Nay Sở gia ngày càng xuống dốc , nhị ca càng không có khả năng cưới cô nương tốt làm vợ .

Kỳ thật nêú đại ca còn ở đây , nhị ca có nương tử hay không cũng không cần vội vàng . Nhưng cũng là bởi vì đại ca không có ở đây , nếu nhị ca không sinh đứa bé , e rằng hương hoả Sở gia liền bị cắt đứt .

Nghĩ đến đây ánh mắt Sở Minh Yến tối sầm lại , nàng nói khẽ " Mẫu thân , con tự biết phân phó ."

Hôm sau trời vừa sáng , Đã có người tiếp Trần Y Y ra khỏi tiểu viện . Trần Y Y đối với việc này cũng chẳng suy nghĩ gì nữa , nàng cùng Vân Bích thu thập sơ qua một chút , liền theo quản gia ra khỏi tiểu viện .

Nàng cũng không lập tức trở về Nhị gia viện tử , mà là theo quản gia một chuyến đến chỗ Sở Minh Yến .

Hôm nay thời tiết không tệ , ánh dương chiếu lên toàn thân xinh đẹp của Trần Y Y , làm cho nàng vốn tươi đẹp động lòng người lại càng thêm chói mắt.

Sở Minh Yến mặc một thân y phục màu trắng đứng ở hành lang , mặt không chút biểu tình , nhìn Trần Y Y từ xa đến gần .

Sở Minh Yến phi thường không thích gương mặt này của Trần Y Y , bởi vì gương mặt này thật sự rất xinh đẹp , khiến cho nàng cảm thấy một cảm giác Trần Y Y không yên phận .

Lúc Sở Minh Yến chăm chú nhìn Trần Y Y , Trần Y Y đã len lén đánh giá nàng .

Sở Minh Yến không xinh đẹp hơn nguyên chủ , nhưng cũng là một mỹ nhân xuất chúng . Nguyên chủ ngày thường đặc biệt đẹp , nhưng là nàng thiên về vẽ đẹp yếu ớt dịu dàng .

Nhưng Sở Minh Yến lại khác , nét đẹp nàng ấy thuộc kiểu dũng cảm , quật cường .

Thời điểm Trần Y Y đọc tiểu thuyết , đối với Sở Minh Yến rất có cảm tình . Bởi vì tình cách Sở Minh Yến tuyệt đối không giống nữ nhân cổ đại , mà giống nữ nhân hiện đại không ngừng cố gắng vươn lên .

Trần Y Y đọc đến đoạn khi Sở Minh Yến gặp nạn , vì không muốn bản thân bị vấy bẩn nàng ta liền quyết liệt chọn cái chết , quật cường đến mức khó hình dung .

Nàng cảm thấy Sở Minh Yến là một nữ tử đáng khâm phục , tuổi còn nhỏ đã gánh vác toàn bộ gia đình , trở thành chỗ dựa cho mẫu thân và ca ca ngốc .

Bất quá nàng cũng không đồng ý Sở Minh Yến như vậy mà chết đi . Nếu nàng gặp phải tình huống như Sở Minh Yến , nàng liền không muốn như vậy chết đi , có chết cũng lôi kéo người kia chết cùng .

Trần Y Y không tính trở mặt với Sở Minh Yến ngược lại còn muốn cùng nàng ta làm bạn hữu . Bất quá nghĩ đến quan hệ của nguyên chủ cùng Sở Minh Yến , Trần Y Y cảm thấy muốn cùng Sở Minh Yến làm bạn hữu , còn phải trải qua một đoạn đường rất dài .

Chờ quản gia rời đi , Sở Minh Yến trực tiếp đối mặt Trần Y Y nói : "Nhị tẩu , chúng ta đều hiểu biết lẫn nhau , cũng không cần vòng vo để làm gì . Tỷ nếu như muốn rời khỏi Sở gia , cũng không phải là không được . Chỉ cần tỷ nguyện ý vì Sở gia duy trì hương hoả , chờ sau khi tỷ sinh đứa nhỏ ra đời , muội nhất định có cách làm tỷ và nhị ca ly khai . Đến lúc đó tỷ vô luận là tái giá , hay cùng người khác bỏ trốn , muội cũng sẽ không hỏi đến . "

Sở Minh Yến nói ra lời giống như nguyên tác , Trần Y Y cũng không có cảm thấy kinh ngạc . Bất quá nàng cũng không nhớ rõ nguyên chủ trả lời thế nào . Chỉ nhớ đại khái nguyên chủ ngoài mặt đáp ứng nhưng trong lòng không có ý định làm như vậy .

Trần Y Y nhẹ nhàng nâng lên khoé môi , bởi vì bị bệnh nên sắc mặt nàng có chút trắng bệch phối hợp với gương mặt xinh đẹp kia mười phần khiến người ta thương tiếc .

Trần Y Y học theo dáng vẻ mềm mại của nguyên chủ , đầu tiên là ho nhẹ một tiếng sau đó nói khẽ " Muội muội thật đúng là quá trực tiếp , đến nỗi làm ta giật nảy mình. "

Sở Minh Yến nghe vậy nhíu mày một cái , hiển nhiên không có kiên nhẫn cùng Trần Y Y nói lời vô nghĩa .

Sở Minh Yến dáng vẻ lúc đầu rất xinh đẹp , đáng tiếc một năm nay nàng thật sự rất bận rộn , căn bản không có thời gian để ý bản thân có đẹp hay không , cho nên khí sắc cả người nhìn ra rất kém cỏi .

Sở Minh Yến thường xuyên đi ra ngoài , vì không muốn bị nam nhân quấy rối , nàng đại đa số chỉ mặc nam trang .

