Chương 3

12

Tiểu Tống thấy tôi một hồi lâu không trả lời, lại hỏi: "Sao lại không nói lời nào? Không phải là mang thù đấy chứ?"

Tôi: "Không...”

Tiểu Tống gửi qua một cái icon mèo vàng đáng yêu.

Tôi không nhịn được cười, hỏi: "Làm một ván không?"

Tiểu Tống: "Tôi cứ tưởng đời này bà sẽ không chơi lại cái game này nữa.”

Tôi trả lời: "Trước lúc ấy thì tôi càng muốn khiến người nào đó không bao giờ muốn chơi cái game này nữa hơn."

Tiểu Tống tỏ vẻ đã hiểu.

Lúc cấm chọn, tôi là người đầu tiên được chọn tướng. Tôi ngay lập tức chọn Lộ Na, còn Tiểu Tống thì cầm Yao.

Tôi buồn bực: “Ông định hỗ trợ kiểu gì?”

Sau ba năm, cuối cùng tôi cũng được nghe lại giọng nói của hắn: "Lâu rồi không được thấy bà chơi Lộ Na, tôi phải xem xem có bị thụt lùi không.”

Tôi mỉm cười: "Vậy ông cứ chờ mà xem.”

Tôi bật camera, quay lại màn hình điện thoại.

Trình độ chơi Yao của Tiểu Tống cao hơn tôi, bắt thời điểm mở combat rất tốt.

Dưới sự trợ giúp của hắn, tôi đánh như lên đồng, quét sạch team địch, làm một phát Pentakill.

Kết thúc ván, tôi nói với màn hình camera: "Nhìn cho kỹ vào, suốt quá trình tôi đánh Lộ Na đây này, không chút cắt ghép chỉnh sửa đấy nhé.”

Dường như tiểu Tống ý thức được cái gì đó, nói: "Lấy tai nghe ra, mở loa ngoài đi.”

Tôi tháo tai nghe ra.

Đã vài năm trôi qua, giọng nói của hắn vẫn rất trong trẻo, không hiểu sao tôi lại nghe hơi quen tai.

Tiếng của Tiểu Tống từ trong điện thoại truyền ra: "Ừm, có tôi làm chứng."

Tim tôi đập thình thịch, mặt không đổi sắc tắt camera.

Có vẻ tâm trạng tiểu Tống không tệ, thanh âm cũng lười biếng: "Xem bà chơi khiến tôi cũng muốn làm một ván cầm Lộ Na.”

Tâm trạng tôi cũng đang tốt: "Được thôi, để tôi cầm Yao hỗ trợ ông.”

Tiểu Tống cười cười, bắt đầu game, tôi vẫn là người chọn tướng đầu tiên, giúp Tiểu Tống chọn Lộ Na (*), rồi bản thân chọn Yao.

(*) giao diện ban pick thứ tự 2 team từ trên xuống dưới, người bên trên có thể giúp người bên dưới chọn tướng trước sau khi lock sẽ được đổi cho nhau.

Vừa mới bắt đầu thì đối diện lại gặp một người quen.

Là Địch Nhân Kiệt với ID là "Thành aCheng” của Địch Nhân Kiệt.

Tiểu Tống trầm mặc trong chốc lát, cũng ý thức được mọi chuyện.

Một giây sau, tôi nghe thấy bên hắn mở livestream của Khương Thành.

Giọng điệu Tiểu Tống lười nhác: "Bà đoán xem là thằng khốn xui xẻo nào đang livestream cùng fan?”

13

Khương Thành cũng nhận ra ID của tôi, nhưng không biết hắn có còn nhớ vị "Tiểu Tống thiên hạ vô địch" này là ai hay không nữa.

Nhưng có vẻ ván này tâm trạng Tiểu Tống rất tốt, dẫn tôi đi tung hoành ở đường dưới.

Bắt đầu chưa đầy ba phút, Địch Nhân Kiệt đã bị ăn cái first blood (*).

