Chương 5: Ưu điểm là hàng to xài tốt

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Thành Dục cũng không biết mình đến tột cùng là xuất phát từ tâm thái gì, mới có thể ở thời gian đi làm download G phiến (GV~). Dù hắn có văn phòng độc lập, nhưng vẫn sẽ có loại cảm giác thấy thẹn?!

Thừa dịp nghỉ trưa, hắn mang tai nghe, lặng lẽ click mở gv đã chọn tốt, ngồi nghiêm chỉnh xem.

—— Dáng người không tồi, so với tiểu tử nhà ta cao hơn, hơn nữa trắng, còn có cơ bắp. Bất quá hài tử ta còn nhỏ đâu thể giống.

—— Oa, trực tiếp ăn sao.

—— Oa, liếʍ nơi đó sẽ sướиɠ?! Chậc chậc, thanh âm này.

—— Đâm vào!!!

——??!!?!?! Phía dưới cái kia có thể sướиɠ???!

—— Ngọa tào?! Một nam nhân bị một nam nhân khác thao bắn?!

Thành ·xử nam· Dục, độc thân mười năm, năm nay hai mươi tám, lần đầu tiên đem đối tượng hắn ảo tưởng đổi thành một nam hài —— cùng hắn sống mười ba năm, không phải thân sinh, nhi tử kêu hắn ba ba mười ba năm.

Đều do Thành Thành tối hôm qua cùng hắn thổ lộ.

Làm một gia trưởng cưng chiều hài tử như thế nào có thể cự tuyệt yêu cầu hôn môi.

Vì thế ngày hôm qua, Thành ·xử nam· Dục, bị cậu đẩy ngã trên giường, ngậm bắn.

Hắn quên không được hương vị môi mềm mại. Cũng quên không được tư vị được cánh môi mềm mại, khoang miệng ướŧ áŧ bao lấy.

Hắn nghiêm túc muốn thao một vị thành niên, còn lσạи ɭυâи một phen, quá kí©h thí©ɧ…

Nhận được nhi tử gửi tin nhắn tới hỏi “Về nhà có cơm chiều ăn sao”, Thành Dục giây tiếp theo trả lời “Có moah moah”, sau đó lập tức lái xe về nhà.

Nhi tử phản nghịch như tại một lần thổ lộ trị hết. Mà nguyên nhân nhi tử phản nghịch đơn giản không phải cầu mà không được.

Nhưng hiện tại hắn phát hiện, cư nhiên là có thể được —— cư nhiên lại biến trở về nhi tử ngoan ngoãn dính người.

Tục ngữ nói hay, tửu tráng túng nhân đảm (rượu mạnh làm tăng sự can đảm của con người).

Sau khi Thành Dục làm tốt đồ ăn, lấy ra rượu lần trước chưa uống xong, rót một chung nhỏ, một ngụm uống xuống. Hắn biết mình dễ say, cũng không dám uống quá nhiều.

Ai ngờ rượu ít như vậy xuống bụng, dạ dày lăn một vòng, hắn liền cảm giác trên mặt có chút nóng lên.

Thành Thành mở cửa vào. Nam nhân ngồi trên sô pha nhịn không được lại uống một chén nhỏ, bị nhi tử thấy, chột dạ cười cười.

“Thành thành, hôm nay làm thịt kho tàu xương sườn con thích ăn nga.”

“Sao ba lại uống rượu, không biết mình một ly ngã sao!”

Thành Thành nhíu nhíu mi, cướp đi chai rượu trong tay hắn, thu hồi, sau đó kéo ba ba đến bàn ăn ngồi xuống.

Thời điểm muốn rút tay lại bị gắt gao nắm.

“…Con đi lấy cơm.”

Thành Thành mặt đỏ hồng, dùng sức tránh thoát.

Thành Dục có chút say lại lập tức lộ ra một bộ biểu tình mất mát, lúc nhi tử lấy xong cơm mới vừa ngồi xuống, một tay ôm người lên đùi.

“Ba ba uy con được không.”

“Ba còn nghĩ con ba tuổi?”

Thành Thành lại tránh tránh, muốn từ trên đùi hắn xuống, lại bị gắt gao ấn.

“Ba còn không ăn cơm?”

“Ta ôm con ăn.”

Thành Thành cảm thấy ngày hôm qua ba ba vẫn bình thường, hôm nay như bị mở chốt gì.

