Chương 2: Anh Lệ Sanh không hổ danh là ảnh đế

02: Phỉ Lệ Sanh không hổ danh là ảnh đế

Trans: Vivians2

***


Đầu anh vùi vào trong ngực cô, bàn tay hướng lên trên eo thon, trong nháy mắt đã đến trước ngực cô, năm ngón tay siết chặt, cách sườn xám nắm lấy hai vυ" mềm vào trong lòng bàn tay, tùy ý túm lấy xoa bóp.

"Hmm..."

Người phụ nữ đã quên vùng vẫy từ lâu, bàn tay vừa thoát khỏi giam cầm nhanh chóng leo lên cổ người đàn ông, nâng cằm, hôn lại anh. Ngón tay cô luồn vào mái tóc dày của người đàn ông, giật nhẹ tóc anh.

Hai chân lúc nãy vẫn còn đang chống cự quấn lấy eo người đàn ông, vừa hôn vừa bị xoa nắn, vặn vẹo mông cọ xát chỗ phồng to giữa đũng quần anh.

"Lẳиɠ ɭơ, chẳng phải vừa nãy nói không muốn sao?" Người đàn ông đứng dậy, thở gấp gáp. Tuy ngoài miệng anh mắng, nhưng vẫn quỳ giữa hai chân cô, hai tay vội vàng cởi thắt lưng của mình.

Người phụ nữ nhìn anh, uốn éo như một con rắn trên giường, cô co chân lại, dùng đầu gối xoa xoa cặp đùi căng chặt của anh.

Người đàn ông nhìn cô với ánh mắt rực lửa, chiếc thắt lưng quanh eo leng keng chuyển động, anh đẩy quần xuống, một cây gậy thịt hung dữ to dài màu đỏ tím bật ra khỏi quần.

Cây gậy kia đã cứng đến nỗi căng phồng, đong đưa quanh eo anh. Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào gậy thịt, ngay lập tức đỏ mặt, hai mắt cũng trở nên mờ sương.

Người đàn ông chống người dậy, đưa bàn tay to của mình vào sườn xám của cô, dọc theo đùi cô trượt lên trên cho đến khi chạm đến giữa chân cô, sau đó ấn và cọ xát vào chỗ đó.

Mặc dù bị vạt váy của người phụ nữ chặn lại, nhưng chỉ cần nhìn động tác của người đàn ông và bàn tay phồng lên của anh, cũng có thể cảm nhận được sức lực trên tay anh.

"A a... đừng... a..."

Người phụ nữ vặn eo dưới tay anh, hai vυ" nhô cao dưới sườn xám, làm cho bộ ngực vốn nhỏ bỗng phồng to lên.

Miệng cô hét lên không muốn, nhưng chân cô đang kẹp lấy bàn tay đặt giữa hai chân cô của người đàn ông, kẹp chặt cọ xát.

Động tác trên tay của người đàn ông càng lúc càng trở nên tàn nhẫn, cơ bắp phồng lên trên cánh tay anh căng chặt ống tay áo, gân xanh nổi lên từ cổ tay uốn lượn đến tận tay áo.

Tiếng rên của người phụ nữ càng lúc càng cao, giống như một con rắn dâʍ đãиɠ quay cuồng trong nước, như thể ngay trong giây tiếp theo sẽ vượt qua đỉnh của du͙© vọиɠ.

Nhưng người đàn ông lúc này đột ngột dừng lại. Anh rút tay ra, túm cô nhấc lên khỏi giường.

Anh quỳ trên giường, dươиɠ ѵậŧ tức giận hướng về phía đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ.

"Ăn đi." Giọng anh trầm ấm, gậy thịt đỏ tím cứng ngắc đung đưa giữa hai chân anh. Cái đầu nấm tròn hướng vào mặt người phụ nữ, mã nhãn đang đóng mở phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Người phụ nữ tức giận trừng mắt nhìn anh, rồi từ từ vươn lưỡi ra, đầu lưỡi ẩm ướt hướng về phía trên qυყ đầυ đỏ tím...

"CUT! Được rồi."

Một người đàn ông béo, đầu hói ngồi trước màn hình theo dõi, cười cười.

Lưỡi người phụ nữ dừng lại ở đầu dươиɠ ѵậŧ to lớn cách đó chừng vài cm, cô sắp chộp lấy được qυყ đầυ.

Trước khi rụt lưỡi lại, cô nhìn lên người đàn ông trước mặt.

Khuôn mặt thoạt nhìn tà da^ʍ của người đàn ông ban nãy giờ lại trở nên thờ ơ.

Anh thậm chí không thèm nhìn người phụ nữ đang quỳ giữa hai chân mình, chân dài bước ra khỏi giường. Dươиɠ ѵậŧ to lớn vẫn đang đứng ngạo nghễ giữa hai chân anh.

"Anh Lệ Sanh, mặc quần áo vào đi."

Một trợ lý đến, mặc áo choàng tắm cho Phỉ Lệ Sanh. Chiếc áo choàng tắm rộng rãi che đi vẻ dữ tợn giữa đũng quần của anh, nhưng cái thứ to lớn cương cứng ấy vẫn căng áo choàng tắm ra rất nhiều.

Anh cũng không quan tâm, đi về phía tên béo.

Người đàn ông béo nhìn thấy anh đi tới, hoang mang rối loạn, vội vàng muốn đứng dậy nhường chỗ cho anh.

Phỉ Lệ Sanh đè vai ông ta lại, thân hình cao lớn cúi xuống, nhìn về phía trước màn hình theo dõi, vô cảm nhìn những hình ảnh được phát lại bên trong.

"... Đoạn này rất tốt, bầu không khí hừng hực, căng thẳng tìиɧ ɖu͙© vừa đủ. Anh Lệ Sanh không hổ danh là ảnh đế. Vừa vào diễn..."

Người đàn ông béo còn muốn khen thêm vài câu, nhưng Phỉ Lệ Sanh đột nhiên giơ tay lên, ngón tay lạnh lùng ấn trên màn hình theo dõi hai lần, chỉ thẳng vào mặt người phụ nữ trên màn hình.

"Chỗ này."