Chương 4

Trần Y Y đi theo Thang Viên cùng Sở Trác , cuối cùng cũng về đến viện của mình . Vì lần tới không còn lạc đường nữa , nàng còn cố ý đi những nơi phụ cận vòng vo vài lần .

Nếu bị người khác biệt được nhị thiếu phu nhân nàng , ngay cả viện của mình cũng không biết ở đâu , tuyệt đối sẽ rước đến nhiều phiền toái không cần thiết . Thời điểm Trần Y Y trở về , Vân Bích đã sắc thuốc xong ở nhà bếp nhỏ , nàng rất xa liền có thể ngửi được một cỗ mùi thảo dược nồng đậm .

Mùi vị kia làm nàng nhớ đến mùi trên người Sở Trác , trên người hắn cũng là một cỗ mùi thảo dược nồng đậm . Trước khi xuyên qua , thân thể Trần Y Y cũng không được tốt . Nàng mặc dù không có cả ngày uống thuốc , nhưng là cũng thường xuyên tiếp xúc với các loại thuốc , trong lòng nàng thực chán ghét việc uống thuốc .

Đến nay có thể xuyên qua , đồng thời xuyên qua một người khoẻ mạnh , Trần Y Y thật ra hết sức hài lòng . Không ai có thể lý giải nỗi thống khổ của nàng , thân thể trước kia thường xuyên bị bệnh tật , nay ngẫm lại liền cảm thấy phiền chán một phen .

Bởi vì từ nhỏ thân thể nàng không tốt, dẫn đến nàng thường xuyên bị người khác chê cười cùng khi dễ . Trần Y Y vốn là thân thể yếu ớt , cha mẹ lại không thực quan tâm nàng , tính cách trở nên ích kỷ . Nàng gặp phải loại chuyện gì , phản ứng đầu tiên chính là tự bảo hộ bản thân . Bởi vì nếu nàng không bảo hộ được mình , căn bản cũng không có người khác bảo hộ nàng .

Cho nên hiện tại sau khi xuyên qua , phản ứng đầu tiên của nàng chính là chạy trốn . Nhưng liên tục cân nhắc chuyện phát sinh về sau , nàng lo lắng Sở Hủ gϊếŧ nàng , đành phải không cam lòng mà lưu lại .

Trần Y Y sau khi về phòng , nhìn thấy Sở Trác ngồi trên giường nhỏ . Lúc này Sở Trác đàng hoàng ngồi đó , ánh nắng ấm áp từ cửa sổ chiếu vào , vừa vặn chiếu lên chỗ giường nhỏ hắn đang ngồi . Hắn ngồi ủ ấm dưới ánh mặt trời , màu da càng trở nên khó nhìn .

Trần Y Y nhìn bộ dáng của hắn , có cảm giác giống một loại Vampire ở phương đông . Sở Trác lông mi rất dài rất mềm mại , thời điểm hắn buông thõng con người thoạt nhìn như cánh quạt đang xoè ra .

Trần Y Y đột nhiên có cảm giác , Sở Trác rất giống bản thân nàng trước kia . Đều có một khối thân rách nát , đều liên lụy người khác . Nhưng Sở Trác so với nàng còn thảm hơn , lúc nàng ngã bệnh sẽ cảm thấy đau khổ , còn có thể yên lặng rơi nước mắt . Còn Sở Trác ngay cả bản thân đang khó chịu cái gì cũng không biết .

Thế giới của hắn hẳn là chỉ có một màu sắc , hoặc là trống rỗng một mảnh màu trắng , hoặc là tối đen như mực . Không ai có thể tiến vào thế giới của hắn , mà hắn cũng chẳng muốn tiến vào thế giới của người khác .

Trần Y Y thở dài nhìn hắn lắc đầu nói "Nhóc đáng thương ."

Mặc dù thân thể nàng hiện tai rất khoẻ mạnh , nhưng dù sao cũng là nữ nhân không có sức mạnh , nàng tính ngày mai bắt đầu cố gắng rèn luyện thân thể .