Có thể là do uống rượu……?

Thành Thành cũng lười quản, bị vòng trong lòng ngực liền vòng trong lòng ngực đi, ăn cơm trước.

Thành Dục lại nhịn không được động tay động chân, đặt cằm ở đầu vai cậu, sau đó hôn hôn vành tai, lại cắn cắn, một ngụm ngậm lấy mυ"ŧ mυ"ŧ, tiếp theo vói đầu lưỡi vào ốc tai cậu.

Thành Thành bị động tác này làm cho cả người tê dại, sắp mềm trên bàn cơm.

“…… Ba!”

“Ai.”

“Ăn cơm trước, con đói bụng!”

Thành Thành vỗ rớt tay hắn ý đồ từ vạt áo đồng phục cậu đi vào, quay đầu trừng mắt hắn một cái, lại dẫm một chân hắn, nhân lúc hắn ăn đau trở lại chỗ ngồi.

Thành Dục ngây ngốc cười nhìn nhi tử ăn cơm, trên môi hồng nộn dính chút nước thịt kho tàu, lại duỗi ra đầu lưỡi liếʍ đi.

“Bảo bối nhi mau ăn, ăn xong ba ba giúp con tắm rửa.”

“…………”

Thành Dục uống say không có chỉ số thông minh, không cần để ý đến hắn.

Cuối cùng chờ Thành Thành cơm nước xong. Hắn có điểm gấp không chờ nổi, chén cũng không cho cậu dọn, lôi kéo người áp đến trên sô pha bắt đầu hôn.

Cậu bị hôn cả người có chút ngốc, sớm biết rằng ba ba nhiệt tình như vậy ta nên sớm một chút thổ lộ…….

“Nhẹ, điểm nhẹ! Miệng đều bị ngươi phá ư ——”

Thành Dục không nghĩ cho cậu cơ hội để thở, không thầy dạy cũng hiểu vói đầu lưỡi vào miệng cậu, đảo đầu lưỡi, liếʍ hàm trên của cậu.

Thành Thành cũng cầm lòng không đậu đáp lại, động tác so Thành Dục thuần thục hơn—— hắn bỗng nhiên không cao hứng.

“Con tiếp nhận vài lần hôn?”

Thành Dục dừng lại, có chút hung hỏi.

“…… Không vài lần…”

Thành Thành chột dạ, là loại chột dạ khi hài tử đối mặt gia trưởng.

“Lúc trước lần đó, hơn nữa vừa mới… Ba ba đừng nóng giận được không?”

Nói, Thành Thành tiến lên liếʍ liếʍ môi Thành Dục, sau đó dò ra đầu lưỡi, vói vào miệng Thành Dục, câu dẫn hắn lại tới một lần triền miên hôn môi.

“Yêu sớm là không đúng.”

Cái này lúc hôn môi còn chưa hết ngừng, Thành Dục ngồi trên sô pha, ôm cậu vào ngực, hôn đỉnh đầu cầu. Hắn nghĩ nghĩ lời này giống như có chỗ nào không đúng, vì thế nói một lần:

“Cùng nữ hài tử yêu sớm là không đúng.”

“………”

Thành Thành nghiêm túc xem thường, nắm tay hắn thưởng thức.

“A Thành, con không thể cùng nữ hài tử yêu đương.”

“Được, ta chỉ cùng ngươi yêu đương.”

Hai người lại ở trên sô pha hôn nhau, hôn đến hai bên đều cương cứng, lẫn nhau nhịn không được duỗi tay hướng đũng quần đối phương. Thành Dục nuốt nuốt nước miếng, bắt lấy mông cậu tàn nhẫn xoa nhẹ một phen, ôm người vào phòng tắm.

Nói muốn giúp nhi tử tắm rửa, nhất định phải làm được.

Hắn hai ba cái cởϊ qυầи áo cậu, đi tới xả nước cho Thành Thành, sau khi nước ấm cũng cởϊ qυầи áo của mình.

“Lại đây ba ba giúp con tắm rửa.”

Thành Dục duỗi tay đem người ôm lấy, không còn quần áo ngăn cản, hai người trần trụi mà dán, sau đó hôn môi.

Nam nhân bị nước ấm huân, có chút tỉnh rượu, bỗng nhiên nhớ tới chiều nay xem G phiến.

Hắn muốn thao Thành Thành. Bản năng cùng lý trí đều kêu gào làm người này hoàn toàn thuộc về hắn.