Sở Minh Yến không vui nói " Ta còn có rất nhiều việc , không có thời gian ở đây cùng tỷ nói lời vô nghĩa ."

Trần Y Y nghe được nàng nói như vậy không thể làm gì khác nói "Vậy thì tốt , ta đồng ý với muội . Bất quá muội phải đáp ứng với ta , không thể đem ta giam lại , cũng không thể cắt xén ngân lượng của ta ."

Trần Y Y một bên sảng khoái đáp ứng , một bên ở trong lòng nghĩ thầm " Dù sao nửa năm sau , thiên hạ liền trở nên rối loạn. "

Đến lúc đó cũng không có người quan tâm nàng có sinh đứa nhỏ hay không, có cùng Sở nhị gia động phòng hay không .

Sở Minh Yến không nghĩ đến nàng đáp ứng một cách dứt khoát như vậy , nhịn không được nheo mắt lại nhìn nàng một lần .

Xác định Trần Y Y là thật lòng đáp ứng nàng nhíu mày nói " Tỷ tốt nhất đừng ra vẻ , rồi lại chuẩn bị tiếp tục khi dễ nhị ca ta . Nếu để ta biết được tỷ lại khi dễ nhị ca , đến lúc đó cũng không đơn giản chỉ là đem nhốt lại ."

Nói xong lời uy hϊếp , Sở Minh Yến hừ lạnh một tiếng , sau đó xoay người trở về phòng mình .

Trần Y Y nhìn , thấy bóng dáng Sở Minh Yến biến mất sau cánh cửa , nhịn không được lắc đầu cười khẽ một tiếng .

Nàng là người phi thường sợ người ta phiền toái , nếu không phải lo lắng ngày sau Sở gia xảy ra chuyện , nam chính sẽ đem khoản nợ này trút lên đầu mình .

Trần Y Y hiện tại thật muốn thu thập đồ vật , vứt toàn bộ cái Sở gia tự mình chạy trốn . Nhưng nghĩ đến kết cục thê thảm của nguyên chủ , nếu nàng cứ như vậy một mình chạy .

Lấy tính cách hắc hoá về sau của nam chính , nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng . Nguyên chủ năm đó vì không muốn bị nam chính bắt được , mai danh ẩn tích trốn ở một nơi thâm sơn cùng cốc , cuối cùng vẫn bị nam chính tìm thấy bắt đi .

Trần Y Y cảm thấy trốn được nhất thời cũng không trốn được cả đời . Nàng thật vất vả mới được trùng sinh , không nguyện ý sống dư sinh , lo lắng sợ hãi trong lòng đều là bóng ma nam chính .

Tối đó nàng suy nghĩ một đêm , vẫn không thể cứ như vậy trốn đi một mạch . Coi như nàng muốn chạy trốn , cũng phải bảo đảm người Sở gia không chết , thời điểm nam chính phong quang khải hoàn trở về .

Lúc đó nếu người Sở gia đều còn sống , nam chính cũng không giống như trong tiểu thuyết đồng dạng hắc hoá . Nàng cũng sẽ không phạm tội gì đáng chết , làm cho nam chính đem thay ngốc phu quân đem nàng bỏ .

Nàng liền có thể đắc ý rời đi , sau đó thời gian đều nghĩ cho mình .

Hiện tại người Sở gia cũng không đem bỏ nàng , bởi vì đem nàng bỏ đi nhị gia cũng không lấy được nương tử . Nhưng chờ đến lúc nam chính trở về , mọi chuyện liền khác nhau .

Nam chính khi trở về , đã trở thành tướng quân lập công lớn . Lúc đó tuyệt đối có một đám người , vì muốn nịnh bợ nam chính đem nữ nhân hướng tới Sở gia .

Mà nàng cái người khi dễ Sở nhị gia , liền không còn trọng yếu nữa . Nghĩ như vậy Trần Y Y ra khỏi viện của Sở Minh Yến .

Nàng vốn cho rằng dựa trên ký ức của nguyên chủ , nàng có thể tự mình trở về , lại đã quên mình chính là có bệnh mù đường .

Nàng đi tới đi lui , liền phát hiện bản thân lạc đường . Lúc này Trần Y Y đứng dưới gốc cây đào nhìn , thấy đầu cành vừa vặn nở hoa , nhịn không được muốn nhón chân bẽ gãy một nhánh .

Mà lúc này một thân ảnh thoáng nhìn gầy gò từ bên cạnh cửa nhỏ đi ra . Người kia đi rất nhanh , Trần Y Y chưa kịp nhìn rõ bộ dạng hắn , đã bị hắn đυ.ng một cái thực mạnh .

Tại lúc Trần Y Y bị đυ.ng ngã té sấp xuống , theo bản năng buông lỏng nhánh cây trong tay ra. Trong phút chốc , hàng loạt cánh hoa đào rơi xuống ..

Mưa hoa đào đồng dạng màu hồng tung bay , rơi xuống đầy đầu , đầy mặt nàng , đồng thời cũng rơi xuống người kia một thân hoa đào .

Trong nháy mắt lúc bị ngã xuống , phản ứng đầu tiên Trần Y Y lần này là khẳng định rơi xuống rất đau .

Nàng không sợ người , không sợ ma quỷ , chỉ là rất sợ đau . Nhưng làm cho nàng thật không ngờ được chính là , lúc té xuống lại không cảm thấy đau .Chẳng sợ lúc này trên người , còn có một người đè lên . Bởi vì người đυ.ng trúng nàng thật sự phi thường gầy , phi thường nhẹ.