Chương 13: Giận dỗi

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Hôm sau Lý Tinh Thần còn phải đi học, Lục Vũ Ngang lên làm cơm sáng cho cậu, kết quả người ta uống lên hai ngụm sữa bò, cầm bánh mì liền ra cửa.

“Không cho anh đưa em?”

“Không đưa.”

Trước khi đóng cửa lại nói với hắn một câu, “Em còn đang tức giận nga.”

Hắn từ ban công nhìn xuống, bạn nhỏ đeo cặp sách tới cửa, duỗi tay gọi xe taxi, rất tốt, tức giận cũng không ngược đãi chính mình. Hắn lấy ra di động chuyển tiền cho Lý Tinh Thần, nói thêm một câu, trả tiền xe, giữa trưa ăn chút đồ ngon.

Hừ, càng giận.

Giữa trưa thừa dịp nghỉ trưa, Mễ Dương tới tìm cậu ăn cơm, đầy mặt không vui muốn bỏ qua cũng không được.

“Sao vậy, cãi nhau với Lục Vũ Ngang?”

“Không phải, hôm qua em nhìn đến có người gửi lỏa chiếu cho Lục Vũ Ngang.”

“Oa ~”

Mễ Dương vui sướиɠ khi người gặp họa, trộm phát tin nhắn cho Mộc Lâm Sâm bát quái, ngoài miệng khuyên giải:

“Lỏa chiếu làm sao vậy? Em là bạn nhỏ, Lục Vũ Ngang không phải nha, thế giới người lớn rất phức tạp.”

Hắn một bộ tư thái người từng trải, ở nhà cũng là bị Mộc Lâm Sâm sủng lên trời, không phát sinh trên người Mộc Lâm Sâm, ngoài cuộc tỉnh táo sao.

Lý Tinh Thần giãy giụa, “Hôm qua hắn nói em là người đầu tiên của hắn, trước sau còn không tới năm phút đồng hồ.”

Mễ Dương nâng lên tóc xoăn của cậu, nghiêm túc, “Cái này anh có thể chứng minh, em đúng là người đầu tiên của hắn.”

“Kia hắn ngày hôm qua còn che mắt không cho em xem.”

“Anh cảm thấy Lục Vũ Ngang hẳn là cảm thấy thiếu nhi không nên nhìn, mới không cho em xem.”

Mễ Dương nhìn cậu rối rắm như vậy, cuốn tóc xoăn cậu một phen, cảm thấy chơi khá vui lại cuốn một phen.

“Bạn Lý, em mới mười tám tuổi, cho nên rất nhiều ý nghĩ cùng khái niệm không giống tụi anh, các em có thể theo đuổi mới mẻ kí©h thí©ɧ, tình tình ái ái tình chàng ý thϊếp, nhưng giống anh, Mộc Lâm Sâm và Lục Vũ Ngang, trong lòng chúng anh chú trọng lâu dài ổn định.”

Hắn ghé vào trên bàn, nhìn cậu, “Anh nói như vậy em có thể hiểu sao?”

Nhìn cậu vẫn là ngây ngốc, Mễ Dương tổng kết một chút, “Đơn giản mà nói, Lục Vũ Ngang thích em, muốn cùng em lâu dài bên nhau, có thể hắn biểu đạt không tốt lắm, cách xử lí chọc em tức giận, cũng không phải tuổi như em thích.”

“Em nói tức giận không nghe giải thích, hắn liền thật sự không giải thích.”

Mễ Dương nghẹn cười, lúc hắn cùng Mộc Lâm Sâm hơn mười tuổi không phải cũng là cái dạng này sao.

Buổi tối tan học, Lý Tinh Thần ra cổng trường liền nhìn đến Lục Vũ Ngang, cậu đi qua, không thể nói cao hứng vẫn hay không cao hứng. “Sao anh lại tới đây?”

“Tới dỗ em.”

Lý Tinh Thần ngồi trên ghế phụ, kéo cà vạt đồng phục ra rất có điểm ý tứ của đứa trẻ hư.

“Vậy hiện tại anh nói đi, sao lại thế này?”

“Lúc trước anh hợp tác làm việc với một người, muốn cùng anh một đêm tình, hôm nay anh đã nói cho hắn anh có bạn trai, hắn say sorry, cứ như vậy.”

Nam nhân nhìn cậu vẫn rầu rĩ không vui, nhéo mũi bạn nhỏ một chút, “Sao còn không vui? Là thật sự.”

Sau đó nghe được cậu nhỏ giọng lẩm bẩm, “Cái gì bạn trai, là vị hôn phu.”

Hôm nay Mễ Dương khai sáng, bạn nhỏ liền tiêu tan không ít. Tan học Lục Vũ Ngang lại đến cửa trường tới dỗ, đã không tức giận, hiểu lầm giải thích rõ ràng, nghiêm túc đích xác định thân phận vị hôn phu rồi, cậu đã hoàn toàn vui vẻ.

Lục Vũ Ngang cười, nhéo cằm Lý Tinh Thần hôn lên, cuối cùng lại hôn hôn lỗ tai cậu.

“Sao em đáng yêu như vậy, vị hôn phu của anh.”

Mễ giáo thụ giữa trưa thấy bạn nhỏ, đặc biệt thích cậu một đầu tóc xoăn, buổi chiều không có tiết học, sau lưng Mộc Lâm Sâm cũng đi làm tóc xoăn, còn đổi màu tóc. Nhưng hắn vào nhà liền cảm thấy mình chết chắc rồi, Mộc Lâm Sâm xú mặt như thấy phân của Mộc Mễ Chúc.

“Khó coi sao, nếu không em lại đi lộng trở về, nhưng em cảm thấy khá xinh đẹp.”

“Mễ Dương em lại đây cho anh.”

“Anh đánh người chính là bạo lực gia đình!”

“Không đánh em, em lại đây.”

Mễ giáo thụ đi qua ôm hắn, tóc xoăn cọ cọ trên vai hắn, “Hôm nay em sờ đầu tóc bạn Lý cảm thấy đặc đáng yêu, anh sờ sờ em, hiện tại em cũng rất đáng yêu!”

“Đáng yêu cái rắm.”

Mộc Lâm Sâm vò trên đầu Hắn một chút, “Xúc cảm như Mộc Mễ Chúc.”