Chương 18: Anh tìm cô không thấy nhưng cô lại chạy đến chỗ vợ anh.

Buổi triễn lãm kết thúc rất thành công, Trương Diệp Linh vui ra mặt cười không ngừng, cô bán được rất nhiều tranh. Vì thề dọn dẹp một chút mọi người liền đi ăn, dĩ nhiên cô ấy bao.

- Tuyết Dung em không được về trước đâu nhé, đi ăn với mọi người chị muốn trò chuyện với em.

- Được, cơm của chị em dĩ nhiên muốn ăn!

Trương Diệp Linh thích tính cách của Tuyết Dung, quyết đoán cũng lạnh lùng giống chồng cô vậy. Không có tính tiểu thư, là người phụ nữ độc lập giống như cô. Từ lúc Tuyết Dung nói về bức tranh đó, Trương Diệp Linh đã thực sự muốn kết bạn với người này.

Trên bàn ăn mọi người đang thực sự vui vẻ uống rượu. Vì nhân viên khá đông nên bọn họ đến quán lẩu ăn uống. Vốn Trương Diệp Linh không thích những chỗ như thế này nhưng đi cùng nhân viên lâu dần cô cũng quen, lúc này Tuyết Dung đang trò chuyện rất hòa hợp với cô.

Tuyết Dung cũng không nghĩ Trương Diệp Linh hỏi cô nhiều câu như vậy, cũng may cô đều đối đáp trôi chảy. Một người hiểu biết rộng đi nhiều nước như cô sao có thể không trả lời được, nhưng ở mỗi lĩnh vực cô đều trả lời khiêm tốn, rất nhiều thứ giả vờ không biết hỏi ngược lại Trương Diệp Linh khiến cô ta hài lòng nói một tràng.

Tâm lý Trương Diệp Linh cô đã hoàn toàn có thể nắm bắt, chỉ cần cho cô ấy sự tôn trọng, kiêu ngạo thì sẽ là người thân thiết của cô ấy.

- Vậy chàng trai lần trước thì sao? Hai người nói chuyện rất hòa hợp.

Tuyết Dung ngước nhìn Trương Diệp Linh một cách khó hiểu, chàng trai nào nhỉ.

- Cậu thiếu gia họ Phó đó, Phó gì nhỉ...ưm?

- Phó Kiệt!

- Đúng!

Tuyết Dung đặt ly rượu trên tay xuống trả lời.

- Anh ấy là con rể trong lòng ba mẹ em, một người hoàn hảo đủ tư cách làm chồng em trong mắt họ. Nhưng em thì chưa có tình cảm, em nghĩ em còn độc thân một thời gian nữa, hay chị giới thiệu cho em vài người đi.

- Hừ, chị thấy là do em quá yêu công việc, sau này chị sẽ dẫn em ra ngoài chơi gặp gỡ thật nhiều.

- Trương Diệp Linh, chị thật tốt. Chả trách được anh rể lại yêu thương chị như vậy, chị biết không có một lần trong bữa tiệc công ty em, anh rể cũng được mời tham gia. Mới được nửa bữa tiệc anh ấy đã xin phép rời đi trước, giám đốc của em hỏi thì chị biết anh ấy trả lời sao không?

Trương Diệp Linh hứng khỏi/

- Tuyết Dung em nói luôn đi, chị tò mò muốn chết.

Tuyết Dung cười cười, chuyện này vốn là sự thật. Từ lúc Tuyết Dung chưa có ý định tiếp cận Trương Hải, mà Trương Diệp Linh nghe thấy tên chồng mình đều mất kiểm soát như vậy.

- Anh ấy nói nguyên văn thế này " xin lỗi tôi nhớ vợ rồi, thực sự hết cách đành đắc tội giám đốc Tống"!

Tuyết Dung nói với vẻ mặt lạnh lùng như cố học theo Trương Hải khiến Trương Diệp Linh cười phá lên, cô ta cũng không nghĩ chồng mình bên ngoài lại nói như vậy thực sự rất vui và tự hào.

Nhắc tới tào tháo là tào tháo tới, Trương Hải đẩy cửa bước vào đi về phía vợ mình. Anh kinh ngạc khi thấy cô gái mất liên lạc từ hôm mặn nồng đó cũng ở đây, hay thật, anh tìm cô không thấy nhưng cô lại chạy đến chỗ vợ anh.

- Chồng, anh đến rồi à.