Chương 6: Ưu điểm là ôn nhu săn sóc

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Khoảng cách lần đầu tiên bạch bạch bạch đã qua nửa tuần. Thành Thành cũng ước chừng xin nghỉ ba ngày, ở trong nhà ăn cơm, ngủ, chơi game, ngày thứ tư rốt cuộc không cho phép lười, ép đi học.

Thành Dục tự mình lái xe đưa đi trường học, Thành Thành trước khi xuống xe còn bị hắn muốn một cái hôn, nói muốn lưu trữ dư vị một ngày.

“Kia đừng cho ta đi học không phải tốt…”

Cậu làm nũng cọ cọ trán hắn.

“Con tiểu tử này cả ngày chỉ nghĩ chơi! Không hảo hảo đọc sách ta liền…”

“Liền thế nào?” Thành Thành cười nói.

“…Chờ ta nghĩ đến lại nói!”

Thành Dục chụp đầu cậu, đuổi xuống xe.

Trên thực tế hắn còn sợ thân thể nhi tử không thoải mái, trên đường đi làm còn quẹo vào cửa hàng tiện lợi mua mấy hộp bao —— lo trước khỏi hoạ sau, tuy rằng sắp tới không có khả năng lại có cái gì không tiếp xúc…

Nghỉ trưa. Thành Dục mới vừa ăn xong cơm trưa, ngồi ở trước máy tính tìm được mấy diễn đàn đồng chí (gay) chuẩn bị tiếp tục quan sát học tập, không bao lâu sau liền nhận được tin nhắn Thành Thành:

“A Dục, ta rất nhớ ngươi, muốn ngươi ôm ta ngủ.”

Hắn trả lời: “Gọi ba.”

Tuy hắn bị nhi tử nhớ tâm ngứa.

“Ba ba, ta muốn đại bổng bổng ngươi cắm ta.”

“………”

Thành Dục nghĩ cậu dâʍ đãиɠ lên thật sự làm hắn chống đỡ không được, hạ thể lập tức có chút ngạnh, đầy đầu đều là mấy ngày trước hoạt sắc sinh hương.

“Muốn cho ba ba cắm chỗ nào, miệng hay là tiểu tao huyệt?”

“Đều phải, không muốn đại bổng bổng ba ba rời đi ta.”

Thành Dục đã bắt đầu tưởng tượng một nghỉ dài hạn hoàn mỹ, một cái giường, hai người, dươиɠ ѵậŧ hắn cả ngày lẫn đêm cắm trong thân thể nhi tử. Ai, thật sự là quá hại thận………… Không thể lại nghĩ.

Vì thế hắn trả lời: “Ngoan, hảo hảo đi học. Ba ba hôm nay đón con tan học.”

Nhận được tin nhắn, Thành Thành tức giận trực tiếp tắt. Mà hảo ba ba ở trong văn phòng ưu thương tự thủ một phát.

Hôm nay không muốn làm đồ ăn, hắn ở siêu thị mua chút thức ăn chín, sau đó chuẩn bị đón nhi tử tan học. Đi ngang qua cửa hàng điểm tâm ngọt thuận tiện mua cái pudding xoài, Thành Thành thích ăn.

Cậu lên xe liền thấy hộp nhỏ điểm tâm ngọt đặt trên chỗ ngồi, vui vẻ, xe chưa mở hôn Thành Dục một ngụm, sau đó nam nhân thắt đai an toàn cho cậu, tự mình mở ra hộp điểm tâm ngọt.

Thành Thành nhìn thoáng qua lại đậy hộp, vì thế Thành Dục hỏi cậu: “Sao hiện tại không ăn?”

“Trở về ăn.”

Trường học cách tiểu khu cũng không xa, ngày thường cậu đón xe bus đi học, cũng chỉ mấy trạm, chỉ chốc lát liền đến nhà.

Thành Dục có chút nhịn không được, ra cửa thang máy tay liền ôm eo nhi tử, mở cửa trực tiếp xoay chuyển, đè người trên cửa hôn vài ngụm.

“Ba ba ta đói, muốn ăn cơm.”

“Ba ba cũng đói bụng, muốn ăn ngươi.”

