Chương 9: Chuyện Hồi Nhỏ (1)

Vào ngày mưa to sấm chớp, Diệp phu nhân và Hàn phu nhân đến bệnh viện. Cả hai vì muốn có người tán gẫu cùng nên đặt chung một phòng. Trùng hợp là cả hai người đều hạ sinh một cô công chúa trong đêm đó. Nhưng khi mọi người bất cẩn thì có một người đàn ông lạ mặt đi vào tráo đổi hai đứa bé làm cho hai đứa bé cứ như vậy bị bế nhầm đến 20 năm sau mới biết.

Diệp Băng Băng được nhà họ Hàn đặt tên là Hàn Tĩnh Chi. So với nhà họ Diệp thì nhà họ Hàn cũng không thua kém về gia thế và địa vị nên Diệp Băng Băng cũng được coi như một tiểu công chúa được ngậm thìa vàng. Bốn đại gia tộc Bạch-Hàn-Mạc-Lý lại có tình nghĩa lâu năm nên những đứa trẻ thường chơi với nhau.

Nhà họ Bạch có hai anh em song sinh là Bạch Phong Thần và Bạch Nhược Đông. Tuy là anh em sinh đôi nhưng tính cách lại khác nhau hoàn toàn. Bạch Phong Thần thuộc kiểu người lạnh lùng, ít nói và còn thích sạch sẽ. Nhưng khi ở bên cạnh Diệp Băng Băng thì căn bệnh này chưa bao giờ tồn tại. Mà nhà họ Bạch và nhà họ Hàn gần nhau nên Diệp Băng Băng rất hay quấn lấy Bạch Phong Thần. Bạch Nhược Đông thì điển hình của những công tử đào hoa, cà lơ phất phơ, thay bạn gái như thay áo và không theo chủ nghĩa kết hôn. Hai vợ chồng họ Bạch lúc nào cũng phải nhọc lòng vì thằng con này.

Nhà họ Mạc thì có 2 trai và 1 gái. Mạc Thiệu Khiêm, Mạc Hàn Lâm là anh còn Mạc Gia Hân là em út. Cũng vì vậy nên Mạc Gia Hân là hòn ngọc quý trên tay Mạc lão gia. Nếu Mạc Gia Hân muôn hái sao trên trời chắc ông cũng sẽ tìm mọi cách hái xuống.

Cuối cùng là nhà họ Lý có con một là Lý Thiên Vỹ. Cậu cũng thuộc kiểu người như Bạch Nhược Đông nên hai người này hay tụ tập chơi bời cùng nhau ở các quán Bar. Nếu viết ra một tờ giấy để đếm người tình của hai công tử này thì chắc sẽ dài đến nửa vòng trái đất.

Diệp Băng Băng và Mạc Gia Hân tuy sinh sau các anh 1 năm nhưng rất được các anh cưng chiều. Mà hai cô tiểu thư này rất nghịch ngợm nên năm cậu thiếu gia cũng hùa theo và cũng vì vậy bảy đứa trẻ đi đến đâu là gà bay chó sủa đến đấy. Người lớn trong nhà mệt mỏi không thôi.

---

Trong sân Bạch gia, một cậu bé 5 tuổi đang ngồi đọc sách rất nghiêm túc. Nhưng lại có một tiểu yêu tinh đến phá đám làm anh không thể nào bình tĩnh được. Trong đầu thì thầm nghĩ đứa nhỏ nào thật chán sống. Bạch Phong Thần nhìn thấy trước mặt mình một bé gái mặc váy công chúa lấm lem đất, trên mặt cũng dính không ít. Cứ như vậy hai người nhìn nhau. Đôi mắt cô long lanh to tròn, xinh đẹp. Đôi môi chúm chím đỏ hồng. Cô bé thấy Bạch Phong Thần đáng sợ như vậy nhưng không khóc mà chạy lon ton đến trước mặt cậu cười toe toét như đã làm rất nhiều lần rồi vậy. Giọng nói ngây thơ, non nớt vang lên ngọt như mật:

"Anh Thần ơi, anh bế em đi. Chi Chi muốn anh bế cơ"

Bạch Phong Thần trách mắng cô dơ dáy này nọ nhưng vẫn vươn tay ra bế bổng cô bé lên. Cô bé ôm cổ Bạch Phong Thần rồi thơm vào má cậu một cái. Đối với cô thì thơm má này là rất bình thường vì thường ngày cô bé cũng rất hay thơm ba mẹ nhưng đối với Bạch Phong Thần thì lại khác.

"Anh Thần, sao mặt anh đỏ thế. Anh bị cảm nắng sao? Vậy thì vào nhà đi. Mẹ em nói là cảm phải uống thuốc mới khỏi. Anh chờ Chi Chi về nhà lấy cho anh nhé"

Rồi nhảy tỏm xuống dưới đất, chạy nhanh như một cơn gió về nhà để lại cậu thiếu gia thở dài bất đắc dĩ.

(bây giờ Diệp Băng Băng được gọi là Hàn Tĩnh Chi )