Cái gọi là thân thể là tiền vốn cách mạng , vì về sau không sinh bệnh chịu tội , cũng vì thời điểm chạy trối chết có thể lực , rèn luyện là một chuyện phi thường trọng yếu . Đương nhiên lúc nàng muốn rèn luyện , cũng phải kéo tên Sở Trác ngốc này đi cùng .

Nàng không có khí lực cõng hắn đi đào chết . Nếu đến lúc đó hắn còn bộ dạng bệnh tật thế này , nàng không biết vào thời khắc mấu chốt nàng có thể vứt bỏ hắn được hay không . Thời gian nửa năm , nói ngắn không ngắn , nói dài không dài .

Nàng còn muốn tìm cách tại lúc trước khi thiên hạ đại loạn mang toàn bộ Sở gia chạy trốn . Bất quá địch y của Sở Minh Yến đối với nàng , chỉ so với vài lời nói nhất thời không thể thông suốt . Nàng sẽ không ngu ngốc nói cho Sở Minh Yến biết , nửa năm sau tam hoàng tử muốn tạo phản . Chúng ta nên thừa cơ hội chạy trốn nhanh đi .

Trần Y Y cảm thấy nếu nàng nói như thế , Sở Minh Yến có thể hay không tin tưởng nàng ? Cho dù nàng ta tin tưởng nàng , thì hoàn cảnh của nàng tuyệt đối đáng lo . Nói không chừng bị xem như yêu quái , bị trói lại rồi mang đi thiêu sống .

Trần Y Y vừa nghĩ vừa đánh giá đồ vật xung quanh . Mặc dù Sở gia không còn hưng thịnh như trước , nhưng kỳ thật đối với nguyên chủ thực không tệ. Bởi vì tiền mỗi tháng của nàng từ lúc gả đến cho đến bây giờ chưa từng bị giảm bớt .

Trần Y Y đi tới , phát hiện một cái tủ nhỏ bị khoá . Lúc đầu nàng không nhớ bên trong là cái gì , nhíu mi nghĩ một hồi mới nhớ ra , đây là kim khố của nguyên chủ . Trần Y Y dựa vào trí nhớ mơ hồ , tìm trên bàn trang điểm thấy một cái chìa khoá , sau đó đưa tay lên mở ra .

Nguyên chủ lo lắng Sở Trác chạm loạn vào đồ đạc của nàng , liền đem những vật đáng giá , ngân lượng , trang sức vàng bạc khoá lại . Trần Y Y mặt không đổi sắc quan sát kim khố của nguyên chủ , còn phát hiện khoá trường mệnh nguyên chủ cướp đoạt của Sở Trác .

Khoá trường mệnh này trước đây là đồ vật của Sở Trác , nguyên chủ vô tình nhìn thấy , liền muốn chiếm thành của mình. Trước đó lão phu nhân từng hỏi qua nguyên chủ , có thấy qua khoá trường mệnh của Sở Trác hay không ?

Nguyên chủ nghe vậy mặt không đỏ tim không đập nói chưa từng thấy qua. Còn nói Sở Trác tự mình cầm chơi không cẩn thận làm mất rồi .

Đối với phẩm chất thấp kém của nguyên chủ , Sở Minh Yến trong lòng thực rõ ràng . Nhưng là vì không muốn nguyên chủ trách móc nhị ca nặng nề , nàng chỉ có thể im lặng làm bộ như không biết . Nhưng là nàng có nhẫn nại như thế nào , nguyên chủ cũng lại khi dễ nhị ca nàng .

Chỉ cần lão phu nhân hay Sở Minh Yến cho nguyên chủ sắc mặt không tốt, ban đêm sau khi nguyên chủ trở về viện , liền sẽ nghĩ nhiều biện pháp nhục nhã Sở Trác . Nguyên chủ không lưu lại vết thương trên người Sở Trác , lại tìm nhiều biện pháp khi dễ hắn . Mà lại không thể tìm thấy chứng cứ nguyên chủ vũ nhục Sở Trác .