Hắn cười khẽ hôn vành tai cậu, sau đó vỗ vỗ mông thịt mềm mại, hạ thể cứng rắn nóng bỏng.

Thành Thành làm bộ cái gì cũng không phát hiện mở ra điểm tâm ngọt ăn pudding xoài, no ấm mới có thể nghĩ đến dâʍ ɖu͙©…… Cậu còn không có no đâu.

Thức ăn đều là mua ở siêu thị, hai người tùy tiện ăn liền no rồi. Sau đó nam nhân ôm thiếu niên ở trên sô pha xem trận bóng phát lại nửa giờ, cũng mặc kệ đội nào, tiến cái cầu liền tiếp cái hôn, hôn đến hai người đều có chút khô nóng, vì thế nói đi tắm rửa.

“Mấy ngày không đi học, lão sư có cho bài tập sao?”

Thành Dục gây mất hứng hỏi.

“…… Có, còn chưa làm.”

Cậu có điểm buồn bực, cậu còn tưởng cùng ba ba tới bồn tắm play, xem ra là không có.

“Con tắm trước, tắm rửa xong làm bài tập.”

“Nhưng ba ba…… Ngươi đều ngạnh.”

Thành Thành nhìn hắn, tay hướng đũng quần hắn duỗi đi.

“…… Hiện tại liền muốn cùng ba ba bạch bạch bạch? Ba ba nhẫn được, trước làm bài tập, không hảo hảo đọc sách ta liền không thao ngươi.”

Thành Thành cả người đều không tốt (╯`□′)╯

Vì thế Thành Thành tắm rửa xong chỉ có thể ngoan ngoãn làm bài tập, may mắn toán học cùng tiếng Anh với cậu mà nói không phải cái gì khó, nhưng mấy ngày không đi học, bài tập hơi nhiều.

Một giờ sau Thành Dục cũng tắm rửa xong, cầm ly sữa bò tiến vào quan sát nhi tử làm bài tập, nhìn đến cậu sắp viết xong liền ở cổ hôn một cái, râu cứng cọ sát xương quai xanh Thành Thành.

“Bảo bối nhi thật ngoan.” Hắn khen.

Thành Thành thu thập sách vở, đứng lên ôm Thành Dục, hai chân dùng lực một chút treo trên eo hắn.

“Ta hảo hảo đọc sách.”

Lời ngầm là ngươi có thể thao ta.

“Trước uống xong sữa bò.”

Thành Dục ôm nhi tử, đôi tay đặt trên mông cậu.

“Ta muốn uống ba ba.”

Thành Thành không thuận theo, nỗ lực vận eo, dùng cái mông cọ xát đũng quần Thành Dục.

“Bảo bối nhi đến uống, uống xong cái này lại uống ba ba.”

“Vậy ba ba uy.”

Hắn biết cậu thích làm nũng, lại không nghĩ rằng nhi tử sau khi thành ái nhân làm nũng càng thêm được một tấc lại muốn tiến một thước, chỉ phải uống ngụm sữa bò dùng miệng uy. Cuối cùng một người uống nửa ly, chất lỏng trắng sữa từ cằm nhi tử chảy tới cổ áo.

Hai người trực tiếp ngã xuống giường Thành Thành, cũng lười đổi chỗ, chuyên chú hôn môi lẫn nhau, cởi bỏ cúc áo.

“Ô Thành Dục…… Hôn hôn đầṳ ѵú ta……”

Thành Thành chịu đủ ngón tay Thành Dục xoa nắn, cảm giác đều niết sưng lên, yêu cầu nước bọt tiêu sưng.

Thành Dục nghe lời mà hôn qua, dùng đầu lưỡi liếʍ, lại hút một ngụm, Thành Thành quả nhiên thực nể tình mà thấp giọng rêи ɾỉ.

Nhi tử hôm nay tắm rửa cũng tẩy đến thơm ngào ngạt, vốn dĩ làn da liền hảo, như thế nào nếm đều ăn ngon. Tiểu kê ba lớn lên cũng thực đáng yêu, qυყ đầυ tròn tròn. Thành Dục trong lòng cảm thán, sau đó hàm tiến trong miệng, như mυ"ŧ kẹo que mυ"ŧ mấy ngụm.

