Chương 12: Tức giận

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Mười một được nghỉ học, Lý Tinh Thần trở về hỏi, “Anh cũng nghỉ sao?”

“Ân, nhưng có thể không nghỉ nhiều như em.”

Cậu cầm ghế nhỏ ngồi bên cạnh hắn, “Các bạn học nói, cha mẹ của bọn họ đều mang đi ra ngoài chơi.”

Lục Vũ Ngang chuyên chú vào máy tính, nhẹ nhàng búng trán cậu một chút, “Em không có phụ huynh.”

“Nhưng em có bạn trai nha.”

Cậu để đầu trên bàn, cười rộ lên, Lục Vũ Ngang thò qua hôn hôn, “Hôm nay biểu hiện rất tốt, thực thích em.”

Lý Tinh Thần cũng hôn hắn một chút, “Em cảm thấy em so ngày hôm qua càng thích anh! Kia bạn trai có thể mang em đi ra ngoài chơi sao?”

Lục Vũ Ngang ngừng công việc, “Có thể.”

Nói xong, dùng máy tính tìm tòi một chút 11 năm trước cả nước du lịch, còn có cảnh ảnh chụp, cho cậu xem, “Em còn muốn đi sao?”

Biển người tấp nập doạ Lý Tinh Thần rồi, “Vì cái gì nhiều người như vậy!”

“Trừ bỏ Tết Âm Lịch, mười một là kỳ nghỉ dài nhất, cho nên rất nhiều người đi ra ngoài.”

Lý Tinh Thần có chút uể oải, gục trên ghế tiếc nuối, “Chúng ta ở nhà đi, xem phim cũng khá tốt, không có việc gì.”

Cậu còn an ủi ngược lại nam nhân.

“Nghỉ đông lại mang em đi ra ngoài chơi được không?”

“Nghỉ đông em muốn đi một nơi xa một chút.”

“Được.”

Trước kho ngủ, bạn nhỏ gọi điện thoại chó Mễ Dương, biết được mười một bọn họ cũng sẽ không đi ra ngoài chơi, lý do cũng là người quá nhiều, trong lòng được cân bằng, không còn rối rắm cùng buồn bực, ôm gối đầu đi tìm Lục Vũ Ngang. Nam nhân đang tắm rửa, cậu đặt gối đầu ở bên kia, nằm ở vị trí Lục Vũ Ngang, cầm lấy máy chơi game đầu giường.

Nam nhân mặc quần ra tới, “Như thế nào không ngủ được?”

Lý Tinh Thần mắt cũng không nâng, chuyên tâm chơi game, “Tới tìm anh ngủ a…. Anh làm gì!”

Nam nhân cướp đi máy trong tay cậu, ném một bên, “Qua bên kia, mau ngủ.”

“Lợi hại như vậy.”

Cậu lăn một vòng, ghé vào trên giường nhìn hắn, “Lục Vũ Ngang anh nói, anh có muốn muốn đối em làm chuyện khi em vào đại học mới có thể làm hay không.”

“Chuyện gì?” Hắn giả ngu theo cậu.

Lý Tinh Thần câu nhân không thành, lỗ tai đỏ, xoay đầu đến bên kia đi, “Quên đi!”

Lục Vũ Ngang buồn cười nhìn cậu, sau khi lên giường bò qua nhìn cậu phản ứng, xoa lỗ tai bạn nhỏ.

“Sao vậy? Thẹn thùng?”

“Không có.”

Cậu lật qua, tay ôm lên cổ hắn, “Em hỏi anh nga, anh thật sự không có nói qua luyến ái sao?”

Lục Vũ Ngang hôn trán cậu, “Em là người đầu tiên.”

Bạn nhỏ vui vẻ muốn duỗi chân, hai người đều là mối tình đầu, có phải quá tốt đẹp hay không!!!

Cậu mặt tươi cười không giấu được, Lục Vũ Ngang lại hôn.

“Ha… Ha ha ha…. Anh không cần hôn!”

Hai người hôn lửa nóng, di động Lục Vũ Ngang vang lên một chuỗi âm thanh nhắc nhở, hắn buông Lý Tinh Thần đi xem di động, tiểu bằng hữu cũng dính lên, “Là ai!”

Lục Vũ Ngang click mở tin nhắn, liên tiếp lỏa chiếu tràn ngập toàn bộ màn hình. Tóc xoăn Lý Tinh Thần ở phía trước, hắn duỗi tay che lại hai mắt cậu, thiếu nhi không nên nhìn. Lý Tinh Thần lại cảm thấy Lục Vũ Ngang là không muốn cho xem, cho cậu biết, rõ ràng vừa rồi còn đang nói cậu là người đầu tiên.

Lý Tinh Thần đánh rớt tay hắn, cầm lấy gối đầu phải đi, Lục Vũ Ngang giữ chặt, “Em phải nghe anh giải thích rồi hả tức giận.”

Không khí ngọt ngào hoàn toàn biến mất, bạn nhỏ rất tức giận, để gối đầu vào ngực nam nhân đẩy đẩy lên giường.

“Không nghe, hiện tại em phải tức giận, chờ lúc em không tức giận anh lại nói.”

Hắn cười nhìn cậu, tức giận còn có báo trước, bạn nhỏ cũng thực đáng yêu, hắn ôm gối đầu Lý Tinh Thần.

“Vậy em nhanh hết giận một chút, anh rất sốt ruột muốn giải thích cho em nghe.”