Chương 5

Buổi sáng 7 giờ rưỡi, tiếng chuông báo thức đúng giờ vang lên, Linh Diều tắm rửa xong ra kêu Trâu Ngữ Băng rời giường, “Ngữ Băng, mau dậy đi, hôm nay là thứ hai.”

"Từ từ....Một xíu nữa đi..."

“Không được, nay có tiết của viện trưởng đó!”

Linh Diều dứt khoát trực tiếp bò tiến vào ổ chăn Trâu Ngữ Băng, lấy tay nhỏ lạnh dán lên bụng đối phương ——

“A!”

“A!!!”

Tiếng la đồng thanh của Trâu Ngữ Băng và Linh Diều vang lên.

Trâu Ngữ Băng giật mình ngồi dậy, Linh Diều cũng bị hoảng sợ, chân vướng vào chăn, trực tiếp ngả lên người Trâu Ngữ Băng, đυ.ng trúng ngực đối phương —— hơn nữa Trâu Ngữ Băng lúc này còn trần trụi.

“Cậu làm gì mà không mặc quần áo!”

"Bởi vì nóng chứ sao!"

Hai người dong dài ra cửa. Đến lớp, bạn bè quan tâm Linh Diều thân thể đã như thế nào, cô cười nói đã ổn, cũng có người hỏi Thi Nhiêu vì sao lại không có đi học, khiến cô thấy khó chịu, buồn bã, suy sụp.

Buổi trưa hai người từ nhà ăn xách cơm quay trở về phòng ngủ ăn. Linh Diều một bên ăn cơm một bên mở laptop gõ chữ, Trâu Ngữ Băng tò mò ghé mắt nhìn cô đang làm cái gì.

“Tìm đại sư.”

“Ngữ Băng, tớ nghi ngờ tớ và Tiểu Nhiêu là một đổi một vận hạn. Cậu xem đi, bây giờ thì tớ không sao nhưng cậu ấy lại bị điên rồi. Không biết chúng ta có niệm sai câu thần chú nào không, có khả năng quỷ không bị tiêu diệt mà đã dời mục tiêu. Nhưng ít nhất có lẽ phương pháp trừ tà này hữu ích, chỉ cần tìm đại sư diệt quỷ lợi hại hơn thôi."

Trâu Ngữ Băng yên lặng buông bát cơm, “Cậu nói cái gì ‘ một đổi một ’ cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không cần dăm ba câu liền đem lỗi lầm nhận hết vào người. Hơn nữa…… Tiểu Diều, tớ cảm thấy chúng ta tốt nhất không nên lộn xộn, nhà ma kia không nên đi lại. Lần đầu tiên đi cậu xảy ra chuyện, lần thứ 2 đi thì Thi Nhiêu xảy ra chuyện, ai biết lần sau chuyện xấu gì sẽ xảy ra nữa."

“Cậu nói cũng đúng…… lỡ lần sau cậu gặp chuyện không may thì sao?"

"Cậu cảm thấy tớ sợ phiền phức ư?"

"Không phải, Ngữ Băng, không phải, tớ chỉ là lo lắng cho cậu mà."

Trâu Ngữ Băng cúi đầu nhìn điện thoại, đột nhiên nói: “Tiểu Diều, không cần đi nhà ma tra xét nữa.”

“Làm sao vậy?”

Trâu Ngữ Băng đem điện thoại đưa qua đi. Cô đang xem một cái tin tức, nói công viên trò chơi nhà ma xảy ra án mạng, đã bị niêm phong.

Linh Diều:……

“Tiểu Nhiêu còn chưa có chết mà.”

"Hay là mời đại sư đuổi tà cho Tiểu Nhiêu?"

"Cậu cảm thấy ba mẹ Thi Nhiêu sẽ đồng ý cho chúng ta tiếp cận cậu ấy sao? Đến lúc đó chắc hai người đó một tay xé xác đại sư còn một tay xé xác hai chúng ta ra. Ba mẹ cậu ấy cũng biết cậu ấy xảy ra chuyện ở nhà ma, chắc bọn họ cũng sẽ nghĩ cách thôi."

Linh Diều vô pháp phản bác lại, hiện tại cô cũng cảm thấy vô cùng bất lực.

Không bao lâu, Thi Nhiêu tạm nghỉ học, điện thoại cũng không thể liên lạc được.

“Ngữ Băng… Làm sao bây giờ, sau này chúng ta sẽ không còn được gặp lại Tiểu Nhiêu sao?”

Trâu Ngữ Băng xoa xoa đầu Linh Diều, "Không sao đâu, hiện tại cậu ấy đang tĩnh dưỡng, chờ cậu ấy trạng thái ổn định lại sẽ liên hệ với chúng ta.”

Ký túc xá 404 đã từng có bốn người ở, nay hiện tại chỉ còn lại có hai người Linh Diều cùng Trâu Ngữ Băng. Linh Diều cảm xúc suy sút, may mắn có Trâu Ngữ Băng vẫn luôn ở bên cạnh cô.

“Tiểu Diều, làng đại học vừa mới mở một quán cà phê, cuối tuần chúng ta đi đi!"

Linh Diều uể oải, không muốn đi.

“Tiểu Diều, tớ không khổ sở sao? Dù là cậu hay là Tiểu Nhiêu cũng đều là bạn thân của tớ. Các cậu bị thương, ở trong lòng tớ cùng chính mình bị thương không có gì khác nhau. Nhưng mà chúng ta hiện tại còn sống, mỗi ngày đều phải ăn cơm, ngủ, đi học, sinh hoạt còn phải tiếp tục. Sống nản lòng là một ngày, lạc quan tích cực sống cũng là một ngày, tớ hy vọng cậu có thể tiếp tục sống tốt.”

Linh Diều bẹp bẹp miệng, nức nở nói: “Tớ biết rồi.”

Một tháng qua đi, Linh Diều cũng chậm rãi từ bóng ma sự kiện nhà ma đi ra, chỉ là bị quỷ “Cắn” một ngụm chẳng lẽ cả đời đều không dám ngẩng đầu lên sao? Cô phải kiên cường lên, Tiểu Nhiêu cũng nhất định có thể một lần nữa tỉnh lại!

Trâu Ngữ Băng giống như đam mê, lôi kéo Linh Diều đi dạo phố, không phải ăn cơm hay xem phim mà là đi mua sắm quần áo. Ban đầu đi chơi đều là ba người, không khí ngẫu nhiên cũng vài thời điểm có xấu hổ. Trâu Ngữ Băng sẽ vô duyên vô cớ mặt lạnh, Thi Nhiêu tương đối hoạt bát, sẽ ở giữa điều tiết. Hai người một người thích hù dọa Linh Diều, một người yêu quý Linh Diều, ba người cứ như vậy từ năm nhất đến năm ba, Linh Diều vốn tưởng rằng thiếu một người sẽ không quen, nhưng cùng Trâu Ngữ Băng đơn độc ở chung tựa hồ cũng không kém, đối phương nguyên lai cũng rất thích chơi đùa, hiếu động nha.

Chính là Ngữ Băng hiện tại thích quản cô, hai người hay vì chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi mà đấu võ mồm.