Chương 3

Thân hình cao lớn thẳng tấp sau khi thoả mãn liền lộ ra chút mệt mỏi, đầu ngón tay thon dài cầm điếu thuốc, nghe thấy tiếng động, anh quay đầu lại, chậm rãi thở ra một làn khói, khuôn mặt tuấn tú ẩn trong làn sương, mang theo một chút tà khí.

Anh chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm, không buộc dây, lộ ra một mảng lớn trên ngực, trên ngực có vài vết xước.

Chính là lúc điên cuồng vừa rồi Ôn Nỉ nhịn không được để lại phía sau.

Bình tĩnh mà xem xét, dáng người của Giản Dư Sâm rắn chắc nhưng không hề khoa trương, khi mặc quần áo giống như một chiếc móc treo quần áo di động, nhưng khi cởϊ qυầи áo lại là một con hồ ly đực quyến rũ.

Dưới tình huống người vật bất phân cùng với đôi mắt hếch và khoảng cách cả trăm mét kia thì Ôn Nỉ cảm thấy mắt nhìn của mình cũng khá ổn.

Cô chỉ thừa nhận một chút thôi.

“Bị làm đến choáng váng rồi à? Em đứng ngây ngốc ở đó làm gì vậy?"

Sau khi nhìn chằm chằm vào ngực anh một lúc, cô nhận ra cái miệng chó này của anh đúng là không thể phun ra được ngà voi mà.

Ôn Nỉ hơi trợn mắt, vừa định xoay người đi ra ngoài, eo cô đột nhiên căng cứng, toàn thân bị nhấc lên khỏi mặt đất.

Giản Dư Sâm trực tiếp đặt cô lên lan can ban công, một tay đỡ mông cô, sau đó dùng tay kia giữ đầu Ôn Nỉ không cho cô cử động, anh đè cô xuống, trực tiếp hôn cô.

Hoàn toàn không thể thoát ra được!

Anh vốn thích mùi hăng của thuốc lá, mặc dù thỉnh thoảng Ôn Nỉ sẽ hút một hai điếu khi áp lực công việc cao, nhưng mức độ nghiện thuốc của cô cũng không lớn bằng anh.

Mùi khói lan tỏa giữa hai người khi họ trao đổi hơi thở, chờ đợi nụ hôn kết thúc.

Ôn Nỉ đá vào đùi anh, sau đó được Giản Dư Sâm ôm xuống.

Tuy tính tình không tốt nhưng cô rất nhỏ nhắn và thanh tú, lúc này cô mất đi sự tức giận thường ngày, dẫm lên mu bàn chân anh, đặc biệt là lớp sơn móng tay màu bạc trên chân cô, vì lòng báo thù nên cô đã dùng toàn bộ sức lực dẫm xuống. mu bàn chân bị cô dẫm lên, liền có một tia ánh sáng bạc lóe lên trước mắt anh.

Có điều chỉ bằng một lực nhỏ như vậy, đối với đàn ông mà nói cũng giống như đang gãi ngứa.

Ôn Nỉ dậm chân hai cái, lắc lắc đầu, xoay người đi vào phòng, vừa đi vừa mắng: “Nếu mang theo mùi thuốc lá vào thì tối nay anh ở phòng khách cho tôi.”

"Hung dữ như vậy?" Người đàn ông đi theo vào, Ôn Nỉ vừa mở cửa, anh từ phía sau đi theo, chậm rãi duỗi đôi chân dài ra, đóng cánh cửa vừa mở ra, nhân lúc cô không chú ý lập tức bế cô lên rồi từ từ đi vào phòng tắm.

“Giản Dư Sâm, đêm nay anh muốn chết à!” Anh từ lúc đi công tác về đã luôn khıêυ khí©h cô! Định không để yên đúng không?

"Trên người em cũng có, chúng ta cùng nhau tắm đi."

Người đàn ông thẳng thắn nói, khi đưa tay đẩy cửa phòng tắm sang hai bên, giọng điệu có chút mơ hồ: "Hơn nữa chỉ mới có hai lần, em đã hài lòng rồi?"

“Làm thế nào để đút no em, anh so với em còn biết rõ hơn đấy."

Anh chỉ mới đi xa có mấy ngày mà cô đã mua đồ chơi mới rồi.

A, anh không muốn phúc lợi của mình bị một món đồ chơi điện tử chiếm giữ.

-

Sau một đêm hoang đường, khi đồng hồ báo thức đầy khó chịu trong phòng vang lên, Ôn Nỉ đã máy móc mở chăn ra, đứng dậy.

Những tấm rèm cản sáng nặng nề tự động mở ra khi cô đứng dậy, ánh nắng chói chang tỏa nhiệt cả ngày lẫn đêm vào mùa hè.

Ôn Nỉ cảm thấy mình giống như một nữ quỷ trong chùa Lan Nhược, hút hết dương khí của đàn ông rồi đem về cho Lão Lão uống.

Cô nheo mắt ngáp dài, khi cô ngẩng đầu lên, đã thấy người đàn ông ăn mặc bảnh bao đang đứng trong phòng thay đồ, kéo cà vạt lên tận cổ.

Dáng vẻ dính người tối qua đã biến mất, lúc này, Giản Dư Sâm trông vừa phi nhân tính vừa cao thượng.

Đó cũng là dáng vẻ mà Ôn Nỉ quen thuộc nhất.