Chương 3

Quan Tâm không mang quá nhiều hành lý, tắm rửa xong chỉ có thể tạm thời mặc áo thun của Hứa Phong Diêm.. Hứa Phong Diêm vóc người cao lớn cường tráng, cậu mặc vào liền phủ đến mông, cổ áo rộng rãi trượt xuống, lộ xuống một mảnh xương quai xanh.

Quan Tâm bổ nhào vào giường Hứa Phong Diêm, lười biếng duỗi lưng, vạt áo bởi vị động tác này mà bị vén lên, ẩn ẩn lộ ra cánh mông một mảnh nộn nộn.

Hứa Phong Diêm đang ở tủ lấy quần ào, quay đầu liền thấy tình trạng này của Quan Tâm, nhăn mày đi qua phủ chăn lên cho cậu, một bên còn lải nhải: "Tâm Tâm, điều hòa mở rất thấp, muốn bị cảm lạnh sao"

Quan Tâm nhìn Hứa Phong Diêm cầm chăn và gối ra ngoài, biết hắn muốn nhường phòng cho mình, ra ngủ sô pha. Cậu có thể nào bỏ qua cơ hội cùng anh cùng giường cùng chăn. Tầm mắt chuyển động, nắm chặt góc áo Hứa Phong Diêm, mềm mại nói: "Anh, đêm nà chúng ta cùng ngủ đi, đã lâu không gặp mặt, em muốn cùng anh trò chuyện".

Hứa Phong Diêm luôn luôn không cự tuyệt Quan Tâm, hơi chút do dự liền đáp ứng. Quan Tâm nằm cạnh Hứa Phong Diêm, ôm cánh tay hắn: "Em nhớ rõ trước đây chúng ta cũng như bây giờ, dựa đầu vào nhau ngủ, đáng tiếc anh đến thành phố H, rất ít được gặp..."

Hứa Phong Diêm nghe ra Quan Tâm tiếc hận, giống như dỗ đứa nhỏ, mềm nhẹ vỗ mặt cậu: "Anh ngược lại nhớ rõ trước đây em một đứa nhỏ xấu tính, lúc không vui liền muốn cắn người khác, cố tình lại là một bộ dạng khả ái, ai nhìn cũng đều mềm lòng, không thể giận được."

"Em mới không như vậy..." Quan Tâm cọ cọ cánh tay Hứa Phong Diêm, nhỏ giọng biện hộ cho bản thân.

Hứa Phong Diêm chọt chọt mũi cậu: "Sao lại không có, anh còn bị em cắn qua, tiểu vô lương tâm dĩ nhiên không nhớ".

"Hừ, em chính là vô lương tâm không nhớ gì cả" Quan Tâm hừ hừ không nhận.

Hứa Phong Diêm vén áo lên, chỉ chỉ vào vị trí xương hông lên án nói: "Đây chính là em cắn, còn để lại sẹo"

Quan Tâm vừa thấy, quả nhiên có một vết sẹo mờ.

Nhưng vị trí này rất đúng chỗ, ngay bên cạnh nhân ngư tuyến* cùng cơ bụng của Hứa Phong Diêm. Nhân ngư tuyến rõ nét kéo dài xuống chạy vào trong quần, là bộ vị mà cậu vẫn luôn tâm niệm, nhìn qua kích thước không tầm thường. Điều này làm cho Quan Tâm nhịn không được đỏ mặt, cậu hô hấp khó khăn, đưa ngón tay chạm vào vết sẹo kia.

Hứa Phong Diêm nhìn bộ dáng ngốc ngốc của Quan Tâm, chỉ là cậu đang sờ lên vết sẹo của mình, hắn lại tưởng tượng đến hình ảnh cấm trẻ em.

Quan Tâm sợ chính mình sờ nữa sẽ nhịn không được phát lãng, trước mặt anh trai làm ra chuyện không nên, ngay lập túc rút tay lại, nói qua chuyện khác: "Anh mỗi ngày đều ngồi trong văn phòng, tại sao còn có cả cơ bụng"

"Tâm Tâm cũng muốn có cơ bụng sao?" Hứa Phong Diêm cjo rằng Quan Tâm đối với cơ bắp có hứng thú, đang muốn nói về sau sẽ dẫn cậu đi phòng tập, nhưng nghĩ nghĩ lại thân thể cậu, đi đến nói chỉ toàn giống đực như vậy không được. Lúc trước ở kí túc xá, Quan Tâm cũng là một người một phòng, trừ hắn biết được nội tình, cậu cũng chỉ có vài người bạn. Nghĩ vậy tim Hứa Phong Diêm có chút đau, hắn sờ tóc cậu, nghĩ không bằng mua máy móc về nhà, hắn ở nhà chỉ cậu luyện tập.

Quan Tâm không biết Hứa Phong Diêm lại suy nghĩ nhiều như vậy, cậu căn bản đối với thể hình không có hứng thú, cậu chỉ hứng thú anh trai...

Hai người nói chuyện trong chốc lát, Quan Tâm dụi dụi mắt, miệng ngáp ngán ngáp dài, Hứa Phong Diêm tự nhiên kéo cậu vào trong ngực, ở bên tai cậu thổi khí nói ngủ ngon.

Quan Tâm mờ hồ nghĩ, anh trai đối với cậu ôn nhu như vậy, cậu mời vì vậy động tâm.

