Chương 4

Một lát sau Quan Tâm làm bộ tỉnh ngủ, đến bếp xem Hứa Phong Diêm làm bửa sáng, từ sau lưng hắn nhìn vào trong nổi, giống như chó con hít hít mũi: "Thơm quá!"

Hứa Phong Diêm cảm nhận em trai sát bên, cái xẻng trên tay run lên, đem trứng đảo đến sắp hỏng.

"Được rồi, mau đi rửa mặt, ở đây nhiều khói dầu" Hứa Phong Diêm tựa hồ không muốn cùng Quan Tâm ở chung một phòng, vội vã đẩy cậu ra khỏi bếp. Quan Tâm nhìn anh trai không dám cùng mình đối diện, trong lòng một trận mừng thầm, xem ra sự việc buổi sáng đã tác động không nhỏ đến hắn. Hắn vì cái gì không dám nhìn cậu? Có phải hay không đang nhớ đến tao huyệt đẫm nước của cậu? Có hay không nghĩ vặn bung chân cậu hung hăng thao làm.

Không ngoài dự đoán của Quan Tâm, sự việc buối sáng quả thật làm Hứa Phong Diêm chấn kinh không nhỏ. Hắn không biết sự việc xảy ra bằng cách nào, khi tỉnh dậy hắn chỉ thấy qυყ đầυ mình đang cắm trong hoa huyệt của em trai, vô cùng chính xác, không hệ giả. Sau khi rời khỏi phòng, hắn liền cho mình một bạt tay... Thật không dám nghĩ đến, em trai bảo bối mà hắn luôn nâng niu, suýt chút nữa bị hắn làm bẩn, may mắn vẫn chưa đến bước cuối cùng, em trai cũng không có biết.

Hứa Phong Diêm trong lòng tự mình phỉ nhổ, thân là anh trai nhưng lại không tự chủ nghĩ đến nhục thể hổng nhạt của em trai, nơi đó ướt sũng lấp lánh, bị qυყ đầυ hắn nong ra một lỗ, mấp máy lộ ra thịt đỏ tươi bên trong. Hứa Phong Diêm biết em trai hắn khác với người khác, cậu có thêm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ, thứ mà đáng ra một nam nhân không có, nhưng hắn không nghĩ đến nhục huyệt em trai chẳng những không dị dạng mà vô cùng xinh đẹp...

Hứa Phong Diêm đã từng có bạn gái, nhưng bản chất hắn là một người bảo thủ, không có nửa bước quá phận. Bất quá hắn từng xem AV, có nhìn qua thứ đó của nữ nhân, khác với những diễn viên trong phim bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© sậm màu sần sùi, của em trai là một màu hồng nhạt bóng loáng non nớt. Đánh giá như vậy có thể không công bằng nhưng Hứa Phong Diêm cảm thấy hoa huyệt của Quan Tâm là đẹp nhất.

Hai người vừa ăn sáng vừa vụn vặt trò chuyện, Quan Tâm luôn thất thần, suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì để thực hiện kế hoạch.

Bỗng nhiên di động Hứa Phong Diêm vang lên, hắn mở điện thoại ra nhìn thoáng qua, quay đầu nói với Quan Tâm: "Tâm Tâm, Tiểu Vân nhờ anh đi cùng cô ấy mua chút đồ, em ở nhà tự mình chơi, giữa trưa anh nhờ người đem cơm về cho em".

Quan Tâm nghe vậy giật mình, anh trai cư nhiên muốn cùng chị tiểu Vân đi mua này nọ, bọn họ không phải đã chia tay sao? Hứa Phong Diêm đi thay đồ chuẩn bị ra ngoài, Quan Tâm cắn chặt môi suy nghĩ chốc lát, khi Hứa Phong Diêm sắp đi đột nhiên mở miệng: "Anh, em và anh cùng đi đi! Vừa lúc em muốn đi mua quần áo, chị tiểu Vân ánh mắt tốt, nhờ chị ấy chọn giúp em vài bộ".

Hứa Phong Diêm nhìn đôi môi mấp máy của Quan Tâm, sửng sốt chốc lát, mất tự nhiên quay đầu đi, gật đầu đáp ứng.

Quan Tâm nhất thời thở dài nhẹ nhõm, cậu sẽ không để Hứa Phong Diêm cùng người yêu cũ ở riêng cùng nhau, nếu cô ấy đã cùng anh trai sớm chia tay, vậy cậu sẽ không bao giờ thoái nhượng.