(*) mạng đầu tiên khi mới bắt đầu game, thường được thưởng nhiều hơn, mở bát cho những màn combat kịch liệt sau này.

Như một dấu hiệu dự đoán trước ván này, Địch Nhân Kiệt thua thảm hại.

Có lẽ do bị mất miễn dịch(*), dưới sự vồ vập của Yao và Lộ Na, Địch Nhân Kiệt dưới tay Khương Thành dần phế.

(*)miễn dịch: skill giúp tướng giải trừ skill khống chế.

Vòng khống chế màu vàng nhắm tới Lộ Na, chuẩn bị đánh nhưng lại đánh vào giáp của Yao.

Tuy tôi không thấy được vẻ mặt của Khương Thành nhưng vẫn có thể cảm nhận được hắn đang cực kỳ khó chịu.

Mà Địch Nhân Kiệt cũng trở thành con mồi mà Lộ Na truy cùng gϊếŧ tận.

Một lần.

Hai lần.

Ba lần.

Kết thúc trận đấu, Địch Nhân Kiệt bị Lộ Na ăn sáu mạng.

Kết quả cuối cùng là thua thảm với chiến tích 2/9/6.

Chúng tôi không tiếp tục xem livestream của hắn như thế nào nữa.

Chỉ nghe thấy ở đầu bên kia, Tiểu Tống nói: "Bà đoán xem, cậu ta còn muốn tiếp tục chơi cái game này nữa không?"

Tôi lắc đầu.

Tiểu Tống hỏi: "Tôi đã thay bà trút giận đấy, không cảm ơn một tiếng sao?"

Tôi có chút mất tự nhiên, trả lời: "Nào có ai đòi cảm ơn như vậy chứ.”

"Ừm, được." Tiểu Tống hạ thấp thanh âm, mang theo ý cười, "Tổn hại."

14

Trên mạng bắt đầu náo nhiệt trở lại.

Cũng có một số fan đau lòng, nhưng phần lớn đều là chửi bới.

Cư dân mạng A: "Chắc từ nay về sau Khương Thành sẽ có bóng ma tâm lý với Lộ Na mất."

Cư dân mạng B: “Đúng là chuyện cười, Khương Thành đang kéo fan, cuối cùng chiến tích của fan còn cao hơn anh ta."

Cư dân mạng C: "Cho nên vụ anh ta lừa gạt cư dân mạng thật hả? Cái người đăng video kia là ai vậy?”

Cư dân mạng D: "Mỗi ngày đặt ra một câu hỏi, hôm nay streamer lừa đảo đã livestream chơi Lộ Na chưa?”

Chắc chắn tôi sẽ không bỏ lỡ nhiệt độ sục sôi này, tải icon trên mạng về, quay video rồi dán lên video để che mặt bản thân lại, trực tiếp đăng lên mạng kèm một bài viết dài.

"Xin chào mọi người, tôi là bạn gái cũ của Khương Thành.”

"Video đánh Lộ Na làm nên thanh danh trước kia của Khương Thành là do tôi chơi.”

"Khi tôi kịp phản ứng lại thì đã có công ty phát sóng trực tiếp liên lạc với anh ta, anh ta cũng tự nhận mình chơi Lộ Na.”

"Vốn dĩ lúc ấy tôi không muốn hủy hoại anh ta như vậy.”

"Đến hôm nay, một nửa nguyên nhân tôi làm thế này là vì anh ta xứng đáng. Tôi trước đây không vạch trần anh ta, nên cũng coi như là đồng lõa lừa dối fan hâm mộ và quần chúng.”

"Tôi thành thật xin lỗi mọi người.”

"Khoảng thời gian trước, anh ta nɠɵạı ŧìиɧ với sếp tổng của công ty, nói chia tay với tôi.”