Tỉ như mùa đông cho Sở Trác đi chân trần , tỉ như dùng nước lạnh tưới lên người Sở Trác . Trần Y Y càng hồi tưởng càng tức giận , nàng tự nhận bản thân không phải là người tốt , nhưng khi thấy thủ đoạn của nguyên chủ liền muốn buồn nôn .

Trần Y Y chưa bao giờ cảm thấy chán ghét , thậm chí hận một người đến như vậy , đến mức muốn gϊếŧ chết nàng ta . Nhưng nàng tuyệt đối không thể làm như vậy , không có cách nào nhục nhã người khá đến ranh giới cuối cùng . Trần Y Y đột nhiên cảm thấy phiền chán , tâm tình tốt đẹp bị nguyên chủ vét sạch hết .

Nếu trên đời này có quỷ thần thì tốt biết mấy , nàng nhất định khiến cho nguyên chủ nếm thử tư vị bị người ta nhục nhã .

Nguyên chủ hết sức trân quý những món trang sức này , Trần Y Y liền đem toàn bộ trang sức này đập nát . Nguyên chủ ghét bỏ Sở Trác như vậy , không nguyện ý cùng hắn thân cận , nàng liền đối với Sở Trác thật tốt .

Nếu hồn phách của nguyên chủ bên cạnh nàng lúc này , liền có thể bị ý nghĩ tức giận của Trận Y , tức chết một lần nữa . Trần Y Y cảm thấy suy nghĩ của mình hết sức ngây thơ , nhưng là tay vẫn không kìm chế được đập vỡ một cái vòng ngọc . Sau khi đập xong , nàng liền cảm thấy hối hận.

Vòng ngọc đập vỡ liền không thể đổi thành tiền . Vốn đợi lúc thiên hạ đại loạn , nàng liền lấy trang sức này đổi thành tiền . Bất luận là thời loạn hay thời bình , tiền tuyệt đối là không thể không có .

Vân Bích nghe thấy động tĩnh bên trong phòng , liền tiến từ bên ngoài vào . Nàng còn tưởng rằng nhị gia làm cho tiểu thùy tức giận . Nàng lo lắng tiểu thư không có tâm trạng liền đánh chửi nhị gia .

Các nàng vất vả lắm mới từ cái viện nát kia đi ra , hiện tại không thể phạm sai lầm gì khiến đại tiểu thư tức giận . Nhưng mà lúc nàng vào , cũng không thấy cảnh tượng đã dự đoán .

Trần Y Y một tay nâng má , ngồi kiểm kê trang sức cùng vàng bạc của nàng . Sở Trác thì đang ngồi ngốc một góc nhỏ trên giường , đang quan sát cánh tay mình đến ngẩn người .

Trước đó từ lúc Sở Trác chạm vào tay Trần Y Y , về sau lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào tay mình . Sau khi trở về Thang Viên thấy hắn như vậy ,cho rằng hắn bị thương . Nhưng khi nàng tỉ mỉ kiểm tra lại không nhìn thấy nơi nào bị thương .

Thang Viên hỏi Sở Trác tay làm sao vậy , Sở Trác cũng không trả lời , cuối cùng vẫn không thể biết là bị làm sao .

Buổi trưa, Thang Viên mang đồ ăn từ phòng bếp đến . Từ khi Sở Minh Yến gánh vác chuyện gia đình , một nhà bọn họ không thể lại cùng nhau ăn cơm .

Bởi vì nguyên chủ ghét bỏ lão phu nhân có bệnh , sợ lão phu nhân lây bệnh qua cho nàng . Sở Minh Yến thường xuyên ăn ở bên ngoài , cũng không hỏi đến chuyện này .

Trần Y Y cảm thấy tình trạng như bây giờ cũng tốt , nàng bây giờ còn chưa nghĩ kỹ phải như thế nào có được hảo cảm của lão phu nhân . Mặc dù biết lão phu nhân là người tốt có thể dễ dàng sống chung , nhưng nàng không thể biểu hiện quá đột ngột . Trần Y Y cảm thấy từ từ sẽ đến .

