Chương 43

Nói đến, sau khi thi tốt nghiệp, Lý Thủ Nhất không có dự định dọn trở về phòng của mình, mà Liễu Tịnh Thanh lại ngầm cho phép Lý Thủ Nhất tiếp tục ngủ ké trong phòng và giường của mình.

Liễu Tịnh Thanh còn có một ít công việc chưa làm, liền đi thư phòng, Lý Thủ Nhất cũng đi theo vào thư phòng. Bây giờ nàng không cần học tập, cho nên nàng ngồi vào một cái bàn khác mà thường ngày nàng dùng làm bàn học, chống cằm nhìn Liễu Tịnh Thanh. Lúc đầu vẫn là len lén nhìn, sau đó nhận ra Liễu Tịnh Thanh đang nghiêm túc làm việc liền nhìn không hề kiêng kỵ, càng nhìn càng cảm thấy Liễu Tịnh Thanh giống nhân vật trong tiểu thuyết mình đọc.

Lý Thủ Nhất cảm thấy giống hoàn toàn không phải là ảo giác, bởi vì đây là học bá Phương Văn Thanh đặc biệt chọn lựa cho nàng, nhất thiết phải khiến Lý Thủ Nhất có cảm giác thế vai mạnh, còn chú thích thứ tự xem tiểu thuyết. Lý Thủ Nhất còn chưa biết, còn có tiểu thuyết càng kình bạo, có cảm giác thế vai càng mạnh hơn đang chờ nàng.

Liễu Tịnh Thanh bận rộn một nửa, nhìn về phía Lý Thủ Nhất, muốn biết Lý Thủ Nhất đang làm gì; chỉ là cô ngẩn đầu nhìn thấy Lý Thủ Nhất đang chống cằm nhìn mình ngẩn người.

"Nếu em nhàm chán quá, có thể lấy tiểu thuyết em đọc trước đó ra đọc." Liễu Tịnh Thanh nói với Lý Thủ Nhất.

"Đọc cả ngày mỏi mắt rồi, nhìn mỹ nữ là được rồi." Lý Thủ Nhất nào dám ở trước mặt Liễu Tịnh Thanh lấy loại sách đó ra đọc.

"Hôm nay sao mà em nói năng ngọt xớt như vậy, may mà em là con gái, nếu không nhật định cũng giống ba em, chắc lừa gạt không biết bao nhiêu tiểu nữ sinh." Liễu Tịnh Thanh nói xong lại cảm thấy không đúng, lúc Lý Quân theo đuổi mình không hề nói ngon nói ngọt mà là giả mạo người đàn ông tri kỷ các loại.

"Em và ba em mới không giống nhau!" Lý Thủ Nhất nói có chút không vui, nàng và ba nàng không phải một loại, nàng không thích Liễu Tịnh Thanh đánh đồng mình với ba mình.

"Coi như tôi lỡ lời, thu hồi lời nói vừa rồi." Liễu Tịnh Thanh vốn là một câu nói đùa giỡn, chỉ là nói xong cảm thấy nói như vậy quả thật không tốt lắm, đối với Lý Thủ Nhất mà nói cũng không công bằng.

Lý Thủ Nhất cũng biết Liễu Tịnh Thanh nhất định không phải cảm thấy như vậy thật, sau đó liền cười với Liễu Tịnh Thanh.

Lý Thủ Nhất là một người không ghi thù, Liễu Tịnh Thanh âm thầm nghĩ.

Buổi tối hôm nay, mặc dù Liễu Tịnh Thanh cảm thấy Lý Thủ Nhất có chút kỳ quái, cô tưởng là Lý Thủ Nhất quen cuộc sống bận rộn học tập, đột nhiên rảnh rỗi như vậy có lẽ không thích ứng, cô nghĩ qua mấy ngày sẽ tốt.

Mặc dù Lý Thủ Nhất ôm cánh tay Liễu Tịnh Thanh ngủ giống như trước đây, nhưng động tác giống như trước đây, nội tâm Lý Thủ Nhất vẫn cảm thấy có chút bất đồng, thậm chí còn có một chút cảm giác chột dạ. Nàng không biết tại sao mình chột dạ, chỉ là đọc một cuốn tiểu thuyết mà thôi, nhưng mà nàng cảm thấy hình như mình trở nên trở nên chút kỳ quái.

Ngày hôm sau Liễu Tịnh Thanh lại đi làm. Sau khi Liễu Tịnh Thanh đi làm, Lý Thủ Nhất lại không có chuyện gì làm, nàng cảm thấy mình không nên đọc những cuốn tiểu thuyết kia nữa. Nàng có dự cảm đọc càng nhiều, mình sẽ trở nên càng kỳ quái, nhưng mà nàng vẫn không nhịn được chìa tay lấy một cuốn tiểu thuyết khác.

Có lẽ ngày hôm qua dù sao là lần đầu tiên tiếp xúc bách hợp tiểu thuyết, cho nên đọc vô cùng nghiêm tú, chỉ sợ nhìn sót một chữ, hôm này đọc cuốn tiểu thuyết thứ hai thì đọc nhanh hơn một chút.

