Chương 47: Quay Phim (2)

Do đó, khả năng chuyển đổi là một món pháp bảo quan trọng đối với người mới bắt đầu, đặc biệt là chuyển đổi ngôn ngữ máy ảnh và bố cục cảnh, các khán giả sẽ không xem được những hứ này và thậm chí ở trong ngành cũng không bị coi là đạo văn.

Đó là một lời tri ân.

Lại quay thêm mấy cảnh nữa là được, tiếp theo đó, sắp đến phiên mấy con quỷ rồi.

Lý Nhàn Vân vung tay lên: “Ngoại trừ các nhân viên công tác có phận sự, những người khác không liên quan lập tức rời khỏi trường quay.

Vì để tránh chuyện bại lộ, Lý Nhàn Vân cố hết sức không để các nhân viên công tác khác tham gia, thế là sau khi đã sắp xếp xong hết, phần lớn người ồn ào rời khỏi căn phòng, Nhậm Chí còn muốn đến đây tham gia náo nhiệt nhưng cũng bị Lý Nhàn Vân trừng mắt một cái xéo đi luôn.

Mặc dù như thế nhưng vẫn còn không ít người ở lại hiện trường, bao gồm cả thợ quay phim, dựng bối cảnh, kỹ sư âm thanh, diễn viên vân vân, những người này nhất định phải ở lại hiện trường, Lý Nhàn Vân cũng không còn cách nào.

Ánh đèn dần hạ xuống, nghe một tiếng hô của đạo diễn, Giang Mi Nhi xách theo một cây dao to đi vào phòng bếp.

Trong tình huống bình thường, hiệu ứng đặc biệt cần phải có một người mặc đồ vải màu xanh lá bao quanh khắp người, thậm chí một đống máy cảm ứng cũng được mang ra sân, nhưng lần quay này rõ ràng rất khác.

Ngay vào lúc Giang Mi Nhi ra sân thì đồng thời ngay phía sau cô, một con nữ quỷ màu trắng bay bay xuất hiện lơ lửng ở sau lưng cô.

Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều giật nảy mình, hai thợ quay phim cũng đồng thời run tay một cái, hình ảnh lắc lư.

“Cắt! Làm gì vậy chứ?’ Lý Nhàn Vân bẫn mãn nói. “Không phải trước đó tôi đã từng nói với các người rồi sao? Đây là hình chiếu 3D, xem ai nấy đều ngạc nhiên chưa kìa.”

Hai thợ quay phim đều có hơi xấu hổ, một thợ quay phim nói: “Đạo diễn Lý, thiết bị hình chiếu này đang ở đâu, sao bọn tôi không thấy? Ai điều khiển?’



Lý Nhàn Vân hừ một tiếng: “Thiết bị bị giấu đi rồi, đây là bí mật thương nghiệp. Mi Nhi, cô qua đây nhìn cảnh quay vừa rồi một chút để có chuẩn bị tâm lý, tránh cho lại giật mình rồi No good.

Giang Mi Nhi chạy đến nhìn thấy thế mà phía sau mình lại lòi ra một con nữ quỷ, cô cũng không sợ hãi mà hưng phấn la lên: “Nhìn giống thật quá đi? Đạo diễn, cho tôi xem thêm một lần đi.”

Lý Nhàn Vân nghiếng răng chỉ qua phía cửa: “Qua bên kia.”

Giang Mi Nhi chạy về phía cửa, nữ quỷ lại xuất hiện một lần nữa, Giang Mi Nhi tò mò nhìn Trương Nghiên, dùng ngón tay chọt chọt, chỗ ngón tay phát hiện có một chút sương mù, cô hưng phấn nói: “Thần kỳ quá luôn, giả lập quá luôn.”

Trương Nghiên hừ lạnh nhìn cô.

Thế mà cô lại chọt tôi?

Có tin tôi hóa thành thực thể đánh cô một trận ngay bây giờ không?

Cô nhe răng một cái với Giang Mi Nhi, mở miệng chính là: “Đến đây, zui zẻ nào!”

Lý Nhàn Vân trừng mắt: Đối với con gái mà cô cũng nói câu này?

Giang Mi Nhi hưng phấn hơn: “Đạo diễn, cô ta còn biết nói nữa hả?’

“Ừ, có thiết bị phát ra.” Lý Nhàn Vân đau hết cả đầu.

“Nhưng đây không phải là lời kịch đã dựng sẵn.”



“Ghi âm sai rồi.” Lý Nhàn Vân giả vờ nói to với trên lầu: “Tổ kỹ thuật làm cái quái gì vậy, không được ẩu tả, nếu không tôi trừ lương đó.”

Nghe thấy hai tiếng trừ lương, Trương Nghiên lại rụt cổ, lúng ta lúng túng nói: “Vậy thì không zui zẻ nữa, dù sao cũng là phụ nữ.”

Giang Mi Nhi kinh ngạc.

Lý Nhàn Vân mỉm cười: “Đằng sau có người phối âm, đang troll cô đó.”

Giang Mi Nhi kinh ngạc vui mừng nhìn Trương Nghiên, đưa tay bóp mặt Trương Nghiên: “Quá chân thực.”

Trương Nghiên rụt cổ lại né tránh.

Giang Mi Nhi kinh ngạc: “Cô ấy còn biết né nữa này?”

“Đều là kỹ thuật hậu trường cả, được rồi, Mi Nhi, quay lại lần nữa.” Lý Nhàn Vân nhanh chóng hô dừng lại: “Hậu trường đừng quấy rối lung tung nữa, nếu không tôi trừ tiền lương thật đó.”

Trương Nghiên bất đắc dĩ làm một biểu cảm hung dữ.

Thế là cảnh tượng tiếp theo đã khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt.

Trong phút chốc, dường như bọn họ đã bước vào thế giới ma pháp, tất cả trong phòng đều như đang có một bàn tay vô hình điều khiển, tất cả đều có thể bay lên, thậm chí còn có thể biến hình, trực tiếp hỗ trợ lẫn nhau với nữ quỷ hình chiếu 3D, trình diễn một màn đại chiến giữa nữ quỷ và căn phòng có gắn thiết bị bí ẩn.

Cảnh tượng không hợp lẽ thường khiến cho tất cả mọi người ở đây đều thấy khϊếp sợ, mọi người ồn ào cảm thán khoa học kỹ thuật hiện đại phát triển thật, đồng thời cũng thắc mắc vì sao mà một kỹ thuật điện ảnh truyền hình tân tiến như vậy lại không lưu truyền rộng rãi, lại càng cảm thán hơn khi nó lại được dùng trong một bộ phim tệ thế này.