Bạn gái cũ của Hứa Phong Diêm, Trương Tiểu Vân, đang bình tĩnh mà quan sát Quan Tâm, ấn tượng của cô không sai, quả nhiên hoạt bát sáng sủa. Hứa Phong Diêm lúc trước bên Trương Tiểu Vân 5 năm, còn mang cô về nhà, khi đó Quan Tâm cho rằng cô chính là chị dâu tương lai của mình, chỉ có thể lặng lẽ chấm một dấu chấm kết thúc cho mối tình đơn phương của mình. Nhưng cuối cùng hai người vẫn là chia tay, Hứa Phong Diêm đưa ra lý do tính cách không hợp, ba Quan mẹ Quan đều tỏ ra vô cùng tiếc nuối, chỉ có mình cậu trong lòng mừng phát điên...

Cậu luôn yên lặng yêu anh, không cầu anh hồi đáp lại, chẳng qua yêu quá sâu, mới có thể cẩn thận che giấu, chỉ cần cho cậu chút ấm áp, cậu liền bám víu vào đó mạnh mẽ tiếp tục tồn tại, như một loài cỏ dại, tuy nhỏ bé nhưng lại kiên cường.

Trương tiểu Vân xa xa thấy hai người bọn họ, cao hứng hất phất tay, nghe nói Quan Tâm muốn cho cô hỗ trợ chọn lựa quần áo, càng là mừng rỡ tâm hoa nộ phóng. Quan Tâm có chút không rõ nội tâm Trương Tiểu Vân lúc này, cô tựa hồ đối với bóng đèn như cậu không hề để tâm.

Trương Tiểu Vân hưng trí bừng bừng lôi kéo Quan Tâm chọn lựa quần áo, Hứa Phong Diêm đi theo hai người phía sau trả tiền, mỗi lần em trai thử đồ ra hắn đều khen rất đẹp mắt, chỉ chốc lát liền thu về mấy túi to đùng, giống như lần này xuất hành ngay từ đầu là vì mua quần áo cho Quan Tâm.

Lại đi vào một cửa hàng nam trang nữa, Trương Tiểu Vân cầm lấy một kiện quần áo hướng Hứa Phong Diêm khoa tay múa chân, vừa nói: "Thử xem đi, hẳn không sai". Chuông cảnh báo trong lòng Quan Tâm lập tức vang lên, quả nhiên chị Tiểu Vân nói muốn ca ca giúp cô mua vài thứ chỉ là cái cớ, còn giúp anh chọn quần áo, tám phần mười là muốn nối lại tình xưa!!!

Hứa Phong Diêm cầm quần áo đi đến phòng thử đồ, Trương Tiểu Vân phía sau đối hắn trừng mắt, trêu chọc: "Soái ca, anh thật đẹp trai a". Căn bản hai người giống một đôi tình nhân ngọt ngào, mà không phải là người yêu cũ tính cách không hợp mà chia tay.

Một màn này làm tim cậu đau đớn, ghen tị trong lòng càng bùng lên không thể áp chế. Cậu vơ bừa môt bộ quần áo gần đó, đuổi theo bước chân Hứa Phong Diêm đang chuẩn bị đóng cửa phòng thử đồ, thoắt cái đã chen vào.

Quan Tâm nói: "Những phòng khác đều đã đầy, nếu không anh với em dùng chung một phòng đi". Hứa Phong Diêm có chút xấu hổ, nhưng Quan Tâm ngược lại thái độ rất tự nhiên, ngược lại khiến hắn không thể cự tuyệt, hắn chỉ có thể lùi ra sau nhường chỗ, tận lực không cùng em trai đυ.ng chạm.

Chỉ là gian thử đồ này quá nhỏ hẹp, né thế nào cũng phải đυ.ng chạm, huống hồ Quan Tâm trăm phương ngàn kế vào đây làm sao có thể bỏ qua cho Hứa Phong Diêm.

Hứa Phong Diêm vừa cởϊ áσ, một bên Quan Tâm đột nhiên mở miệng: "Anh, khóa quần của em hình như bị kẹt, kéo không được a". Nghe em trai xin giúp đỡ, Hứa Phong Diêm theo bản năng hạ thấp người, chuẩn bị giúp cậu xem, Quan Tâm cử động eo sát vào mặt Hứa Phong Diêm, lúc này hắn mới ẩn ẩn ý thức được động tác này có chút không ổn.

Quan Tâm thấy Hứa Phong Diêm không ngây ra không phản ứng, trong lòng âm thầm sốt ruột, cậu là cố ý đem khóa quần làm hư, cũng không phải vì muốn nhìn anh trai ngẩn người a!!! Quan Tâm giật giật quần hối thúc Hứa Phong Diêm, trong âm thanh mang theo nôn nóng nức nở: "Đã được chưa anh, khó chịu muốn chết..."

Hứa Phong Diêm thấy cậu gấp đến dộ sắp khóc, nhất thời hồi phục tinh thần, không hề quản cái gì kì lạ nữa, thân thủ giúp cậu kéo khóa quần.

