Chương 84: TG5: Bị Thương (1)

Nhưng mà, Chung Kiêu không làm giống bình thường, hắn ta vẫn chưa hoàn toàn tra đủ được nhược điểm để vặn ngã hắn, Chung Kiêu đã mang theo người quang minh chính đại tới công ty giải trí LL tra hắn ta!

Chung Kiêu mang theo ba người cấp dưới, có thể nhìn ra được họ là quân nhân thân kinh bách chiến*, mặc quân phục khuôn mẫu, tuy không có mang theo súng trường, nhưng mà các loại súng lục thì không chắc được.

*Thân kinh bách chiến (身经百战): thân trải qua trăm trận đánh

Toàn bộ kế hoạch của Dịch Sùng Sơn đều bị gián đoạn, nhưng hắn ta lập tức bình tĩnh lại, Chung Kiêu chỉ dẫn theo vài người, điều này cũng chứng minh, hắn không có nắm chắc hoàn toàn, chỉ cần không tìm được sổ sách quan trọng nhất, bản thân Chung Kiêu cũng không có cách nào!

“Trưởng quan, những minh tinh của công ty LL của tôi từ trước đến nay luôn tuân thủ pháp luật, không biết ngài đột nhiên dẫn người đến đây như vậy, là muốn làm gì?” Vẻ mặt Dịch Sùng Sơn vô cùng bình tĩnh, nói chuyện thong thả chậm rãi.

Chung Kiêu không thèm nhìn hắn ta một cái, lạnh lùng nói: “Đi đến phòng tài vụ!”

Tim Dịch Sùng Sơn đập thình thịch, quả nhiên, hắn đến đây vì sổ sách.

Trong lòng hắn ta cười lạnh, sổ sách thật trước giờ không ở nơi này.

Hắn ở bên cạnh đang muốn đi theo, đột nhiên cau mày, sao Chung Kiêu lại biết sẽ có sổ sách? Rất nhiều vụ buôn bán vũ khí trái phép vì không để lộ nhược điểm nên sẽ không lưu trữ lại, nhưng hắn ta đã từng bị cấp dưới qua mặt rất nhiều, nên đã tìm được mấy người kế toán đáng tin cậy.

Rõ ràng hắn đã chuẩn bị rồi mới đến đây!

Hắn ta lập tức bắt đầu chuẩn bị phương án dự phòng, tay giấu ở trong túi áp bắt đầu gửi tin nhắn.

Đám người trong phòng tài vụ không biết làm sao, đợi một lát người trong cục thuế tới, bắt đầu kiểm tra sổ sách, hai người quân nhân thẳng lưng nhìn chằm chằm bọn họ, Dịch Sùng Sơn cau mày bắt đầu nghi ngờ hỏi: “Công ty chúng tôi luôn luôn tuân thủ pháp luật! Người bên cục thuế đến kiểm tra là chuyện bình thường, nhưng mà, trưởng quan! Ngài có văn kiện không? Nếu ngài không có chứng cứ mà tự ý đến điều tra như vậy, tôi muốn kiện ngài!”

Chung Kiêu nhìn qua hắn ta, ánh mắt giống như đang nhìn một con kiến

không làm được việc gì, hắn lấy giấy chứng nhận ra đưa cho Dịch Sùng Sơn nhìn.

Dịch Sùng Sơn trợn to mắt, không nói được lời nào.

Chung Kiêu có quyền trực tiếp điều tra, nhưng mà nếu điều tra không có kết quả, thì sẽ bị xử phạt, điều này có nghĩa là: Lần này Chung Kiêu tới công ty LL, nếu không điều tra được, sẽ bị hạ chức!

Cuộc điều tra vẫn đang diễn ra, Chung Kiêu lại không ở mỗi nơi đó, mà chậm rãi đi vòng quanh toàn bộ công ty, Dịch Sùng Sơn vô cùng lo lắng, bởi vì hướng Chung Kiêu đi, chính là nhà kho bỏ hoang dưới tầng hầm!

“Đây là nơi nào? Mở ra!” Chung Kiêu ra lệnh.

Vẻ mặt Dịch Sùng Sơn vô cùng bình tĩnh: “Trưởng quan, đây là một nhà kho bỏ hoang, tất cả những thứ bên trong đều là sắt vụn đồng nát, không có gì để xem.”

“Nhà kho bỏ hoang? Ổ khóa này không phải là ổ khóa thông thường, cửa cũng không giống cửa bình thường, trên thân ổ khoá còn có nút nhận vân tay, ổ khóa nhìn bình thường cũng được thiết kế tinh vi, trên cửa còn thiết kế khoá ẩn, vậy mà nói là nhà kho bỏ hoang?”

Dịch Sùng Sơn đổ hai giọt mồ hôi lạnh, cuối cùng vẫn mở cửa ra.

Bên trong quả nhiên không phải là một nhà kho bỏ hoang, mà là một văn phòng rất đẹp, người bên trong ngơ ngác nhìn bọn họ đi vào —— nhưng mà, không tìm được sổ sách nào cả!

Dịch Sùng Sơn thở phào nhẹ nhõm, cũng may hắn ta đã chuẩn bị phương án dự phòng, chỉ cần không tìm được sổ sách, hắn ta có thể tùy ý bịa ra mục đích sử dụng nhà kho này.

“Ba nuôi…”

Chung Kiêu và Dịch Sùng Sơn quay đầu lại, liền nhìn thấy Lâm Mạt Nhi từ cửa bước vào!