Thành Thành đè nén không được thở dốc, thiếu niên luôn dễ dàng bị tính dục khống chế.

“Ân ha…… Thành Dục……”

“Gọi ba ba.”

Thành Dục liếʍ liếʍ qυყ đầυ, lại dùng tay cầm cán, ngậm lấy một quả trứng phía dưới hút hút.

“Ba ba…… A…… Ba ba hảo bổng…… Nhi tử…… Nhi tử yêu ngươi…… Toàn thân trên dưới đều yêu ngươi!”

“Tiểu kê ba yêu nhất ta? Hay là tiểu tao huyệt càng yêu ta?”

Thành Dục nói xong nâng lên hai chân nhi tử, liếʍ cúc hoa.

“Ô a…… Đều yêu ngươi ô…… Hừ ân……”

Thành Thành bị Thành Dục trở mình, hai chân tách ra, hai cánh mông lại trắng lại kiều, Thành Dục ba ba đánh hai cái, xoa xoa, sau đó đem mặt chôn vào.

“A…………”

Thành Thành kêu to, tiểu cúc hoa bị đầu lưỡi ướŧ áŧ thâm nhập, điểm quan trọng bị đầu lưỡi câu đến, quả thực sướиɠ đến không thể là chính mình.

“Ô ô…… Ba ba…… Rất sướиɠ…… Ô……”

Thành Thành lắc mông, cảm thụ được đầu lưỡi Thành Dục. Thành Dục gián đoạn một bên cắn cúc hoa một bên cắn mông thịt nộn nộn, chọc Thành Thành thét chói tai.

Thành Dục ước chừng liếʍ mười mấy phút, thẳng đến côn ŧᏂịŧ nhi tử cọ đệm giường chảy ra róc rách tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tiểu cúc hoa gắt gao co rụt liếʍ đều liếʍ không mở, lúc này mới chưa đã thèm mà hôn hai cái, sau đó theo rãnh mông một đường hướng lên trên liếʍ đi, liếʍ đến bên tai Thành Thành.

“Ba ba liếʍ ngươi sướиɠ hay không?” Thành Dục cắn vành tai cậu.

“Ân…… Quá sướиɠ… thật thoải mái…… Ba ba lại thao ta càng thoải mái.”

Thành Thành trở tay ôm lấy Thành Dục, muốn cùng hắn hôn môi.

“Tiểu tao huyệt Thành Thành còn có chút sưng, ba ba không thể lại thao, ba ba liếʍ liếʍ là đủ rồi được không? Sướиɠ thì tốt, ngủ, ngày mai còn phải đi học.”

Hắn hôn hôn nhi tử, ôm cậu, lấy khăn giấy đầu giường đem người lau khô, đắp chăn làm cậu hảo hảo ngủ.

Thành Thành cũng đích xác có điểm mệt nhọc, cậy hôn Thành Dục cổ, tiến đến bên tai hắn nói:

“Nhưng ta còn không có ăn đại bổng bổng ba ba…… Phía dưới không thể ăn, phía trên muốn ăn!”

Nói xong lời này Thành Thành liền tiến vào ổ chăn, trực tiếp bắt lấy đại dươиɠ ѵậŧ Thành Dục còn ngạnh bang bang, nhét vào trong miệng ngậm.

Lần này cậu học xong thu răng, môi cô trụ trên dưới mυ"ŧ, đầu lưỡi thường thường liếʍ hai cái.

Thành Dục vốn dĩ cũng ngạnh đủ lâu, không bao lâu đã bị hàm đến muốn bắn. Thành Thành thủ sẵn eo Thành Dục không cho hắn rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phốc phốc bắn ở trong miệng, đều bị cậu nuốt xuống.

“Sữa bò ba ba…… Uống tới rồi…”

Thiếu niên dựa vào hắn, chưa đã thèm liếʍ liếʍ qυყ đầυ, lấy mặt cọ cọ, một chút liền ngủ.

Thành Dục đối với nhi tử dở khóc dở cười, chỉ có thể kéo người lên gối đầu, hai người ôm nhau ở trên giường nặng nề ngủ.