Chương 1

Sáng sớm đầu mùa xuân , không gian như tràn ngập trong sương sớm .

Sương sớm từ trên cao bao phủ xuống dưới như một lớp sa mỏng , làm tất thảy cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ .

Cho người ta thấy một sự huyền ảo rồi mông lung thần bí đến khó lường .

Ba cái nha hoàn chiều cao không đồng nhất , ôm một đống đồ vật run run rẩy rẩy mà đi đến phía trước .

Hiện giờ tuy đã là mùa xuân , nhưng sáng sớm vẫn như cũ thật lạnh .Các nàng đi ngang qua một cái sân hẻo lánh , nhịn không được dừng bước chân , sau đó sôi nổi duỗi cổ hướng tới trong viện nhìn .

Viện này thuộc địa phương hẻo lánh trong phủ , bên cạnh là phòng chứa các đồ vật cũ .

Bình thường nơi này vẫn luôn không có người , hiện giờ lại có nhị thiếu phu nhân bị phạt bên trong .

Nhị thiếu phu nhân lớn lên cực kỳ xinh đẹp , kiều diễm động lòng người , chính là kiểu chỉ nhẹ nhàng cười một cái cũng có thể câu hồn phách nam nhân .

Mấy tiểu nha hoàn có gặp qua nàng vài lần , tuy mỗi lần đều đứng rất xa mà nhìn nhưng vẫn như cũ nhìn ra được nhị thiếu phu nhân thật là mỹ mạo .

Các nàng muốn nhân cơ hội này , nhìn thật kỹ vị nhị thiếu phu nhân này rốt cuộc có bao nhiêu xinh đẹp ?

Thấy nhị thiếu phu nhân không phát hiện , lại nhìn sang nha hoàn Vân Bích bên cạnh nhị thiếu phu nhân .

Vân Bích vành mắt đỏ hồng từ biệt viện chạy ra ngoài , bộ dạng mất hồn mất vía .

Thấy vậy nha hoàn có lá gan lớn hơn một chút , nhịn không được đi về phía trước ngăn cản Vân Bích .

Các nàng thoạt nhìn lo lắng dò hỏi Vân Bích :" Vân Bích tỷ tỷ , ngươi làm sao vậy ? Chẳng lẽ nhị thiếu phu nhân lại đánh ngươi ."

Vân Bích lúc này chẳng có tâm tình hồi đáp các nàng , nghe vậy nàng cuối đầu xoa xoa khoé mắt , lại hướng về phía tiền viện chạy đến .

Ba tiểu nha hoàn thấy vậy , quay đầu thoáng nhìn nhau .

Nha hoàn có lá gan lớn , đối mặt với hai nha hoàn kia nói :"Cũng không biết chuyện gì xảy ra ? Từ khi vị nhị thiếu phu nhân này gả đến cửa trong phủ chúng ta liền không có một ngày yên ổn ."

Cái nha hoàn lùn nghe người kia nói vậy , nhịn không được cũng phụ họa theo " Cũng không biết là sao ? Nhị thiếu phu nhân gả đến đây đã hai năm , mà bụng một chút tin tức cũng chẳng có . Ta nghe người khác nói , nhị thiếu phu nhân căn bản không cho nhị gia chạm vào , còn thường xuyên cho nhị gia ngủ dưới đất .

Nha hoàn có lá gan lớn tiếp tục nói " Nàng vẫn luôn không cho nhị gia chạm nàng , còn không phải khi dễ nhị gia chúng ta là một ngốc tử ? Muốn ta nói nàng giữ gìn trinh tiết , nói không chừng là muốn chờ đại gia .......A?!"

Nha hoàn đang nói đột nhiên bị người ta đẩy một cái , hại nàng ta thiếu chút nữa đứng không vững ngã nhào xuống đất .

Đẩy nàng ta chính là nha hoàn bị câm . Hai người dám trước mặt nha hoàn câm nói xấu chủ tử , chính là bởi vì người câm không thể nói càng không thể viết chữ . Các nàng liền nói những lời không dễ nghe , cũng không lo lắng truyền đến tai người khác .

