CHƯƠNG 5: NGOÀI CỤC

......

Xạ Nhật Chi Chinh phất lên, không tới một năm sau, Ôn thị bại. Tam Tôn - Xích Phong Tôn, Liễm Phương Tôn, Trạch Vu Quân - Nhất chiến thành danh, kết nghĩa huynh đệ. Mặt khác, chức vị tiên đốc rơi vào tay Kim thị tông chủ Kim Quang Thiện, để Kim thị đứng đầu bách gia, tu chỉnh tu chân giới.

Này đó, Vân Tước không mấy quan tâm.

Ôn thị rơi vào kết cục gì, không nói cũng vậy.

Không êm ấm bao lâu, tu chân giới lại nổi lên một sóng to gió lớn, lần này là vì Ngụy Vô Tiện. Nghe nói hắn vì cứu vài chục mạng người của Ôn thị, cùng Kim thị và vô số gia tộc lớn nhỏ khác trở mặt, tự động cắt đứt quan hệ với Giang thị, mang tàn dư Ôn thị lui về Di Lăng lánh đời.

"Ngụy Anh."

Ngụy Vô Tiện có chút kinh ngạc khi nghe thanh âm này, quay đầu nhìn lại, còn không phải Hàm Quang Quân, Lam Vong Cơ, Lam Trạm sao?! Hắn tới Di Lăng làm gì?! Hiện tại tiên môn tránh nơi này như rắn rết, hắn dẫn tỷ đệ Ôn Ninh và tộc nhân tới nơi này cũng chỉ là kế tạm thời, căn bản chỉ kéo dài hơi tàn.

Suy cho cùng, dù có giữ được một cái mạng, bọn họ vẫn mang danh nghĩa tội nhân trốn chạy, không có tự do, cũng chẳng có tương lai gì đáng nói.

Nói hắn xen vào chuyện của người khác cũng được, thích sính anh hùng cũng chẳng sao, nhưng đúng là không thể trơ mắt nhìn người vô tội bị oan uổng. Hắn và Ôn Ninh từng có giao tình, mặc dù không thâm, nhưng không thể thấy chết mà không cứu.

Hiện giờ ở Di Lăng cũng rất tốt, sư tỷ và Giang Trừng cũng hay tới thăm hắn. Cũng không thiệt thòi gì lớn. Cái hắn lo lắng là Huyền môn bách gia nhất quyết không chịu nhả ra, cứ phải đòi diệt cỏ tận gốc Ôn thị. Kim thị hiện giờ, vậy mà có chút giống Ôn thị khi xưa, nếu không phải có Lam gia cùng Giang gia kiên quyết phản đối, âm thầm bảo vệ hắn, phỏng chừng hắn không có cơ hội đem người về Di Lăng áp dụng án treo.

"Ngụy Anh, theo ta về Vân Thâm Bất Tri Xứ."

"... Lam Trạm, ngươi bị sao vậy?"

Ngụy Vô Tiện ngứa ngứa lỗ tai, luôn cảm thấy lời này có chút quái quái...

Lam Vong Cơ vẻ mặt nhàn nhạt, cực đạm nói: "Lam gia, có thể bảo hộ bọn họ."

Điều kiện tiên quyết là, đi vào địa bàn của Cô Tô Lam thị, vào ở Vân Thâm, dưới mí mắt của Vân Tước Cung Di, chịu sự che chở cùng chế tài của hắn.

Ngụy Vô Tiện vậy mà mấy chốc liền hiểu lời ngầm của Lam Vong Cơ, giật mình phát hiện ra điểm này, kinh hỉ không thôi, lại nhịn không được lo lắng nói: "Sẽ không liên lụy Lam gia các ngươi sao?"

"..." Lam Vong Cơ trầm mặc trong chốc lát, lắc đầu.

Sợ thì đã không dẫn phát Xạ Nhật.

Ngụy Vô Tiện cười, nhanh chóng gật đầu nói: "Được! Ta dẫn bọn họ tới Vân Thâm của các ngươi an cư lạc nghiệp. Ngươi đừng chê ta phiền đó, Lam Trạm."

Lam Vong Cơ nhìn hắn, không nói.

"Thỉnh nhiều chỉ giáo a." Ngụy Vô Tiện cười toe toét, chạy qua choàng vai hắn.

"... Ân." Lam Vong Cơ im lặng đỏ thính tai, không ai hay biết

______

Hết chương 5

Còn tiếp....

😄🖤