Nhưng hắn không biết trong lòng em trai lúc này lại đang tiếc, hiện tại tư thế này không có cách nào khiến anh trai chạm đến nhục huyệt, bằng không cậu nhất định dùng nhục huyệt cọ cọ đến dâʍ ŧᏂủy̠ dính đầy tay anh. Cho dù không có trực tiếp đυ.ng vào, Quan Tâm cũng cảm giác được tiểu huyệt chính mình nhiệt tình co rút, qυầи ɭóŧ cậu bây giờ đều ướt nhẹp rồi.

Bầu không khí trong phòng thử đồ nhỏ hẹp dần nóng lên, Hứa Phong Diêm lúc này vừa cởϊ áσ, thân thể cường tráng lõα ɭồ ở trong không khí. Quan Tâm liếʍ liếʍ môi, hai tay đặt trên vai anh trai, cảm giác những thớ cơ bắp dưới làn da đang căng chặt lại, cậu liền nghịch ngợm cọ xuống dưới: "Anh, cơ bắp của anh thật chắc, em sờ liền căng chặt run run, chơi thật vui."

Hứa Phong Diêm hô hấp dần dần trở nên nặng nhọc, hắn không biết có phải ảo giác hay không, giọng nói Quan Tâm lười biếng như mèo nhỏ, mang theo hương vị câu dẫn. Hứa Phong Diêm muốn xem nhẹ ảo giác kì quái này, chuyên tâm đối phó với cái khóa quần chết tiệt trước mặt, nhưng mèo nhỏ xấu xa kia vẫn tiếp tục quấy rầy hắn.

"A, kẹp trúng em..." Quan Tâm cố ý vặn vẹo vòng eo làm bộ như bị kẹp trúng, khéo leo đưa rốn dến trước mặt Hứa Phong Diêm, cậu thật sự là một kẻ xấu xa, không lúc nào không câu dẫn anh trai mình, nhưng anh trai cậu trì độn đến tột cùng, không biết đến khi nào mới thông suốt".

Em trai vặn vẹo vòng eo nhỏ nhắn trắng nõn khiến Hứa Phong Diêm mạc danh sinh ra một đám lửa, bàn tay to lớn nắm chặt eo Quan Tâm khiến cậu không lộn xộn nữa, vì trong người đang có ngọn lửa vô danh thiêu đốt hắn khiến động tác trên tay hắn thêm vài phần thô bạo, Hứa Phong Diêm không kiêng kị áp tay vào nơi riêng tư của em trai, hắn nhanh chóng đem quần cậu tuột xuống, trực tiếp đem bàn tay trượt vào trong quần cậu.

Quan Tâm đối với tình hình trước mắt có điểm bất ngờ, miệng nhỏ phát ra âm thanh kinh hãi, qυầи ɭóŧ ướt nhẹp phút chốc bị anh trai phát hiện ra, cậu cũng không biết làm sao. Bàn tay Hứa Phong Diêm có chút không xác định niết niết, quả nhiên niết ra một tay toàn nước.

Đến tột cùng là chỗ nào chảy nước? Hứa Phong Diêm lần theo tiểu dươиɠ ѵậŧ, từng chút hướng vào bên trong thâm dò, dưới qυầи ɭóŧ ướt sũng chính là nhục huyệt non mềm liên tục mấp máy. Tiểu huyệt này chính là nơi từng nuốt nam căn của hắn, hiện tại nơi này bên trong phòng thử đồ kích động chảy nước, là vì ai a?

Quan Tâm bị đại thủ Hứa Phong Diêm bao lấy, thân thể thoáng chút mềm nhũn yếu ớt. Cậu trong lòng nghĩ nghĩ lại xoa thêm một chút, không cần bỏ tay ra a. Nếu hiện tại anh trai muốn trong đây thao làm cậu cũng không quan hệ a, cậu mỗi phút mỗi giây đều nghĩ đến bị anh trai làm.

Nhưng là Hứa Phong Diêm không có ý định làm cậu, hắn chỉ mang theo trừng phạt mà xoa nắn nơi tư mật của cậu, có lẽ hắn trừng phạt Quan Tâm cố ý câu dẫn hắn, hoặc hận bản thân không đủ khống chế.

Hứa Phong Diêm bàn tay từ tiểu huyệt trượt trở ra nắm lấy "tiểu Quan Tâm" xoa nắn, Quan Tâm không thường an ủi dươиɠ ѵậŧ, không bao lâu liền bắn ra.

Đem đệ đệ nhu đến bắn, Hứa Phong Diêm lúc này mới thanh tỉnh lại, đột nhiên rút tay về. Quan Tâm mới từ trong cao trào đi ra, ánh mắt mê mang ướt sũng nhìn hắn, ghé vào tai hắn nói nhỏ: "Anh, qυầи ɭóŧ em ướt, mau giúp em mua cái khác".

Hứa Phong Diêm nắm quần áo chạy trối chết, bàn tay vẫn còn cảm giác ẩm ướt.