Mức giá nhanh chóng bước vào hàng chục tệ, lúc này bầu không khí đã bớt sôi nổi, dù sao mức giá này đã là giá tối đa rồi.
Ngay lúc Thẩm Thiên Tranh gõ búa xuống, bỗng có việc xảy ra.
“Ba mươi triệu.” Một giọng nói vang lên.
“Ba mươi triệu!”
Thẩm Thiên Tranh vô thức lặp lại mức giá, đợi khi cô vừa báo xong mới phát hiện người ra giá là Tần Tắc Sùng.
Hơn nữa còn tăng giá cao thế.
Thẩm Thiên Tranh nhìn anh qua đám người, cả hai nhìn về phía nhau.
Anh nâng giá lên nhiều quá, đúng là có tiền muốn làm gì thì làm, người ở đây cũng oán thầm không khác gì cô, đúng là cậu hai bất cần đời.
Thẩm Thiên Tranh lặp lại mức giá ba lần rồi đóng dấu.
“Chúc mừng.”
Lạc Địch vui vẻ không thôi, anh hai đúng là đã cho họ mặt mũi.
Trong số mười món đồ kế tiếp, thứ phổ biến nhất là đồ hóa trang quay phim, trị giá hàng triệu tệ, cực kỳ thành công.
Đến món đồ thứ ba…
"Trâm phượng sáu đuôi bằng vàng, giá khởi điểm mười triệu tệ."
Lúc giá được nâng lên ba mươi triệu, Tần Tắc Sùng từ từ giơ bảng lên: "Bốn mươi triệu."
Thời gian trôi qua hồi lâu, bầu không khí nơi đây vẫn im phăng phắc.
Rất nhiều người đoán tối nay người này chỉ mua đồ trang sức, chẳng lẽ định tặng cho bà chủ Tần hay sao?
Không ít người biết Tần Tắc Sùng đã kết hôn, trong giới gần như đã đạt nhận thức chung rằng cậu hai nhà họ Tần đã phòng không gối chiếc trong suốt một năm qua.
Họ đều muốn biết cô Tần ý chí sắt đá là người thế nào.
Thẩn Thiên Tranh bình tĩnh gõ búa, tuyên bố Tần Tắc Sùng chiến thắng.
Món đồ thứ hai đếm ngược…
"Đây là vòng tay lục phỉ thúy, giá khởi điểm ba mươi triệu tệ."
Mặc dù giá cao nhưng fan hâm mộ của bà nội Lạc tham dự rất hào hứng, cuối cùng buổi đấu giá biến thành cuộc chơi của những tay nhà giàu.
Tần Tắc Sùng giành lấy vòng ngọc với giá năm mươi triệu tệ.
Lạc Địch từ cười tít mắt biến thành ngơ ngác.