Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Lục Vũ Ngang tìm được chìa khóa dự phòng mở cửa ra, bạn nhỏ ngồi trên giường giấu Lý Nguyệt Lượng phía sau.
“Ai cho phép anh tiến vào?”
“Anh tới cùng em ước pháp tam chương.” (3 điều quy ước)
Lục Vũ Ngang ngồi ở mép giường, ôm cẩu đặt dưới đất, “Đối thoại giữa hai nam nhân.”
“Anh là nam nhân, em là tiểu nam hài!”
Lục Vũ Ngang thiếu chút nữa cười, “Được, tiểu nam hài, chúng ta tâm sự.”
“Ân, vậy anh nói đi.”
Lý Tinh Thần xếp chân ngồi trên giường, đầu tiên không thể thua tư thế.
“Trước không nói Lý Nguyệt Lượng có sạch sẽ hay, em đáp ứng anh, thích nó không thể vượt qua thích anh đâu?”
Hắn một bên nói chuyện một bên tới gần Lý Tinh Thần, chóp mũi gần chạm chóp mũi, lỗ tai bạn nhỏ lập tức hồng thấu, mắt rũ xuống không muốn nhìn hắn.
“Trả lời anh a tiểu nam hài.”
Lý Tinh Thần ngẩng đầu, miệng cọ miệng hắn, ra vẻ dũng cảm, “Lục Vũ Ngang tiên sinh, có phải anh ghen không?”
“Đúng vậy, ghen, em muốn dỗ anh như thế nào?”
Bạn nhỏ vòng cổ hắn, hôn lên, “Hôm nay muốn ngủ ở đây hay không!”
Lục Vũ Ngang tự hỏi một chút, sờ soạng tóc xoăn, “Em trước đáp ứng anh, thứ nhất, về sau không cho phép cùng Lý Nguyệt Lượng ngủ. Thứ hai, không cho phép khóa trái cửa, thứ ba, có vấn đề cùng anh câu thông. Có thể làm được sao?”
Cậu nằm trên giường, vỗ bụng, “Không đáp ứng anh, anh sẽ không thể cùng em ngủ sao?”
Câu này rất có nghĩa khác, Lục Vũ Ngang không có biện pháp trả lời, “Anh trở về ngủ, ngày mai không được ngủ nướng.”
Lý Tinh Thần từ phía sau ôm eo hắn, làm nũng, “Cái gì đều đáp ứng anh.”
“Ngoan.”
Nam nhân lần đầu tiên ngủ ở phòng cậu, bạn nhỏ lôi kéo tay hắn, “Sáng mai em muốn ăn sandwich.”
“Được, sữa bò uống hết rồi, ngày mai uống sữa đậu nành được không?”
“Được, vậy anh nhớ bỏ nhiều đường.”
“Ăn quá nhiều đường sẽ sâu răng.”
Lý Tinh Thần: Anh hôn em nhiều lần như vậy, răng em khoẻ hay không anh không biết sao?
Lục Vũ Ngang nghiêng đầu nhìn cậu, trong bóng đêm nhìn không rõ biểu tình bạn nhỏ, nhưng hắn có thể đoán ra cái đại khái, sờ sờ mặt cậu, nghiêm khắc:
“Mai ngủ, ngày mai còn đi học.”
“Nga.”
Bạn Lý cho rằng hắn đáp ứng điều kiện, đạt được quyền Lục Vũ Ngang luôn bồi ngủ, nhưng ngày hôm sau liền thấy nam nhân sau khi rửa mặt về phòng hắn, cậu che trước mặt hắn.
“Lục Vũ Ngang tiên sinh, anh hẳn là ở trên giường em.”
“Hôm nay cùng nhau ngủ, em phải đáp ứng anh cái gì?”
“Hôm qua đáp ứng anh, chỉ có thể ngủ một ngày sao? Vậy em không cần đáp ứng rồi.”
Bạn nhỏ muốn chơi xấu, chuẩn bị trốn về phòng mình, bị Lục Vũ Ngang giữ chặt, “Bạn Lý à, nam nhân phải giữ lời hứa.”
“Em là tiểu nam hài.”
“Tiểu nam hài cũng phải nói chuyện giữ lời.”
Lý Tinh Thần bị nghẹn nói không nên lời, “Hôm nay phải đáp ứng anh cái gì.”
Lục Vũ Ngang nhìn chằm chằm cậu, tóc xoăn mặc áo ngủ vẫn là thực đáng yêu, còn nói muốn cởi bỏ quần áo cho anh xem hay không.
“Về sau mỗi ngày học thuộc một khúc thơ cho anh, lại giải thích nghĩa một chút, là được.”
“Quá khó khăn!”
Lý Tinh Thần phải đi, học thuộc thơ còn phải phiên dịch, thật sự quá làm khó. Lục Vũ Ngang lại bắt lấy cậu, đóng dấu trên miệng, “Được, đóng dấu.”
“Uy, em không muốn!”
Nam nhân khiêng người lên vai, đánh mông cậu một chút, “Đi rồi, trở về ngủ.”
“Anh đây là ép mua ép bán!”
“Hiện tại nói tiếng Trung lưu loát như vậy? Nói thêm câu nữa nghe một chút.”
Hắn ném cậu lên giường, Lý Tinh Thần ngửa đầu nhìn hắn nói:
“Thích anh nhất thế giới!”