Nha hoàn bị đẩy đối với nha hoàn câm như muốn phát hoả , lại bị một nha hoàn khác lôi kéo lại . Các nàng còn nhiều việc cần làm cũng không cần ở nơi này phí thời gian .

Mà lúc này nhị thiếu phu nhân trong miệng các nàng , đang ngồi ngơ ngác trước một cái gương cũ nát .

Trong gương đầu tiên là một khuôn mặt thập phần hoàn hảo , kiều diễm của thiếu nữ , nhìn dáng vẻ chỉ tầm mười lăm mười sáu tuổi .

Nàng da thịt trắng như tuyết , khuôn mặt khiến người ta không nói nên lời , đẹp tươi động lòng người .

Mắt của nàng căn bản trong trẻo , mị hoặc nhưng giờ phút này thoạt nhìn ra vài tia hoảng sợ trong đáy mắt .

Nàng lại nhấc đôi tay trắng nộm lên , trong gương thiếu nữ cũng nâng tay lên .

Sau đó nàng dùng tay ấn lên làm trán có chút đau , đôi lông mày thanh tú gắt gao nhíu chặt .

Từ khi nàng mở mắt ra đã tiếp nhận một lượng lớn ký ức không thuộc về nàng , đang bắt đầu ở trong đầu nàng trào dâng .

Ký ức điên cuồng đè ép , buộc nàng phải tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, làm hại nàng hỗn loạn một khoảng thời gian ngắn .

Thời điểm khi vừa tỉnh dậy , nàng còn không biết chuyện gì đang xảy ra .

Thẳng đến giờ phút này nhìn thấy khuôn mặt xa lạ trong gương , mới rốt cuộc nhận ra rằng nàng thế mà lại xuyên qua .

Trách không được xung quanh tại sao lạ lẫm đến thế? Trách không được trong đầu nàng lại có ký ức của người khác .

Chờ đến lúc Vân Bích mời đại phu đến, đã là hơn nửa canh giờ sau .

Trần Y Y đã khôi phục lại trạng thái bình thường , lúc này ở trong sân đánh giá hoàn cảnh nơi này .

Vân Bích hơi kinh ngạc mà nhìn Trần Y Y , thấy nàng không màng thân thể không khoẻ mạnh mà đứng bên ngoài để gió lạnh thổi tới .

Vân Bích nôn nóng mà chạy qua , ngữ khí ôn hoà mà nói với Trần Y Y " Thiếu phu nhân bên ngoài có gió lạnh , chúng ta mau vào trong đi ? "

Trần Y Y nghe vậy nâng lên con ngươi đen như mực , nhàn nhạt lướt qua người Vân Bích liếc mắt một cái .

Con ngươi nàng đặc biệt đẹp , thời điểm nghiêm túc nhìn người khác , cho người ta một cái liếc mắt , cảm giác nhìn cả đời cũng được .

Vân Bích thân là nữ tử , nhìn nàng trong một thời gian dài , cũng không tránh khỏi mặt đỏ tim đập .

Trần Y Y biết nha hoàn trước mặt này, là người bên cạnh nguyên chủ thập phần đáng tin cậy .

Nàng nghe Vân Bích nói , biết được Vân Bích thật tâm quan tâm nàng , vì thế liền nghe lời cùng Vân Bích vào phòng .

Cho tới bây giờ Trần Y Y vẫn còn kinh ngạc , kinh ngạc vì nàng thế nhưng lại xuyên qua , hơn nữa là xuyên qua một quyển tiểu thuyết nàng vừa mới xem .

Nàng xem qua quyển tiểu thuyết này , là một quyển tiểu thuyết nam tôn xuyên không .

Chủ yếu là quá trình giải thích sau khi nam xuyên việt , làm thế nào trưởng thành ở dị thế , làm thế nào tạo ra một thế hệ chiến thần , đồng thời thiết lập một sự cố khổng lồ cho hậu cung.

Chuyện xưa thật có kết cấu khổng lồ ,có sự tranh chấp quyền lời các quốc gia , có triều đình ngươi lừa ta gạt , có nước mắt nữ nhi tình trường.

Lúc trước sỡ dĩ Trần Y Y đọc bộ tiểu thuyết này là bởi vì vào thời điểm đó nó rất hot .