Cuốn thứ hai lại là chị em sanh đôi, Lý Thủ Nhất cảm thấy Phương Văn Thanh quả nhiên là tam quan không bình thường, lại cho mình đọc tiểu thuyết như vậy. Nhưng rõ ràng là tiểu thuyết không phù hợp tam quan của mình, nàng lại vẫn đọc say sưa. Đặc biệt là cuốn tiểu thuyết hôm nay, không chỉ có hôm môi miêu tả đặc biệt cặn kẽ, còn có cái loại miêu tả càng sâu hơn, Lý Thủ Nhất thấy em gái đang cởϊ qυầи áo chị, không biết tại sao, chính nàng đều cảm thấy tim đập rộn lên. Nàng đã đọc qua miêu tả cảnh nam nữ trên giường trong tiểu thuyết ngôn tình, khi đó liếc mấy cái liền trực tiếp nhảy qua. Nhưng từ trước đến nay nàng không biết, giữ nữ với nữ cũng được, thậm chí nàng không biết giữa nữ với nữ rốt cuộc có thể thân mật tới trình độ nào. Ôm lòng hiếu kỹ mãnh liệt còn cất giấu nào đó cảm giác thầm kín lại có chút kích động tiếp tục đọc. Độ dài nội dung cảnh trên giường của cuốn này dài mấy trang, Lý Thủ Nhất cứ đọc cứ đọc, nàng cảm giác thân thể mình trở nên có chút kỳ quái, có cái gì đó từ giữa hai chân mình chảy ra. Không có chút kinh nghiệm nào Lý Thủ Nhất lập tức chạy vào phòng vệ sinh kiểm tra; nàng tưởng là kinh nguyệt tới, lấy khăn giấy lau qua, làm sao không phải là máu, là một loại dịch thể ẩm ướt trơn trợt, nàng chưa bao giờ chảy chất lỏng như vậy. Nàng nghĩ đến tiểu thuyết miêu tả như vậy, nhưng rõ ràng là nhân vật trong tiểu thuyết như vậy như vậy mới có, tại sao mình cũng chảy chứ? Lý Thủ Nhất vội vàng đi baidu (giống như google), baidu xong, nhận ra đây tựa hồ là phản ứng sinh lý bình thường, thế nhưng giờ phút này nội tâm Lý Thủ Nhất vẫn giống như một người mới vừa làm chuyện xấu, không biết sao chột dạ. Nàng cảm thấy như vậy không tốt, nhưng mà nhìn cuốn tiểu thuyết trên bàn còn chưa đọc xong, nàng vẫn nhịn không được tiếp tục đọc, cũng may là cuốn này độ dài nội dung này mặc dù rất dài, nhưng chỉ một chỗ.

Bởi vì hôm nay Lý Thủ Nhất đọc tương đối sớm, hơn nữa đọc nhanh hơn hôm qua một chút nên lúc hai giờ chiều hôm nay, nàng đã đọc xong một quyển, nàng lại muốn tiếp tục đọc những quyển tiểu thuyết khác. Lần này nàng không đọc theo thứ tự Phương Văn Thanh cho, mà lại lấy ba cuốn còn lại đều mở ra đọc giới thiệu tóm lược. Chị em gái xong, lại là cô và cháu gái, còn có mẹ kế và kế nữ, còn có mẹ con ruột, cuốn này so với cuốn kia càng nặng khẩu vị. Lý trí Lý Thủ Nhất nói cho nàng biết, không nên đọc những thứ này, nàng có dự cảm mấy cuốn tiểu thuyết này sẽ dẫn dắt mình đi tới một cái vực sâu chưa biết, thế nhưng lại vẫn bị quỷ me hoặc đầu óc rút cuốn mẹ kế và kế nữ kia.

Cuốn này vốn là cuốn Phương Văn Thanh đã dự tính để đọc cuối cùng. Kế hoạch của Phương Văn Thanh là vừa mới bắt đầu không đọc cấm kỵ, dẫn Lý Thủ Nhất vào hố bách hợp trước, rồi mới đọc các loại cấm kỵ huyết thống , các loại cấm kỵ huyết thống đều đã đọc, vậy không có cấm kỵ huyết thống thì càng dễ tiếp thu. Hơn nữa đây tuyệt đối là một quyển tiểu thuyết Lý Thủ Nhất có cảm giác thế vai mạnh nhất, trong tiểu thuyết, bố trí người cha cũng là loại đó sớm chết mất, mẹ kế có lương tâm liền nuôi dưỡng kế nữ, nuôi nuôi liền nuôi ra cảm tình không giống thường, sau đó các loại đẩy ngã cảnh trên giường.

Nếu như nói hai cuốn trước chẳng qua là vỡ lòng, nàng vẫn chỉ thay Liễu Tịnh Thanh vào nhân vật cuốn thứ nhất, thì cuốn này, nàng thay mình và Liễu Tịnh Thanh vào dường như dễ như trở bàn tay, đặc biệt là cảm tình của kế nữ đối với mẹ kế dường như khơi ra đồng cảm sâu trong tâm hồn nàng, cho nên lúc Lý Thủ Nhất đọc quyển này, chấn động so với hai cuốn trước mãnh liệt hơn, cho nên đọc càng chậm.

Nàng thậm chí quên mất nấu cơm, chờ nàng tỉnh lại thần mới phát hiện Liễu Tịnh Thanh cũng sắp về nhà, nàng vội vàng giấu đi cuốn tiểu thuyết nàng mới đọc được một phần ba, chỉ sợ bị Liễu Tịnh Thanh biết.

Nàng giấu cuốn tiểu thuyết trên lầu thượng vốn là gian phòng của mình, sau đó xuống lầu không bao lâu, Liễu Tịnh Thanh đã trở về.