Buối sáng Quan Tâm tỉnh lại, Hứa Phong Diêm vẫn ôm chặt cậu ngủ say, hạ thân căng phồng ép chặt vào mông cậu. Quan Tâm biết đây là phản ứng bình thường của đàn ông, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được rục rịch. Coi như cậu không biết xấu hổ đi, nếu như không phá đi lớp màng này, không chừng anh trai vĩnh viễn đều không hiểu rõ tâm ý của cậu.

Quan Tâm có chút xấu hổ cởϊ qυầи lót mình ra, lộ ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ đáng ra không nên có ở con trai. Hoa huyệt vì khẩn trương mà liên tục co rút. Quan Tâm cẩn thận đem nơi ẩm ướt kia dán vào dươиɠ ѵậŧ Hứa Phong Diêm cách lớp quần. Động nhỏ cách lớp quần cố gắng cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ. Cậu cảm nhận được kí©h thí©ɧ khủng bố của anh trai, nếu sau này thâm nhập,không biết có thể đỉnh đến tử ©υиɠ của cậu không.

Cậu biết Hứa Phong Diêm không phải người nôn nóng, hắn sẽ không lập tức đâm vào, mà sẽ chậm rãi ma sát âʍ ɦộ cậu, đợi đến khi dâʍ ŧᏂủy̠ tí tách nhỏ ra, mới từng tấc một chen vào. Hứa Phong Diêm sẽ sợ lộng hư cậu, nên chỉ dám ma sát ở ngoài, nhưng là cậu muốn hắn đem cự vật tiến vào, hung hăng thao cậu, lúc đó cậu nhất định sẽ khóc lớn khiến Hứa Phong Diêm kích động bắn toàn bộ vào trong.

Quan Tâm bị ảo tưởng của chính mình làm cho nơi xấu hổ đó ướŧ áŧ một mảnh, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra làm ướt quần Hứa Phong Diêm ở sau. Hứa Phong Diêm vẫn đang ngủ, nhưng bản năng giống đực như cảm nhận được thứ gì, eo hắn hơi động, thúc người về phía trước, cách lớp quần dùng cự vật ma sát da^ʍ huyệt của Quan Tâm.

Quan Tâm thầm nghĩ anh trai đang dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn ma sát cậu, thật thoải mái a... Cậu cắn chặt ngón tay, sợ chính mình không nhịn được rên ra tiếng, đánh thức Hứa Phong Diêm.

Nhưng như thế nào mà nhẫn nhịn được, Quan Tâm cởϊ qυầи Hứa Phong Diêm, dươиɠ ѵậŧ khủng bố gân guốc bật mạnh ra ngoài. Hứa Phong Diêm nghĩ mình đang nằm mơ,dươиɠ ѵậŧ đặt giữa chân cậu, tốc độ ma sát càng lớn, làm không kiêng nể, vốn dươиɠ ѵậŧ hắn chỉ bán cương, cọ cọ hoa huyệt một hồi liền triệt để dựng lên cứng ngắc, qυყ đầυ cứng rắn chống vào miệng huyệt.

Không có qυầи ɭóŧ trói buộc, dươиɠ ѵậŧ hắn không hề cách trở dán lên hoa huyệt của Quan Tâm, cho dù là đang nhắm mắt nhưng bản năng hắn vẫn tìm được chính xác lỗ nhỏ, qυყ đầυ không ngừng đâm chọc, muốn phá cửa mà vào.

Quan Tâm cảm nhận được qυყ đầυ Hứa Phong Diêm đột nhiên biến lớn, lập tức trướng đau: "Ngô!" Qυყ đầυ đỉnh tiến vào, Hứa Phong Diêm vô thức thúc mạnh người, muốn đem cả cây đều đi vào, đáng tiếc âʍ đa͙σ của cậu thật sự quá chặt, chỉ là qυყ đầυ cũng nuốt thực khó khăn. Quan Tâm cắn môi, liều mạng nhẫn nhịn nhưng vẫn là không nhịn được, miệng nhỏ bật ra một tiếng nức nở.

Hứa Phong Diêm đang ngủ ẩn ẩn nghe được tiếng khóc của vật nhỏ, lập tức tỉnh táo lại. Quan Tâm dư quang thấy anh trai tỉnh dậy, liền nhanh chóng nhắm mắt giả bộ ngủ say.

Hứa Phong Diêm vừa mở mắt liền lập tức ngây người, qυầи ɭóŧ em trai cởi một nữa, tuột đến đùi, mông thịt tuyết trắng tách ra, nhục thể hồng nhạt lõα ɭồ, lấp lánh ướŧ áŧ, cũng không biết là dâʍ ŧᏂủy̠ của cậu hay tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ dươиɠ ѵậŧ mình. Mặc dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng không thoát khỏi liên can. Quan Tâm không biết trong lòng anh trai đang nghĩ như thế nào, khẳng định sẽ không còn đơn thuần xem cậu là em trai.

"Tâm Tâm" Hứa Phong Diêm thử gọi một tiếng, tiểu hài tử một bộ dạng ngủ say vù vù, Hứa Phong Diêm thở ra một hơi nhẹ nhõm, rút dươиɠ ѵậŧ đang cắm trong lỗ nhỏ ra, dùng khăn tay mềm nhẹ đem chất lỏng ở hạ thể Quan Tâm lau sạch, mặc lại qυầи ɭóŧ cho cậu rồi mới đóng cửa rời đi.