Chương 9

Edit: Bearny

❋ 009. Chìa khóa

Sau khi nuốt xong miếng thức ăn cuối cùng vào trong miệng, Cố Tầm thỏa mãn vỗ bụng. Lúc cô đứng lên duỗi eo một cái, Cố Tầm giật giật cái mũi,kỳ quái nhìn về phía phía bên ngoài cửa sổ.

“Yến tổng?”

“Ừ.”

“Xung quanh công ty có trồng cây thạch nam* sao ạ? Vừa rồi trong không khí hình như có nghe thấy mùi này.”

*Thạch nam thuộc họ cây bụi rậm rạp. Cây có thể cao tới 40cm, lá màu xanh nhạt. Thạch nam tới khi ra hoa sẽ mọc các chùm dày đặc, màu sắc từ hồng, đỏ, tím khiến chúng giống như những chùm lựu đung đưa trong gió vô cùng đẹp mắt.

“Đúng không?” Yến Thanh Hà rất tự nhiên cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình nhét lại vào trong quần, còn ra vẻ rất bình tĩnh “Tôi cũng không rõ lắm, có lẽ là cô ngửi nhầm rồi.”

Cố Tầm nghe vậy nhưng chưa từ bỏ ý định đưa mũi vào trong không khí ngửi ngửi, quả nhiên hương vị nhạt nhạt lúc này đã hoàn toàn không ngửi thấy được. Có lẽ là mình thật sự bị ảo giác, hình mùi vừa rồi cũng không khó ngửi giống mùi hoa thạch nam như vậy, chắc chỉ là cùng loại mà thôi.

“Tổng giám đốc, thật ra bản báo cáo này, tôi nghĩ cần ngài chỉ bảo một chút.” Cố Tầm nhanh chóng lấy chuyện này vứt ra sau đầu, rất nghiêm túc đem báo cáo đặt trước mặt Yến Thanh Hà.

Yến Thanh Hà cũng không ghét bỏ Cố Tầm phiền phức, ngược lại rất kiên nhẫn chỉ rõ vấn đề lại trình bày lại cho Cố Tầm một lần nữa. Sau khi được lý giải vấn đề Cố Tầm đã có ý tưởng mới, nhanh chóng ngồi vào bàn làm việc bên cạnh, đem báo cáo sửa lại toàn bộ.

“Ừ cũng không tồi.” Yến Thanh Hà nhìn Cố Tầm sửa gật gật đầu, khích lệ.

“Đều là do tổng giám đốc chỉ dạy tốt,” Cố Tầm vuốt đầu cười, lúc này trong lòng cô đối với Yến Thanh Hà cũng không còn sợ hãi nữa, giọng điệu tự nhiên cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Phần cơm trưa hôm nay vẫn nên cảm ơn tổng giám đốc lần nữa.”

“Không phải chuyện gì lớn cả.”

Thật ra hắn muốn nói, vậy lấy thân báo đáp đi.

“Tổng giám đốc, hộp cơm kia tôi sẽ rửa sạch sẽ sau này còn trả lại cho ngài.” Cố Tầm sau khi được Yến Thanh Hà nhận lời tâm tình sung sướиɠ mà rời khỏi văn phòng.

Ánh mắt Yến Thanh Hà đuổi theo hình bóng xinh đẹp, đến khi cô hoàn toàn biến mất ở phía sau cánh cửa. Lúc Yến Thanh Hà đang chuẩn bị tiếp tục làm việc, hắn thoáng nhìn vào chỗ cách đó không xa, trên cái bàn làm việc nhỏ có một đồ vật.

Đó là một chuỗi chìa khóa, hẳn là vừa rồi Cố Tầm đặt ở trên bàn rồi quên mang đi.

Yên lặng nhìn chiếc chìa khóa kia vài giây, con ngươi Yến Thanh Hà đột nhiên lòe ra một ý nghĩ, hắn nhớ rõ. Chùm chìa khóa này đúng là giống y hệt chìa khóa cửa nhà Cố Tầm. Nói cách khác, nếu mình có được chùm chìa khóa này thì...

Yến Thanh Hà nhấc hai ba bước chân đi đến chỗ bàn làm việc, nhịn nội tâm kích động xuống đem cầm chìa khóa. Đáng lý ra hắn muốn đem chìa khóa trực tiếp nhét vào trong túi, nhưng khi bình tĩnh lại hắn thấy biện pháp này không phải tốt nhất.

Nếu cô biết chìa khóa biến mất, vì an toàn, Cố Tầm nhất định sẽ tìm người đổi khóa, đến lúc đó chùm chìa khóa này đối với hắn mà nói cũng không còn tác dụng gì.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là... ——

Yến Thanh Hà đi đến bàn làm việc của mình, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái hộp. Bên trong hộp là loại sốp mềm màu đỏ, nó là giá đỡ cho đồng hồ tinh xảo.

Yến Thanh Hà gỡ đồng hồ xuống, tùy ý ném vào trong ngăn kéo, hắn đem chìa khóa trong tay dùng sức ấn lên trên miếng sốp màu đỏ. Lúc lấy ra miếng sốp đã in dấu chìa khóa. Yến Thanh Hà lại đem mặt bên kia cũng đè lên trên mặt khác, cho đến khi dấu chìa in rõ ràng có thể thấy được mới thôi.

Làm xong chỉ cần đem nó đi tìm người làm khóa làm ra một cái mới là được. Hắn xem chìa khóa trong tay mình vừa lúc trở thành một cơ hội hiếm có, hắn có thể lợi dụng chìa khóa này làm lý do, không chỉ có thể tạo cho hắn một cái cơ hội danh chính ngôn thuận để hắn đi tiếp cận bảo bối của hắn, có lẽ còn có thể kiếm thêm môtn ít thiện cảm từ cô ấy.

Đây đích thị là, ngay cả ông trời cũng đứng về phía hắn!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

🐻: Tưởng tượng cái cảnh ổng chu mông lục lọi ngăn tủ cầm cái đồng hồ đắt vcl quăng như quăng rác, để đánh thêm cái chìa khóa nhà của crush là thấy hài rồi!!