"Khi tôi muốn đưa sự thật ra ánh sáng thì anh ta và sếp của anh ta luôn muốn dùng tiền để mua chuộc tôi nhưng lại bị tôi từ chối. Bọn họ thậm chí còn muốn tôi không thể lăn lộn được ở cái đất này.”

"Thành thật mà nói, tôi đưa ra một nửa sự thật phần lớn là để trả thù.”

"Nửa còn lại ấy à, nếu anh ta vẫn không chịu nói ra, tôi sẽ thay anh ta nói trên đây."

"Chân thành xin lỗi một lần nữa."

Phía sau là ảnh chụp màn hình tin nhắn trò chuyện sau này của tôi và hắn, cả ghi chép chuyển tiền và chi tiêu của tôi.

Tôi đăng xong thì cảm thấy bùi ngùi mãi không thôi.

Hơn nữa, khi nhìn thấy fan phản ứng như thủy triều, không ít người thích hắn vì video chơi Lộ Na bắt đầu thất vọng, tôi càng cảm thấy áy náy hơn.

Hơn nữa cũng có một ít thanh âm nói, đã sớm biết Khương Thành không có cái trình này.

Cũng có không ít người qua đường hóng chuyện, nói Khương Thành là thằng cặn bã ăn cơm mềm (1), còn nói tôi là Vương Bảo Xuyến (2) của hiện đại.

(1) bám váy đàn bà

(2) Người phụ nữ chung thủy.

Điều mà tôi không ngờ tới là Tống Dương like weibo của tôi.

Lần này còn để lại bình luận.

"Aiz, biết sai có thể sửa."

Fan Tống Dương nhao nhao đuổi theo tới: "Không phải đấy chứ, anh tôi cũng ăn dưa hóng bát quái sao?”

Tống Dương: "Tôi cảm thấy bạn chơi Lộ Na này rất 666."

15

Thắng lợi vui vẻ, hô to sảng khoái.

Đường Đường đang thi nghiên cứu sinh cũng biết chuyện này, không ngừng nói xin lỗi tôi. Cô ấy nói lúc trước quả thực không nên thúc đẩy tôi và Khương Thành ở bên nhau, là cô ấy có mắt như mù.

Tất nhiên là tôi không đổ lỗi cho cô ấy.

Bản thân yêu đương đến mất não thì đâu còn cách nào?

Phấn khích hơn cả chính là tiểu Ngư.

"Oa oa oa tiểu Kiều ơi! Bảo bối tiểu Dương thế mà lại like bài đăng của cậu kìa!”

Tôi nghĩ đến việc trước đây bản thân che giấu việc mình là phú nhị đại.

Có một lần tôi hứa hẹn với tiểu Ngư: "Trước khi tốt nghiệp, mình nhất định sẽ lấy chữ ký của anh ta cho cậu!"

Tiểu Ngư khóc oa oa một tiếng: "Không sao đâu bảo bối, một tấm chữ ký của anh ấy chỉ có mấy trăm tệ thôi, cậu có lòng là được."

Tôi không thể nhịn cười.

Khương Thành gửi tin nhắn wechat, gọi điện thoại cho tôi nhưng đều bị tôi chặn sạch.

Cố Thanh Thanh lại áp dụng biện pháp trước đó: trấn áp dư luận.

Nhưng bởi vì số người nghi ngờ quá nhiều, hơn nữa còn có Tống Dương thêm mắm thêm muối nên livestream của Khương Thành bị không ít người tràn vào chê cười, quản lý phòng không chặn hết nổi.

Đến đường cùng, hắn chỉ còn cách ngừng phát sóng.

Phỏng chừng Cố Thanh Thanh cũng sứt đầu mẻ trán, gọi điện thoại gọi đến cổ đông lớn nhất hiện tại của công ty - anh trai tôi.

Anh trai tôi gửi cho tôi một tin nhắn: "Em gái, ngày mốt đến công ty. Có mặt mũi thật, được em gái anh tìm tới cửa luôn.”