Chương 156: Ông sợ cái gì?

1540 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 156: ÔNG SỢ CÁI GÌ?

Đinh Trường Sinh tại sân ủy ban huyện nhìn thấy Lan Hiểu San chạy đến, hai người cũng không vội đi đi lên.

-Em bảo chị tra người kia là có ý gì?

Lan Hiểu San hỏi.

-Hắn là tên cầm đầu những người bao vây khốn ủy ban huyện, tên gia hỏa này cũng chỉ là một người tổ chức, mặt sau này còn có người thao túng, cái nhà máy này thật là có ô nhiễm nhiều hay không, dân chúng cũng chưa rõ chân tướng liền bị kích động lên, theo lấy đến đây nháo sự, còn có người trả thù lao, vì sao mà không làm, hiện tại em muốn biết mặt sau này người thao túng là ai….

Đinh Trường Sinh nói.

-Chị phải trở về điều tra, còn phải đem tên Thường Tứ này bắt lấy, nhưng việc này phải làm từ từ, sự tình vừa mới yên tĩnh lại, nếu như lập tức liền đem Thường Tứ bắt, chỉ sợ việc này sẽ có tác dụng ngược .

Lan Hiểu San nói.

-Được…chị cứ xem xét mà xư lý a, em phỏng chừng Thường Tứ sẽ bỏ chạy, trong òng hắn có quỷ, khẳng định đã có kế hoạch, một khi không đúng, liền chuồn mất.

Đinh Trường Sinh nói.

-Hắn chạy không được, chị đã an bài xong cảnh sát huyện Đào theo dõi chuyện này .

Đinh Trường Sinh lắc lắc đầu, hỏi:

-Chị cho rằng cảnh sát huyện Đào có thể tín nhiệm sao? Đừng quên, Thường Tứ cũng là người huyện Đào, hơn tên Thường Tứ rốt cuộc có bản lãnh gì, thật đúng là phải suy nghĩ thật kỹ một chút.

Lan Hiểu San nghe vậy, lại cấp bách đi gọi điện thoại.

……………………………………………………………………..

Bữa cơm này ăn tại tại bên trong căn tin ủy ban huyện, bất quá đồ ăn lại phong phú, trong thời gian ngắn như vậy mà còn có thể sắp xếp đưa một bàn đồ ăn, thật là không dễ.

Ngô Thanh Hải có loại cảm giác vừa vượt qua đại nạn, giơ lên chén trà, lấy trà thay rượu nói:

-Tiết chủ tịch, Đinh trưởng phòng, Lan cục trưởng, tôi lấy trà thay rượu cám ơn mọi người..

Đinh Trường Sinh không để ý hắn, Lan Hiểu San lại nói:

- Thường Tứ kia có lai lịch gì?

Ngô Thanh Hải nghe vậy, liền nói:

- Đinh cục trưởng, sau khi ăn cơm xong, tôi thấy tốt nhất là mọi người lập tức rời khỏi huyện Đào, nếu còn ở lại tại huyện Đào nhỡ xảy ra chuyện gì, thì tôi không đảm đương nổi đâu…

Đinh Trường Sinh nghe vậy sửng sốt, Tiết Quế Xương cũng có một chút nghi hoặc, hỏi:

-Lời này của ông có ý gì?

-Thường Tứ tên này, tâm ngoan thủ lạt, tôi lo lắng hắn không có từ bỏ ý đồ, tôi đã nghe nói sự tình phát sinh tại hành lang bên đánh người của hắn, Thường Tứ này là người mang thù, hơn nữa hắn và Đinh trưởng phòng có liên quan đấy, cậu có biết Thường Khang Hổ đại gia của huyện Đào không?

-Tôi biết, sao vậy?

-Đinh trưởng phòng, có phải cậu đến Hồ Châu làm án, Trần Đông viện kiểm sát và Kim Lập Quân kỷ ủy đều đã bị bắt đến tỉnh kỷ ủy, ở đây chúng ta cũng đều biết, còn có Thường Khang Hổ, đáng tiếc chính là ra tay quá chậm, Thường Khang Hổ hiện tại đã bỏ chạy rồi, không biết trốn tại nơi nào, nhưng tôi dám đoán chắc, chuyện này nhất định là cùng Thường Khang Hổ có liên quan, không nói khác, mỗi ngày bỏ ra nhiều tiền như vậy mướn người, Thường Tứ làm không được, nhưng Thường Khang Hổ thì có cái thực lực này.

Ngô Thanh Hải nói.

-Ý của ông là, Thường Khang Hổ là người chỉ huy Thường Tứ?

-Thường Tứ là cháu của Thường Khang Hổ, hơn nữa lúc Thường Tứ bị hình phạt, chính là bởi vì mấy năm trước Thường Khang Hổ cùng một nhà đầu tư huyện Đào tranh đoạt mảnh đất, Thường Tứ đã cắt đứt một chân của người này, cho nên mới bị hình phạt bỏ tù, nhưng rất nhanh, trong tù mới vài năm, đã được Thường Khang Hổ mua chuộc được thả ra.

Ngô Thanh Hải nói.

