Chương 11

“Vậy cưng nói xem em chọn ai trong số bọn tôi?”

Một người đàn ông khác bước tới, ép cậu quỳ thẳng người, cầm lấy gậy mát xa đang hoạt động trong huyệt của Lâm Tư Nghiên, cắm rút thô bạo vài cài khiến nước da^ʍ trào ra, “Ai bảo cưng dâʍ đãиɠ, dụ dỗ nhiều đàn ông như thế!”

“Không, không dụ dỗ…” Lâm Tư Nghiên khóc tới nỗi hàng mi ướt sũng, hai chân trắng tuyết giãy giụa lung tung, nhưng rồi vẫn bị người đàn ông túm chặt, vuốt ve, kéo giạng hai chân cậu ra để miệng huyệt bị tra tấn chảy nước giàn giụa căng tới nỗi mép huyệt trắng bệch, “Miệng của em nhỏ như thế, nếu bị cưỡиɠ ɖâʍ thì làm sao em chịu được?”

Bốn tên Alpha dạt dào tinh lực bắt đầu tranh giành người tình, cuối cùng người xui xẻo nhất vẫn là Lâm Tư Nghiên. Lâm Tư Nghiên không phân biệt được là ai với ai, cậu bị pheromone mạnh mẽ của Alpha bao vây, tuyến thể ở sau gáy bị cắn tới nỗi máu me đầm đìa. Pheromone của cả bốn Alpha dều rót vào cơ thể cậu, không ai phục ai, như thể bọn họ muốn tranh giành thắng thua trong cơ thể Lâm Tư Nghiên. Pheromone va chạm điên cuồng trong người Omega, ai cũng muốn độc chiếm Omega ngọt ngào mất hồn này.

Một loại pheromone Alpha đã khiến Omega khó lòng chịu được, bốn loại pheromone khiến cậu như bị tra tấn. Nước da^ʍ chảy ra từ huyệt thịt như mất kiểm soát, miệng huyệt bị gậy mát xa khuếch trương đỏ ửng chín rục cứ run rẩy liên tục, phun ra từng luồng chất lỏng dính nhớp. Thân thể trắng như tuyết ngọ nguậy vặn vẹo không ngừng, hệt như một người cá bị kéo lên bờ, bị đè xuống, nửa người dưới bị ép phải chịu sự xâm phạm.

Người đàn ông kéo vòng xích mắc trên núʍ ѵú của cậu, kéo núʍ ѵú ra xa.

“Đừng túm…” Lâm Tư Nghiên quỳ trên giường, khóc tới nỗi nước mắt đầy mặt.

“Lần nào cưng nói đừng túm thì cũng chảy nước như lũ lụt, nói một đằng làm một nẻo là không tốt.”

Có người giữ chặt eo cậu, cắm vào hoa huyệt đã được mở rộng bằng tư thế phía trước, qυყ đầυ đâm vào rất suôn sẻ nhưng trong mấy ngày nay, miệng huyệt chật hẹp đã khít lại như trước, thế nên hoa huyệt chỉ kẹp lấy một đoạn gậy thịt rồi không cho nó đi vào. Người đàn ông tát vài cái vào ngực cậu, khiến thịt vυ" đỏ ửng lên, “Đồ da^ʍ tiện, thả lỏng ra để anh vào!”

“Anh mắng em ấy làm gì?” Một cây gậy thịt thô to khác kề sát vào cúc huyệt của cậu, dự định cắm vào. Người đàn ông nâng cái mông thịt căng mọng đẫy đà của Lâm Tư Nghiên lên, vuốt ve sờ soạng, “Cưng à, hắn hung tợn như thế, em vứt bỏ hắn đi nhé?”

Nói người kia hung tợn nhưng người này cũng chẳng dịu dàng gì, cứ thế vào cắm vào, còn cắm hết cả gậy thịt, nhanh hơn cây gậy thịt ở hoa huyệt.

Lâm Tư Nghiên kêu rên không chịu nổi, “Không… đau… đừng cắm vào một lúc…”

Nửa người dưới đã bị lấp đầy tới nỗi không thể đầy hơn, cơ thể bị xâm chiếm toàn bộ, hệt như hai cái miệng thịt chỉ biết nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ đàn ông. Miệng huyệt bị kéo căng rộng, không thể co rút lấy lòng đàn ông được, chỉ có thể co khép cố kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ theo nhịp thở. Dươиɠ ѵậŧ nằm trong hoa huyệt cũng không chịu thua kém, cắm vào toàn bộ. Cách một lớp thịt mềm non nớt, hai cây gậy thịt va chạm xóc nảy, ganh đua cao thấp, hùng hổ di chuyển như đang tranh đấu, kéo theo nước da^ʍ đầm đìa.