Sau khi đọc , mới biết mình và pháo hôi nữ phụ cùng tên .

Bất quá lúc đó Trần Y Y cũng không suy nghĩ nhiều , lúc bình thường nàng đọc tiểu thuyết rất nhiều , đối với chuyện giống tên cũng không quá để ý.

Trần Y Y làm sao cũng không ngờ tới , một ngày kia mình đột nhiên xuyên vào trong tiểu thuyết , trở thành vật bị hy sinh kia .

Trong tiểu thuyết nam chính là thai xuyên qua , cùng người nhà tình cảm rất tốt .

Thân phận Trần Y Y bây giờ là em dâu nam chính , mà trong điểm là vị đệ đệ ngốc kia của nam chính

Nguyên chủ vốn là tiểu nữ nhi của phú thương thành Đông , Trần Bách Sam .

Bởi vì đó thông phòng sinh ra nên từ nhỏ nguyên thân vốn không được sủng ái mấy .

Thê tử Trần Bách Sam là Trần Lưu luôn ngứa mắt , một mực xem nàng là cái gai trong mắt cái xương trong thịt .

Thời điểm lúc Trần Bách Sam còn trẻ có nhận ân tình của Sở gia .

Về sau nhị Sở gia xảy ra chuyện trở thành ngốc tử , vị hôn thê liền vội vàng chối bỏ hôn ước .

Trần Bách Sam vì không muốn Sở gia mất hết mặt mũi , lúc ấy liền trước mặt mọi người khoe khoang khoác lác, đợi cho đại nữ nhi nhà hắn cập kê, liền mang qua gả cho Sở nhị gia làm vợ .

Nhưng mà mắt thấy tài năng cùng diện mạo đại nữ nhi ngày càng xuất chúng , Trần Bách Sam đột nhiên không bỏ được .

Lấy đại nữ nhi nhà hắn gả cho Sở nhị gia ngốc tử kia quả thực đáng tiếc .

Lại thêm về sau Trần phu nhân nói lời bên gối , Trần Bách Sam liền lấy tiểu nữ nhi thay đại nữ nhi gả qua .

Dù sao hai nữ nhi trạc tuổi nhau , lại không hay xuất hiện bên ngoài , tướng mạo hai người lại giống hệt nhau , hắn cũng không sợ bị người ta nhìn ra cái gì .

Chờ khi tiểu nữ nhi đã gả đi hắn liền đem đại nữ nhi gả đi rất xa .

Về sau nguyên chủ biết chuyện gả thay đương nhiên không vui .

Nhưng nếu nàng không chịu gả đi , liền đắc tội Trần Bách Sam và phu nhân , về sau lại gả cho một mối càng kém hơn .

Nha hoàn Vân Bích bên cạnh nguyên chủ nghe lén thì biết được , Trần phu nhân muốn đem nguyên chủ gả cho Vương lão địa chủ thành Nam làm tiểu thϊếp .

Tuổi của Vương lão địa chủ có thể làm gia gia nàng , vậy mà gả qua cũng chỉ có thể làm tiểu thϊếp .

So sánh hai bên , nguyên chủ vẫn chọn gả thay .

Mặc dù Sở nhị gia là ngốc tử nhưng nàng gả qua tốt xấu gì vẫn là chính thê . Chí ít không có nữ nhân leo lên đầu nàng giương oai .

Nhưng mà từ sau khi nguyên chủ đến Sở gia , Sở gia liền bắt đầu không yên ổn .

Đầu tiên là đại công tử cũng chính là nam chính, xuất thân đi chiến trường lại một đi không trở lại . Sở lão gia đang độ tuổi tráng niên đột nhiên sinh bệnh mà chết , khiến lão phu nhân thương tâm quá độ , thân thể ngày càng ốm yếu .

Nay Sở gia lão phu nhân bệnh , Sở nhị gia lúc ngốc lúc điên .

Cũng chỉ có một đại tiểu thư , gánh vác quản lý cả Sở gia từ trong ra ngoài. Nhưng mà cho dù đại tiểu thư tài giỏi đến đâu , cũng chỉ là một tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi .

Thường xuyên có người vì Sở gia không có người chống lưng , trên phương diện làm ăn buôn bán khi dễ Sở đại tiểu thư .