“Bảo bối nhi muốn bị thao sao?”

Thành Dục đổ chút sữa tắm, vuốt Thành Thành, từ đầṳ ѵú đến côn ŧᏂịŧ đều tẩy đến thơm ngào ngạt.

Thành Thành lau bọt, sau đó đi xoa điểu của hắn đã cứng bang bang.

“Bảo bối nhi muốn đại dươиɠ ѵậŧ ba ba thao ngươi sao? Nguyện ý sao?”

Hắn chấp nhất hỏi, đôi tay đã đặt trên mông Thành Thành bắt lấy xoa.

“Muốn…… Ngô, ba ba đem ta rửa sạch sẽ lại thao.”

Thiếu niên bị trêu chọc chịu không nổi, quả thực muốn quỳ xuống ngậm lấy.

Thành Dục rửa sạch sẽ bọt biển trên người Thành Thành cùng chính mình, ôm chân Thành Thành đặt trên eo hắn, làm Thành Thành cả người treo trên người hắn, sau đó ôm người ra phòng tắm.

Thành Dục nhớ lại thủ pháp trong G phiến, ôn nhu đặt người trên giường, hôn hôn môi cậu, lại theo cằm đi xuống liếʍ đến hầu kết, liếʍ mυ"ŧ một ngụm, cảm nhận được Thành Thành nuốt nuốt nước bọt.

“A Thành… Ba ba yêu ngươi. Muốn ba ba liếʍ đầṳ ѵú hay không?”

“Muốn… Ba ba đối ta làm cái gì đều có thể… A… Yêu ba ba…”

Thành Thành cảm nhận được vật cứng Thành Dục chống đùi mình, nhịn không được duỗi tay đi sờ, xoa vài cái, lại dùng ngón cái ấn qυყ đầυ.

Thành Dục quả thực muốn bỏ quá hết thảy tiền diễn trực tiếp đi vào. Đỏ mắt trực tiếp đi xuống, đầu lưỡi xẹt qua rốn lại liếʍ láp sườn chân, hôn hôn tiểu nhục bổng Thành Thành được hắn tẩy thơm ngào ngạt, sau đó ngậm lấy qυყ đầυ.

Sơ tinh Thanh Thành trực tiếp liền bắn, rốt cuộc tuổi trẻ, kinh nghiệm tự loát đều rất ít.

Thành Dục bị bắn một miệng, theo bản năng nuốt xuống, không cảm giác ra hương vị. Hắn cười cười, lại đứng dậy cùng Thành Thành hôn môi. Còn chưa hôn đã bị Thành Thành nhẹ đẩy, chỉ nghe tao nhi tử nói:

“Ta không cần hương vị chính mình, ta muốn ba ba… Cho ta ăn một lần đại bổng bổng sao ba ba…”

“Hảo hảo ngậm, căn thịt lớn của ba ba về sau đều là của ngươi.”

Thành Dục đem Thành Thành kéo tới, làm cậu quỳ. Thành Dục ngồi ở mép giường, dương cụ vừa lúc có thể đối mặt Thành Thành. Hắn đỡ dươиɠ ѵậŧ vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ, bị tay nhi tử bắt lấy cọ cọ, sau đó bắt đầu liếʍ.

Này có thể so liếʍ kem tinh tế hơn nhiều, Thành Thành làm cho cả phân thân đều dính nước bọt, cuối cùng liếʍ đến ướŧ áŧ, lúc này mới há mồm nhậm qυყ đầυ.

“Ngô… Ba ba thật lớn… Ha a…”

Thành Thành nuốt, đầu lưỡi chọc chọc lỗ chuông, chỉ bao lấy qυყ đầυ mẫn cảm liếʍ mυ"ŧ. Thành Dục bị nhi tử hút đến muốn thăng thiên, bắt lấy đầu tóc nhi tử áp xuống, nguyên cây đều thọc vào miệng Thành Thành. Thành Thành nỗ lực nuốt, làm ba ba càng thêm thoải mái.

Thành Thành khẩu giao không tính là hảo, nguyên cây hàm vào ngẫu nhiên răng sẽ đυ.ng đến. Thành Dục đau sướиɠ liền muốn bắn, đẩy nhi tử ra, loát hai cái liền hướng xương quai xanh Thành Thành bắn.