Trần Y Y dựa theo bộ dáng ký ức của nguyên chủ , yên lặng ngồi ăn cơm và đồ ăn của mình , đối với Sở Trác như nhìn không thấy . Thang Viên bên cạnh hầu hạ Sở Trác , thỉnh thoảng hầu hạ hắn ăn mấy ngụm . Sở Trác lúc ăn cái gì , động tác đều rất chậm , thậm chí có lúc còn không nguyện ý há miệng . Trần Y Y ăn sắp hết bữa cơm , hắn chỉ mới ăn có hai ba ngụm .

Mà ngụm cơm thứ ba đút cho hắn liền ngậm trong miệng , một mực không chịu nuốt xuống .

Thang Viên nhìn qua Trần Y Y , nhịn không được có chút sốt ruột , lo lặng nhị thiếu phu nhân thấy vậy liền không vui . Nhưng mà nàng càng nôn nóng thì nhị gia liền càng không chịu nuốt .

Trần Y Y cười thầm trong lòng , nàng làm ra bộ mặt hứng thú , dáng vẻ ghét bỏ đối với Thang Viên nói " Đưa đây cho ta , có khó đút như vậy sao ? Nhìn tay chân ngươi thật vụng về. "

Thang Viên nghe vậy lập tức nhớ đến chuyện , nhị thiếu phu nhân cho nhị gia ăn muối .

Khuôn mặt nàng sợ hãi nhìn về phía Trần Y Y , thực sợ hãi Trần Y Y ép buộc Sở Trác . Nhưng mà cho dù nàng không nguyện ý cũng không có cách nào từ chối , chỉ có thể run rẩy đem chén đưa cho nàng .

Trần Y Y đương nhiên biết rõ Thang Viên đang suy nghĩ gì , bất quá nàng cũng không thèm để ý những chuyện như thế . Trần Y Y ngồi vào chỗ kế bên Sở Trác , nàng trước kia thân thể cũng không khoẻ mạnh , một chút dầu cũng không ăn được . Chỉ thích đồ ăn thanh đạm .

Nàng nghĩ thân thể mình và Sở Trác không sai biệt lắm , vì thế đem cơm làm mềm ra , sau đó chan vào thêm một chút canh gà , cơm càng mềm thì càng dễ nuốt . Chan thêm canh gà làm tăng thêm hương vị . Canh gà đối với người thường là mỹ vị , còn đối với người yếu dạ dày như nàng chỉ cảm thấy toàn dầu mỡ . Nếu lấy thân thể trước kia nàng tuyệt đối không ăn một ngụm .

Trần Y Y muốn đút cơm cho Sở Trác ăn , bất quá chỉ là tâm huyết dâng trào mà thôi , cũng không có mong đợi là hắn sẽ ăn . Nàng nghĩ nếu Sở Trác không muốn nàng đút cho ăn , nàng sẽ giả bộ tức giận xoay người rời đi . Sau khi nàng rời đi , Thang Viên liền có thể an tâm đút cơm cho Sở Trác ăn.

Nhưng làm cho Trần Y Y không ngờ được tới chính là , lúc nàng đưa muỗng cơm đến bên môi đồ ngốc , đồ ngốc thế nhưng lại há miệng ăn . Ba người đang ngồi liếc mắt nhìn nhau , đều là vẻ mặt kinh ngạc không thôi .

Vân Bích liền cao hứng nói " Nhị gia quả nhiên là thích thiếu phu nhân. "

Thang Viên cũng hết sức kinh ngạc , nghe xong lời nói của Vân Bích trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng . Nàng cảm thấy đây nhất định là trùng hợp , nhị gia chỉ là vừa khéo lúc đó cũng muốn ăn . Nàng mới không cảm thấy , nhị gia thích loại nữ nhân ác độc này . Cho dù hiện tại nhị gia bị ngốc , cũng sẽ không thích nữ nhân kia .

Sở Trác bình thường ăn cái gì cũng rất khó nuốt , bây giờ chỉ cần nhấc môi mỏng một chút liền nuốt xuống ngay. Trước đó hắn một mực không chịu nuốt , chắc là bởi vì cơm khó nuốt quá rồi .