Chương 10: Ly hôn

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Hạ Hạo Thần làm một học sinh bận rộn, không ở nhà ngốc bao lâu liền quay lại trường học thi không nghỉ.

Lại nói tiếp, cũng hơn mười ngày không gặp dượng.

Tuy mỗi ngày sẽ gọi điện thoại, nhưng không gặp được luôn cảm thấy thiếu cái gì. Bất quá… Như vậy cũng tốt.

Mỗi ngày vội vàng sẽ không suy nghĩ.

Không nghĩ tới, hơn mười ngày này, Hạ gia và Nghiêm gia đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Bởi vì dượng đưa ra ly hôn.

Người thứ nhất không chịu là ông ngoại bà ngoại Hạ Hạo Thần. Hai người già hoàn toàn không muốn tiếp thu, con gái lớn ly dị một người mang con, hôn nhân con gái nhỏ cũng kết thúc, nói sao bọn họ cũng không đồng ý.

Người thứ hai không chịu là mẹ Hạ Hạo Thần. Nàng từ trước đến nay coi em gái là bảo bối, có thể nói nhìn từ góc độ nào đó, tuổi em gái chênh lệch, từ nhỏ là nàng mang lớn, nàng coi em gái thậm chí trở thành con gái, kiên quyết cho rằng là Nghiêm Chỉnh Minh cô phụ em nàng, một hai phải có lý do. Tuy sự thật là vậy, Nghiêm Chỉnh Minh vô pháp mở miệng.

Người thứ ba không chịu là Hạ Lị. Không phải xuất phát nàng yêu hắn bao nhiêu, nàng vốn dĩ yêu nhất chỉ có chính mình. Nhưng nữ nhân trời sinh có giác quan thứ sáu, nàng nhận thấy được có khả năng Nghiêm Chỉnh Minh giấu người nào đó. Nàng trộm xem xét qua di động hắn, không tìm được người khả nghi, nhưng nàng vẫn như cũ có thể xác định. Có một người. Nàng là một nữ nhân kiêu ngạo, mặc kệ nàng yêu hắn hay không, hoà bình chia tay là một chuyện, Nghiêm Chỉnh Minh xuất quỹ là một chuyện khác. Nàng không lo mình bị trả về Hạ gia, thứ nên lấy, nàng nhất định phải được tới tay, tuyệt không thể đồng ý ly hôn như vậy.

Cha mẹ Nghiêm gia tuy không vui con trai lựa chọn, nhưng cũng không nói thêm gì. Hạ Lị con dâu này, nói thật ra hai vị vẫn luôn không thích. Kết hôn nhiều năm, Hạ Lị chưa từng chủ động gọi điện thoại, quan tâm bọn họ, nhiều ít làm cho bọn họ thất vọng buồn lòng. Vì thế hai người đối Hạ gia tìm tới cửa muốn nói lý, dứt khoát làm bộ bọn họ cái gì cũng không biết.

Một đám thân thích Hạ gia ngày thường không thấy được có bao nhiêu gần gũi mấy năm nay Nghiêm Chỉnh Minh tránh không ít, cho nên nghe nói Hạ Lị muốn ly hôn, lộ đầu lên tiếng ủng hộ.

Tối ngày Nghiêm Chỉnh Minh đưa ra ly hôn, Hạ Lị không tránh được kinh ngạc, nhưng rất nhanh nàng cười lạnh một tiếng, nói:

“Ly hôn? Anh chậm trễ tôi nhiều năm như vậy, có thể đơn giản như vậy mà ly hôn?”

Nàng vào chăn cự tuyệt nói chuyện, hắn cười khổ một tiếng, chạy đến phòng Hạ Hạo Thần ngủ. Ngửi hương vị cậu còn lưu lại trong chăn, mỏi mệt biến mất rất nhiều.

Ly hôn ồn ào mười ngày, náo loạn qua mười ngày. Mặc kệ quá trình nháo có bao nhiêu khó coi, hôn nhân này cuối cùng vẫn là ly.

Nghiêm Chỉnh Minh mình không rời nhà, phòng ở, xe, tiền tiết kiệm, toàn bộ về Hạ Lị.

Đối với kết quả này hắn cũng không có dị nghị. Hạ Lị theo hắn nhiều năm là người không tranh, mặc kệ bọn họ có tình yêu hay không, hắn làm chuyện thực xin lỗi nàng, nguyện ý lớn bồi thường nàng. Nàng trừ bỏ yêu mình, còn yêu tiền. Vậy cho hết đi.

Nhưng trong lòng hắn biết, chuyện này không dễ dàng kết thúc như vậy.

Hắn và Tiểu Thần một ngày nào đó sẽ bị biết.

Khi đó, mới là cục diện chân chính đi.

Hạ Lị vừa lòng kết quả này. Vì thế nàng không tính toán truy cứu người sau lưng hắn là ai. Vốn nàng nuốt không trôi, tính toán làm ồn ào, bức ra tiện nhân. Nhưng bị chị nàng khuyên lại.

Chị nàng hôn ly không mệt, không cần biểu hiện như đàn bà đanh đá, nàng cũng già đầu rồi, mỹ mạo không bao nhiêu năm nữa, việc cấp bách là nên lại tìm một người.

Hạ Lị đối nàng nói những lời khác xin miễn thứ cho kẻ bất tài, bất quá “Người đàn bà đanh đá” xác thật thuyết phục nàng.

Lúc này không thuận theo mà tiếp tục truy cứu, không phải có vẻ nàng để ý lại keo kiệt sao?