Đinh Trường Sinh gật gật đầu, uống ngụm trà, hỏi:

-Phàm là loại bá chủ một phương tại địa phương, đương nhiên là có đ quan viên chính phủ ịa phương chống lưng, vậy người chống lưng cho Thường Khang Hổ tại đây chính là ai?

-Dùng bữa ….dùng bữa đi, ăn xong rồi mọi người còn phải chạy về Hồ Châu...

-Ông Ngô, đừng có đánh trống lãng nữa, người chống lưng cho Thường Khang Hổ chắc không phải là ông chứ?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Ai ui, nếu tôi chống lưng cho hắn, thì hắn tổ chức người đến bao vây ủy ban huyện sao?

Ngô Thanh Hải hỏi.

-Vậy là ai, tại nơi này không ngoại nhân, ông cứ việc nói thẳng, Đinh trưởng phòng phụ trách chống tham nhũng thì ông sợ cái gì?

Tiết Quế Xương giận dữ nói.

-Lãnh đạo đừng nóng giận, tôi chỉ nói sự thật, nói như thế nào đây….Thường Khang Hổ mấy năm này, cùng Hà bí thư có quan hệ thì rất tốt, tại huyện Đào ai cũng đều biết , Thường Khang Hổ thời gian qua phát triển nhanh như vậy, đều là được Hà bí thư chống đỡ...

-Không đúng, nếu như Thường Khang Hổ cùng Hà bí thư có quan hệ tốt như vậy, làm sao có khả năng hắn lại mang đến phiền toái Hà bí thư như vậy, bao vây ủy ban huyện đây chính là trọng tội, một khi đưa ra hình phạt, bên pháp viện tuyệt đối không có khả năng nương tay , như thế nào...

Lan Hiểu San lời còn chưa dứt, Ngô Thanh Hải nói:

-Các vị lãnh đạo nghe tôi nói hết được không? Kỳ thật một tháng trước đây, Hà bí thư cùng Thường Khang Hổ với mối quan hệ còn tốt , nhưng về sau đã xảy ra sự tình con trai của Thường Khang Hổ hϊếp gϊếŧ một cô gái, Thường Khang Hổ cho rằng mình có thể bãi bình, nhưng không thành nghĩ tới vụ án lại đưa đến thành phố, Hà bí thư có đáp cầu dắt mối hay không thì không biết, kết quả là Thường Khang Hổ quá giang gặp thành kỷ ủy Kim Lập Quân, chuyện tiếp tục sau này thì Đinh trưởng phòng hẳn là so với tôi thi rõ rang hơn, thật ra thì cũng không ảnh hưởng gì đến quan hệ giữa Thường Khang Hổ và Hà bí thư, nhưng Hà bí thư mặt sau làm ra sự tình bất đạo...

Cũng nhìn thấy ra Ngô Thanh Hải đối với hành vi Hà Chiếu Bằng từ lâu đã là căm ghét đến tận xương tủy, hoặc là hai người bọn họ sớm thủy hỏa bất dung, cho nên liền nắm bắt cáo trạng, cho nên Đinh Trường Sinh cảm thấy Ngô Thanh Hải cung cấp manh mối rất là trọng yếu, nhưng cần phải xác minh lại, bất quá Hà Chiếu Bằng có hành vi không làm tròn trách nhiệm đây là việc không thể nghi ngờ, ủy ban huyện phát sinh sự tình lớn như vậy, hắn cư nhiên không ở hiện trường chỉ huy, trốn lên thành phố điều khiển chỉ huy, đây là khái niệm gì chứ?

-Vốn là huyện cho xây dựng cái nhà máy kia, dân chúng cũng rất có ý kiến, cũng từng có cư dân phụ cận với quy mô nhỏ đến ủy ban huyện phản ứng tình huống, không muốn tại đó xây dựng nhà máy xử lý rác thải, nhưng đây là sự tình của chính phủ, dân chúng cũng đâu có biện pháp gì, cho nên dần dần cũng cũng không có người xía vào, nhưng Thường Khang Hổ từ lúc gặp chuyện không may của con trai mình, Hà bí thư không biết có suy nghĩ gì , lại đem vài mảnh đất của Thường Khang Hổ thu hồi trở về, đo đó Thường Khang Hổ rất căm tức, nhưng là Hà bí thư thì có lý do đầy đủ, tức là những mảnh đất nào sau hai năm không xây dựng thì sẽ thu hồi, hơn nữa đất thu hôi này lại là đưa cho ai đó, chính là tập đoàn xây dựng Thành Kiến của Hồ Châu, tập đoàn Thành Kiến làm gì, các người khẳng định so với tôi thì rõ ràng hơn, hơn nữa cái kia nhà máy xử lý rác kia cũng là do tập đoàn Thành Kiến đầu tư, cho nên, vòng này chụp một vòng, thẳng đến gây ra cuối cùng sự tình lớn như vậy, trên mạng đưa tin bàn tán tôi cũng đều nhìn qua, đều là mắng đến … ( có chính trị nên bỏ…) ….

Ngô Thanh Hải hỏi.