Chương 12

Cậu ấy nhìn Thẩm Thiên Tranh với dáng người lả lướt trên sân khấu rồi lại nhìn Tần Tắc Sùng vẻ mặt tự nhiên, cảm thấy ê răng.

Sao nhìn kiểu gì cũng thấy như anh hai đang cổ vũ cho chị Thiên Tranh thế nhỉ, cố gắng nâng giá để buổi đấu giá này của cô thành công tốt đẹp.

Mùa xuân đến rồi nhưng cũng đừng nên động lòng xuân thế chứ!

Tính cả trước đó Tần Tắc Sùng đã có tổng cộng ba món đồ, đều là trang sức quý báu, thế nên người xung quanh không còn hứng khởi ra giá nữa, tất cả đều muốn xem cuối cùng người này muốn mua mấy món.

Vật phẩm cuối cùng là một chiếc mão phỉ thúy, giá khởi điểm sáu mươi triệu tệ.

Lúc mức giá được nâng lên tám mươi triệu tệ, một vị khách ở bàn khác đã nhìn về phía Tần Tắc Thiên đang nhàn nhã: "Tổng giám đốc Tần không mua ư?"

Anh nghe vậy bèn nhếch môi: "Tôi không có hứng thú với mão đội đầu cho lắm."

Không có anh cố tình nâng giá, cuối cùng những quý ông dự đoán chuyên nghiệp đã đưa ra mức giá tám mươi triệu tệ kết thúc, được một người giàu có ở thành phố Hải mua lấy.