Thành Thành chờ hắn bắn xong lại liếʍ, đem chất nhầy trắng đυ.c trên qυყ đầυ liếʍ sạch sẽ.

“Ba ba thao ta…”

Thành Thành đứng lên, sau đó ngồi quỳ trên eo Thành Dục, mông vểnh trắng nõn cọ cự long Thành Dục.

Thành Dục liền tư thế này đứng lên, hai đùi nhi tử đáp trên eo hắn. Hắn xoay người đặt nhi tử lên giường, từ tủ đầu giường lấy ra bôi trơn.

“Thành Dục ngươi mang nữ nhân trở về qua?!”

Thành Thành nhìn bôi trơn đã dùng nửa chai, tức khắc không cao hứng.

“Không… Thời điểm tự loát dùng, bảo bối nhi ngoan, chân nâng lên, ba ba nhịn không được muốn thao ngươi.”

Thành Thành lúc này mới hoà hoãn sắc mặt, thuận theo đem chân đặt trên vai Thành Dục.

“Nhà của ta… Ngô, không cho ngươi mang người lạ trở về… Ngô a… Ba ba nhẹ, điểm nhẹ.”

“Ân, ba ba chỉ mang bảo bảo về nhà, ba ba yêu ngươi… Cảm giác thế nào?”

“Hảo… A! Ba ba tiến vào… Ta, ta muốn đại bổng bổng ba ba……… A!”

Chờ Thành Dục xác định có thể nhét ba ngón tay vào, chọc chọc còn chọc tới địa phương có thể làm Thành Thành nước chảy, Thành Thành hô to một tiếng, kêu ba ba mau tiến vào.

“Mau thao ta ô ——”

Thành Dục đem nửa chai bôi trơn dư lại dùng xong rồi, lúc này mới cắm vào. Hắn vẫn luôn chiếu cố Thành Thành cảm thụ, tiến vào thật cẩn thận.

“Ô……… Thật lớn………… Ân hừ……”

Thành Thành có chút đau, cau mày cắn môi, một tay bắt lấy khăn trải giường, một tay duỗi hướng cổ Thành Dục, đem hắn kéo xuống.

Hai người lại triền miên hôn, Thành Dục loát động côn ŧᏂịŧ Thành Thành, muốn cho cậu thoải mái chút.

“Ba ba… Có thể động, tới thao ta…… Thao vào……”

Thành Thành lấy chân câu lấy eo Thành Dục, đỡ đỡ muốn càng thâm nhập.

Thành Dục đỡ chân Thành Thành trừu động, đại điểu ngạnh ngạnh ở tiểu huyệt Thành Thành chọc tới chọc đi, đùi đánh vào mông Thành Thành bạch bạch mà vang.

“Bảo bối nhi…… Ba ba đem ngươi làm hư……”

“Ô…… Làm hư ta…… Ba ba thao ta thật thoải mái ô ân…… Hôn hôn ta……”

Thành Dục cúi đầu hôn Thành Thành, hạ thể lui ra ngoài, ôm người lên, làm Thành Thành khóa ngồi trên người hắn.

Sau đó kê ba lại đi vào, bắt đầu mạnh mẽ động thân. Thành Thành dính sát vào tai hắn da^ʍ kêu, bị thao thấu thao lãng liền cắn lỗ tai hắn, một bên kêu hảo sướиɠ hảo sướиɠ một bên lại tiến đến bên miệng Thành Dục cùng hắn hôn môi.

Tư thế này không thao bao lâu, Thành Dục lại dùng tư thế này đứng lên, đem người trở mình đặt trên giường, lại thao.

“Ba ba hảo bổng…… Làm chết ta…… Ta yêu ngươi…… A ha…… Ta muốn bắn ô ——”

Thành Thành bị thao đến chịu không nổi, thân thể run rẩy, bắt lấy nhục bổng mình loát hai cái liền bắn ra, đầy tay đầy ngực đều là chất nhầy trắng đυ.c.

Thành Dục duỗi tay lau, nếm một ngụm, dùng sức lại thao mấy chục lần, lúc này mới bắn.

Hai người liền tư thế cắm vào ôm lại nằm trong chốc lát, Thành Dục lúc này mới rút ra, dươиɠ ѵậŧ nhiệt nhiệt ngạnh ngạnh cọ ở trên đùi nhi tử.

“Bảo bối nhi, ba ba ôm ngươi lại đi tắm một lần, vừa mới bắn bên trong……”