Mấy cửa hàng của Sở gia ngày càng xuống dốc , cuối cùng không thể không đóng cửa .

Nguyên chủ nhìn thấy tình trạng của Sở gia , liền có tâm tư hồng hạnh xuất tường . Nàng không muốn phụng dưỡng lão phu nhân bị bệnh nặng , càng không muốn chăm sóc phu quân vừa ngốc vừa điên .

Nàng cảm thấy với sắc đẹp của nàng , nàng vốn nên hưởng thụ hết vinh hoa phú quý trên đời .

Một lòng muốn tìm đối tượng mới , nàng thường xuyên chạy ra bên ngoài, sau đó câu dẫn được một vị Cố công tử . Mà vị Cố công tử này , về sau sẽ mang đến cho Sở gia mối tai hoạ diệt môn .

Nay nguyên chủ bị giam tại biệt viện này , là bởi vì nguyên chủ nhân lúc không có người hành hạ Sở nhị gia , lại không cẩn thận bị Sở đại tiểu thư bắt gặp .

Vốn là Sở đại tiểu thư đối với nguyên chủ rất bất mãn , liền mượn cơ hội này hung hăn giáo huấn nguyên chủ một phen , cũng hạ lệnh cho người giam nguyên chủ tại chỗ này từ từ tĩnh tâm nhận ra lỗi lầm .

Cũng bởi vì lần giam lỏng này , làm cho nguyên chủ ghi hận Sở đại tiểu thư , mới dẫn đến kết cục thê thảm của Sở đại tiểu thư về sau .

Ngay khi đó Trần Y Y liền lấy lại tinh thần , nhìn thoáng qua Vân Bích cùng đại phu nói chuyện . Vân Bích so với nguyên chủ lớn hơn hai tuổi , từ nhỏ đã cùng nguyên chủ lớn lên .

Mặc dù diện mạo nàng không mấy phần xuất chúng . Nhưng bàn luận về thêu thùa hay nấu ăn thì nàng làm rất tốt .

Nguyên chủ mặc dù không có phải loại người tốt , đi theo bên người là nha hoàn có trong của hồi môn lại đặc biệt chân thành .

Trần Y Y , nghĩ đến sự việc phát sinh phía sau , nghĩ rằng người này có thể giữ lại bên mình .

Đại phu nói " Nhị thiếu phu nhân bị lây nhiễm phong hàn , sau khi ăn uống mấy thang thuốc , tịnh dưỡng thật tốt mấy ngày liền có thể khôi phục rất nhanh ."

Vân Bích nghe vậy nói một tiếng cảm tạ , sau đó đứng dậy đưa đại phu đi ra ngoài . Trần Y Y đợi cho hai người đi ra , nhìn không được liền nhíu mày .

Dựa theo kịch bản tiểu thuyết , về sau nguyên chủ được thả ra , không chỉ không nhận thức được sai lầm của mình , ngược lại còn đối với Sở nhị gia khắt khe hơn trước .

Vào thời điểm có người , nàng liền giả vờ quan tâm săn sóc Sở nhị gia . Chỉ cần bên cạnh không có người , nàng lập tức thay đổi sắc mặt .Nàng trêu trọc hắn là một tên ngốc tử , lại cố ý cho hắn ăn đồ hôi ô thiu.

Lúc ngủ vào ban đêm , lại cho nhị gia ngủ dưới đất mặc cho trời thật lạnh , lại còn dùng chân dẫm lên trên mặt hắn . Nguyên chủ sau khi thoát khỏi Sở gia , liền không biết xấu hổ cùng vị Cố công tử kia hẹn hò .

Nguyên chủ mặc dù tính cách ti tiện , nhưng xác thực là có một tướng mạo rất tốt .

Cố công tử thân phận bất phàm , sau khi chiếm tiện nghi trên người nguyên chủ , liền đáp ứng nguyên chủ đối phó Sở gia . Nghĩ đến đây Trần Y Y thở phào nhẹ nhàng một hơi , may mắn nàng xuyên qua vào thời điểm tương đối sớm , nguyên chủ còn chưa cùng vị Cố công tử kia cấu kết gian tình .